Sáng sớm hôm nay, Dương Diệc Phong dậy rất sớm, hắn tiện tay cầm hoa quả vừa ăn vừa đi đến phòng Thiên Nhâm . Phía sau đương nhiên không thể thiếu Tà Dương
Đi gần đến phòng Thiên Nhâm đã thấy xa xa trước cửa có một người tuyệt sắc mặc la sam, thân ảnh mỹ lệ đang quan sát chính là Mộng Yên Nhiên. Khi nàng thấy thân ảnh của Dương Diệc Phong liền chạy đến ôm chầm lấy hắn. Cả đêm hôm qua nàng không ngủ được, nàng sợ rằng nếu ngủ dậy phát hiện ra những hanh phúc đều là mộng thì đau khổ lắm. Cũng may nàng đã là Thiên Cấp cao thủ cho nên dù có ba ngày ba đêm không ngủ cũng không việc gì
Dương Diệc Phong vừa nhìn đã phát hiện ra điểm dị thường của Mộng Yên Nhiên, hắn suy nghĩ một chút thì minh bạch chuyện gì đang xảy ra, hắn nâng khuôn mặt Mộng Yên Nhiên lên nói với nàng
- Tối qua không ngủ phải không ? Lần sau không được như vậy, ngươi yên tâm đi, đây không phải là mộng mà là sự thật.
Nói xong liền hôn Mộng Yên Nhiên một cái
- Đi ăn điểm tâm thôi, ăn xong chúng ta đi chơi
- Dạ
Mông Yên Nhiên vui vẻ gật đầu
Ba người liền đi ra phòng tiếp tân của khách sạn, trên đường đi , Dương Diệc Phong không chút bối rối cầm lấy tay của Mộng Yên Nhiên, nắm chặt không buông ra. Vừa đi hắn vừa nói
- Tà Dương, sau này nàng là người của ta, nếu ta không ở bên cạnh thì phải nghe sự phân phó của nàng, ngoài ra an toàn của nàng giao cho ngươi, có ai chướng mắt thì đá văng ra, có ai uy hiếp thì trực tiếp xử luôn
- Vâng , thiếu gia. Xin chào thiếu phu nhân
Tà Dương quay sang Mộng Yên Nhiên chào
- Chào ngươi , sau này phiền ngươi chú ý bảo vệ thiếu gia cẩn thận, ta không cần bảo vệ
Mộng Yên Nhiên thản nhiên tiếp nhận thi lễ của Tà Dương rồi nói
- Vâng
Tà Dương không phản bác, cũng lười giải thích. Dương Diệc Phong mà còn cần hắn bảo hộ thì hắn là Thần rồi, sau này an toàn của sư mẫu hắn phải chú ý đến mới được
Mộng Yên Nhiên là ai ? Là nữ tài nhân đệ nhất thiên hạ , là siêu sao của bảy nước phương đông , là băng sơn mỹ nhân nổi tiếng . Hiện tại nàng lại tự nhiên cùng một người nam nhân trẻ tuổi ôm ấp, tay nàng nằm trong lòng bàn tay của thanh niên kia . Tất cả nam nhân ở đây nhìn thấy, trong lòng chỉ có một ý nghĩ duy nhất là đem bàn tay heo của tên kia chặt xuống, sau đó đem tên hỗn đản đó xé xác
Tuy nhiên đó chỉ là ý nghĩ trong lòng bọn họ, ai dám thực sự động thủ ? Bọn họ thấy rõ người đó là ai . Đó chính là nhân vật bá vương cấp của Khách Hành Cư, ngay cả Lữ gia , gia tộc đệ nhất thiên hạ cũng tránh xa , Dương Diệc Phong
Dọc đường đi , những người nhìn thấy Dương Diệc Phong đang ôm Mộng Yên Nhiên lên lầu đều ngây người . Bọn họ đi qua thì khắp nơi vang lên tiếng thở dài thườn thượt. Dương Diệc Phong mặc kệ ôm Yên Nhiên lên thẳng lầu ba
Trên lầu ba, Khương Thế Vi đang cùng Doanh Chính đối ẩm, mấy ngày nay hai người đã có mối quan hệ không cạn, qua đó đều hết sức thưởng thức đối phương, quan hệ cá nhân vô cùng tốt. Lúc Dương Diệc Phong ôm Mộng Yên Nhiên lên lầu, ngoại trừ Doanh Chính và Khương Thế Vi đang xoay lưng lại không thấy , còn nữa tất cả đều cùng nhau xoa xoa con mắt nhìn sửng sốt
Hai người đang uống rượu bỗng nhiên thấy kỳ quái, sao không khí đột nhiên yên tĩnh như vậy. Mặc dù lầu ba vốn yên tĩnh nhưng vẫn có chút âm thanh chuyện trò mà ? Hiện tại ngoài tiếng ăn uống của bọn họ, còn lại không còn âm thanh nào khác
- Doanh Chính huynh, Khương huynh khỏe không ? Uống rượu mà không kêu ta , có phải đã quên ta rồi không
Dương Diệc Phong nói giỡn
Hai người vội vàng cầm chén rượu đứng lên nói
- Chúng ta xin lỗi, thôi để tự phạt ba ly …
Vừa nói vừa xoay người lại . Choangggg ~~~ chén rượu rơi xuống đất, bốn con mắt lồi ra, miệng há to đủ để nhét cả nắm tay người vào , bàn tay cầm rượu vẫn giữ nguyên tư thế
Dương Diệc Phong không để ý đến hai người đang sững sờ, hắn thoải mái mỉm cười mà ôm thân thể mềm mại của Mộng Yên Nhiên. Hắn kéo một cái ghế cho Mộng Yên Nhiên ngồi xuống, sau đó ưu nhã ngồi bên cạnh. Sau đó không khách khí cầm lấy bầu rượu rót ra hai ly cho mình và cho Yên Nhiên. Hai người cụng ly nhau uống một hơi cạn. Dương Diệc Phong thâm tình nhìn Mộng Yên Nhiên rồi quay sang đánh thức Doanh Chính và Khương Thế Vi đang xuất hồn
Doanh Chính và Khương Thế Vi tỉnh lại, chỉ vào vẻ mặt hạnh phúc của Mộng Yên Nhiên rồi lại chỉ vào Dương Diệc Phong. Doanh Chính coi như phản ứng nhanh, nhanh chóng khôi phục rồi kinh ngạc hỏi
- Ngươi ngươi ngươi …và nàng ???
Dương Diệc Phong gật đầu thừa nhận nói
- Yên Nhiên từ nay về sau chính là phu nhân của Dương Diệc Phong ta
Ngữ khí tràn đầy khí phách làm Doanh Chính và Khương Thế Vi từ trong sững sờ mà tỉnh lại. Khương Thế Vi bây giờ đã hoàn toàn tỉnh táo, nhãn thần phức tạp nhìn Mộng Yên Nhiên , sau đó vẻ mặt lộ ra nét kiên quyết hỏi thăm
- Hôm qua ngươi đi tán gái, chỉ một ngày đã tán đổ nàng ?
Dương Diệc Phong gật đầu thừa nhận
- Không sai
- Ai dà , nếu như là người khác, ta tuyệt đối không bỏ qua cho hắn, nhưng mà Dương huynh thì … Thôi quên đi, mong rằng sau này Dương huynh không được phụ bạc nàng, nếu không Khương Thế Vi ta dù có chết cũng không bỏ qua cho huynh
Trong giọng nói của Khương Thế Vi lộ ra một cổ kiên định , đây là lần đầu tiên hắn dùng ngữ khí như vậy nói chuyện với Dương Diệc Phong
Dương Diệc Phong không tức giận mà còn nhìn sâu vào trong mắt Khương Thế Vi hứa hẹn
- Vĩnh viễn không
- Mẹ nó, ngươi cũng quả thật làm người ta tức chết, ta theo đuổi Mộng Yên Nhiên hơn 4 năm cũng chưa từng thành công, ngươi chỉ một ngày đã xong việc.
Khương Thế Vi mặc dù ngữ khí tiếc hận nhưng thần tình vô cùng kiên định. Hắn không phải loại người vì một cái cây mà buông tha toàn bộ rừng cây. Muốn làm đại sự thường phải buông tha nhiều thứ, trong đó có cả Tình . Đây thật là điều không đáng của các thế gia quý tộc
- Dương huynh , hai câu thơ của huynh hôm qua quả thật có ý nghĩa đối với ta, ngươi phải cẩn thận một chút, người theo đuổi Mộng Yên Nhiên nhiều lắm đó
Doanh Chính nói
- Kệ bọn họ
Dương Diệc Phong chưa nói gì thì Tà Dương đã nói, Dương Diệc Phong ở trong lòng hắn là vị thần không thể xâm phạm, nếu kẻ nào dám thì hậu quả sẽ nghiêm trọng
- Ha ha ha, chúng ta quên mất Tà Dương tiên sinh rất lợi hại , có sự bảo vệ của ngươi Dương huynh đảm bảo không có việc gì
Doanh Chính cười to nói
- Ha ha ai dám tán tỉnh Yên Nhiên của ta thì đừng mong quay về
Dương Diệc Phong nói rồi tỏa ra sát khí kinh người, Doanh Chính và Khương Thế Vi không khỏi sắc mặt biến đổi liên tục . Dương Diệc Phong cũng không để ý đến, ôm Mộng Yên Nhiên uống rượu
Mộng Yên Nhiên cũng cảm giác được cổ sát khí này nhưng nàng không sợ, có hắn nàng có hạnh phúc , chỉ cần nam nhân này yêu thương nàng là đủ rồi
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK