Dương Diệc Phong nheo mắt nhìn những cao thủ ma đạo trước mặt, bọn họ đang điên cuồng tấn công vào tráo tử màu xanh da trời của Thiên Huyền, lần này họ xuất thủ với danh nghĩa trợ giúp triều đình nên vô cùng hăng hái. Bên dưới, mấy người Thiên Huyền đang liều chết liên thủ ngăn chặn thế công
- Các vị cố gắng giữ trận, viện thủ của chúng ta sắp đến rồi. Đừng tấn công đám bộ khoái
Thiên Huyền không muốn bọn để tử giết bộ khoái càng thêm mang tiếng.
- Tới nhanh thật, cao thủ đông quá, có đến 3 tên Hợp Thể Kỳ, 10 tên Phân Thần Kỳ , hơn 100 tên Nguyên Anh Kỳ và Xuất Khiếu Kỳ. Chính Đạo Thất Phái hèn gì có thể áp chế ma đạo nhiều năm như vậy. Bọn này cao thủ quá nhiều , lại không giống ma đạo tranh đoạt lẫn nhau. Nhiều người như vậy muốn diệt một cái tông phái nhị lưu thật dễ như trở bàn tay.
Dương Diệc Phong nói thầm. Hắn nhìn vào giữa sân đánh giá
- Xem ra thượng cổ đại phái quả thật ghê gớm. Chỉ dựa vào một cái pháp bảo tráo tử đã có thể chặn được nhiều người vây công như vậy. Đáng tiếc ta lại không dùng được mấy loại pháp bảo này
Lúc này không ai phát hiện ra Hoàng Tuyền và khối Ma tinh đã biến mất. Ai cũng đang lo đánh nhau, khí thế ngất trời thì còn ai chú ý những điều này. Chỉ trong chốc lát viện quân của đám chính đạo đã tới. Dương Diệc Phong thấy cũng đã đến lúc, hắn phóng một tia Kinh Thiên Kiếm Khí vào khí kiếm rồi chém mạnh vào cái tráo tử màu xanh da trời của Thiên Huyền. “Bụp” một tiếng vang lên, cái tráo tử ghê gớm đó đã bị phá. Ngay khi tráo tử bị phá, công kích của quần ma vừa vặn tiến đến khiến chính đạo không kịp trở tay, huyết nhục bay tung tóe.
Dương Diệc Phong chỉ phát tráo tử rồi nhanh chóng tách ra, dù sao lực lượng của hắn chưa đủ. Trong lúc hỗn chiến bị đâm một dao thì thật là oan uổng. Làm người phải biết mình biết ta không nên giả bộ anh hùng cậy mạnh. Dương Diệc Phong thành công hơn người khác chính là vì hắn biết mình đang ở vị trí nào.
Dương Diêc Phong muốn cục diện càng hỗn loạn càng tốt. Dương Diệc Phong rút ra một cái Truyền Âm Thạch nói vào bên trong chuẩn bị nghe mệnh lệnh của hắn.
- Được rồi , Dương sư đệ. Ngươi đúng là một thiên tài , hèn gì đại ca Thất Dạ suốt ngày ca ngợi ngươi trước mặt bọn ta. Ha ha quả nhiên đúng vậy, loại kế sách thâm hiểm như vậy mà ngươi cũng nghĩ ra. Bội phục , bội phục
Một giọng nói từ Truyền Âm Thạch phát ra, có khả năng hắn chính là Dẫn Lôi Ma Quân của Thánh Môn, là cao thủ đồng lứa với Thất Dạ
- Ha ha, đúng đúng, xem ra từ nay về sau bọn chính đạo ngụy quân tử khó lòng tìm chúng ta gây phiền toái
Một âm thanh khác phát ra, qua giọng nói thì chắc đây là Tử Điện Ma Quân , Ma Điện
- Nói nhiều làm gì, hai ngươi cộng lại cũng không thể nào so được với Dương sư đệ. Một mình hắn đem tất cả bắt lại, không cần đến chúng ta hắn cũng có thể làm mất đi danh tiếng của Chính Đạo Thất Phái. Còn có thể dương danh cho Ma Tông. Một mũi tên trúng hai đích. Còn hai ngươi, một tên đòi đánh, một tên đòi ám sát . Hừ hừ, giết được rồi ngày mai bọn chính đạo kéo đến Luyện Hồn Sơn thì làm sao đây. Tiểu sư đệ, sau này hai tên này có khi dễ ngươi thì phải nói cho ta, ta sẽ trị bọn chúng
Một giọng nữ phát ra, không cần hỏi cũng biết là Ma Vũ
- Ta đâu dám, ta cũng không muốn tên tiểu tử này đối phó ta như đối phó đám người kia thì khó mà đỡ
Ma Điện nhỏ giọng nói
- Đúng rồi, ta sau này cũng không tìm vị sư đệ này gây rối. Tên này nguy hiểm quá, ta thà liều mạng với bọn chưởng môn của thất đại phái còn hơn. May mà hắn là sư đệ của chúng ta
Ma Lôi phụ họa theo
- Ha ha , vi sư đệ này thật là ngon a ~~! Ta thích, các ngươi sau này phải giúp đỡ hắn, biết chưa ?
Ma Vũ sáng mắt nói
Bên này bọn Ma Lôi đang tranh cãi kịch liệt còn bên kia Dương Diệc Phong lại bận tối mắt tối mũi, hắn đang theo dõi đám chính đạo xem thử ai vừa xuất ra Truyền Âm Thạch là hắn lao đến xử lý.
Thấy thời điểm đã đến, Dương Diệc Phong hét vào Truyền Âm Thạch
- Hành động !! Ngoại trừ tên đầu mục thế tục, không bỏ sót một ai
Hắn vừa dứt lời, một mảnh mây đen bao phủ toàn bộ Hồng Diệp Sơn Trang, các sát thủ của Ám Ảnh Đường theo mây đen tập kích. Mỗi một người đều chọn cho mình một mục tiêu , một kích phải giết chết đối phương rồi lập tức rút lui.
Khi đám sát thủ vừa xong việc thì Ma Lôi dẫn theo 300 tên đệ tử xông ra. Bọn họ không có xông thẳng vào trận địa mà mỗi người chiếm lấy một phương, đồng thời đánh ra một bí quyết
- Ma Hóa Thiên Hạ, Thiên Ma Phệ Hồn
Chỉ thấy trên bầu trời mây đen càng thêm dày đặc, từ trong mây hiện ra vô số trụ ánh sáng như muốn nối liền mặt đất với bầu trời. Sau đó các cột sáng tiêu thất thì trong không gian bỗng xuất hiện vô số Vực Ngoại Thiên Ma gào thét
Lúc này Thiên Huyền đã biết chuyện gì xảy ra, hắn kinh khủng hét lên:
- Thiên Ma Phệ Hồn Trận, cái thượng cổ ma trận này sao bỗng dưng xuất hiện ở đây ? Không , đây không phải là trận pháp hoàn chỉnh, là ai bày ra trận này ? Chẳng lẽ các ngươi không biết nó sẽ hút một nửa máu huyết của người thi triển trận pháp hay sao?
- Ha ha Thiên Huyền lão đạo tặc, ngươi lỗi thời quá, trận này đã được các tổ tiên của Ma Tông ta sửa chữa, đã không cần trả giá cao như vậy nữa. Chỉ cần 300 Nguyên Anh Kỳ cao thủ đồng thời khởi động trận pháp là được rồi.Cao nhất cũng chỉ cần nghỉ ngơi vài tháng, đâu đến nỗi phải mất một nữa máu huyết ha ha ha
Thanh âm của Ma Điện truyền qua
- Tử Điện Ma Quân, thì ra đây là bẫy rập của các ngươi phải không ? Muốn đem chúng ta bắt trọn lưới phải không ? Chẳng lẽ các ngươi suy đồi đến mức phải dùng đến thủ đoạn hạ lưu này ?
Thiên Huyền lão đạo điên cuồng gào thét
- Im đi, không nên dùng lời lẽ này để chửi bọn ta, lần này các ngươi phải chết ở đây thôi. Thiên Ma Phệ Hồn Trận sẽ gọi Vực Ngoại Thiên Ma đến hút lấy hồn phách của các ngươi, làm cho các ngươi suốt đời không thể siêu sinh ha ha ha ha. Thế nào ? Có thích không ? Các ngươi là ai mà dám ngang nhiên cướp bóc đồ của Ma Tông chúng ta ? Lẽ nào đã quên mất uy phong của chúng ta hay sao ???
Dương Diệc Phong nói tiếp
- Là ngươi ???
- Là ta, ha ha thế nào ? Tất cả chuyện này đều do ta an bài, các ngươi không chỉ chết ở chỗ này mà còn chết vì tội danh chống lại triều đình. Những người này sẽ cùng các ngươi chôn cùng, sau đó những người thân của họ, sư môn của họ sẽ tìm sư môn các ngươi trả thù. Hơn nữa danh dự hàng vạn năm qua của ngươi cũng bị các ngươi phá hủy.
- Vì sao ??? Vì saoooooo ???
Thiên Huyền gào lên thê lương
- Hỏi rất hay !! Nhưng tại sao ngươi không hỏi bản thân mình tại sao muốn mò đến đây cướp Ma tinh ? Sao không nghĩ đến hậu quả. Ha ha người khác thì ta không biết nhưng tác phong của Dương Diệc Phong ta là người ta không đụng đến ta thì thôi, nhưng đụng đến ta thì sẽ bị ta đuổi tận giết tuyệt, không những thế phải chết không siêu sinh.
Dương Diệc Phong bỉu môi nói tiếp
- Các ngươi thật sự không biết mình biết người, chừng này năng lực mà cũng dám chạy đến ma đạo cướp Ma Tinh. Suy nghĩ thật là đơn thuần đến mức khả ái. Ta rất nghi ngờ không biết ngươi vì sao già như vậy mà vẫn còn ngây thơ. Ngươi cho là dựa vào cái tên Ngọc Hư Cung là không ai dám đụng đến ngươi sao ? Ngu ngốc quá, chỉ một chút mưu kế nhỏ ngươi cũng nhìn không ra, làm sao đấu với Ma Tông đây. Ngươi an tâm mà chết đi thôi.
Dương Diệc Phong quay đầu, nhìn Ma Lôi nói
- Các ngươi nhanh đi theo con đường bí mật ly khai nơi này. Đi xa rồi làm một chút dấu vết cho thấy các ngươi chưa từng đến đây. Sau đó chúng ta sẽ xem kịch hay ha ha ha
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK