Trong phòng Thiên Tân, Dương Diệc Phong đang ngồi ở đại sảnh ôm ấp Mộng Yên Nhiên, không để ý đến phản kháng của nàng , cưỡng chế ôm hoài không buông
Tà Dương ngồi rung đùi bên trái, thỉnh thoảng lại tự cười
- Ngươi nghĩ thế nào ?
Dương Diệc Phong hỏi
Tà Dương lập tức cung kính trả lời
- Không ngờ tranh đấu trong thế tục lại phức tạp như vậy. Bạch gia và Lục gia nhìn nhau không vừa mắt, Doanh Chính lại càng có ý mượn hơn Bạch gia . Có thể nói Tần Sở hoàng thất trong đó cũng đang tranh đấu long trời lở đất. Thế gia tranh với Thế gia, nội bộ hoàng thất tranh nhau, thậm chí nội bộ thế gia cũng tranh đấu ngầm. Thật sự là phức tạp và đặc sắc
- Đúng là như vậy, sinh hoạt thực sự là buồn chán , phải kiếm chút chuyện thú vị để làm. Tốt nhất là cứ xem kịch hay , loại này tranh đấu trong thế tục cũng là lẽ đương nhiên. Nhưng phải nhớ kỹ, chúng ta chỉ xem không được nhúng tay tùy tiện hiểu chưa ?
- Đúng vậy , đệ tử hiều
Tà Dương cung kính nói
- Được rồi, ra ngoài thăm dò tin tức, có gì hay thì về nói cho ta biết
Dương Diệc Phong phất tay đuổi Tà Dương đi
- Tiểu nhân xin cáo lui
Tà Dương đứng dậy đi ra phòng khách rồi đóng cửa phong lại
Dương Diệc Phong thấy Tà Dương đi ra rồi liên cúi xuống hôn Mộng Yên Nhiên, qua một hồi ý loạn tình mê , Mông Yên Nhiên mới e thẹn nói rằng
- Phong ca, có phải chàng chê thiếp không tốt ? Hay là chàng chê thiếp xuất thân phong trần nên đến bây giờ vẫn chưa .... Làm cho thiếp vẫn còn là băng trinh ngọc khiết .
Dương Diệc Phong nghe xong liền đánh nhẹ vào mông Mộng Yên Nhiên nói rằng
- Không được nói bậy
Sau đó ngữ khí chuyển nhẹ mà nói rằng
- Đó là bởi vị nàng hiện tại đang tu luyện Huyền Âm Quyết chưa đạt đến đỉnh phong, chưa thể đánh thông thiên địa nhị kiều nên không được phá thân. Đợi nàng trúc cơ thành công thì xem ta có bỏ qua cho tiểu yêu tinh như nàng hay không
- Trúc cơ ?
Mộng Yên Nhiên nghi hoặc hỏi
- Đến lúc đó nàng sẽ biết, giờ có nói cũng như không
Dương Diệc Phong trả lời
Mộng Yên Nhiên nghe xong bất mãn chu mỏ . Dương Diệc Phong thấy vậy liện hôn lên đôi môi nhỏ nhắn đáng yêu
Buổi trưa sau khi ăn cơm xong , Dương Diệc Phong đang muốn nghỉ trưa với Mộng Yên Nhiên thì Tà Dương từ ngoài đi vào báo cáo
- Trần lão vừa cho đệ tử biết một tin tức
- Nói nghe coi
Dương Diệc Phong hỏi
- Lúc nữa, Nhạc Tiến và Đường Ngạo Thiên sẽ ở bãi đất trống trước viện tỉ thí
Tà Dương trả lời
- Ha ha ha, hay , ta đoán không sai mai, nhất định là lão già họ Bạch và họ Lục xúc xiểm .
Dương Diệc Phong dừng một chút rồi trầm ngâm hướng Mộng Yên Nhiên hỏi
- Yên Nhiên đi xem náo nhiệt nhé, ngươi tranh thủ xem kinh nghiệm tranh đấu một chút
- Dạ
Mộng Yên Nhiên đáp ứng
- Đi , qua trước chiếm vị trí tốt, cho người chuẩn bị rượu ngon xem kịch
Dương Diệc Phong quay sang Tà Dương phân phó nói
- Chàng thật là hư hỏng, hai vị nổi danh Thiên Cấp cao thủ đánh nhau mà chàng cứ xem như là xiếc khỉ
Mộng Yên Nhiên cười mắng đánh Dương Diệc Phong
Dương Diệc Phong bắt được bàn tay của Mộng Yên Nhiên, bất mãn mà nói rằng
- Ái chà , nàng muốn mưu sát chồng hay sao ha ha ha
Nửa canh giờ sau , Dương Diệc Phong thoải mái ngồi ở miếng đất trống, Mộng Yên Nhiên ngồi bên cạnh bồi tiếp, trước mặt hắn là một bàn đầy mỹ thực. Tà Dương đứng một bên hầu hạ
- Tà Dương, một lúc nữa cần phải nhìn kỹ, lần trước ngươi xuất thủ quá nhanh , không có quan sát xem võ công thế tục có gì thú vị
Dương Diệc Phong hướng về Tà Dương nói
- Chỉ là rơm rác mà
Tà Dương nói
- Không được có tư tưởng như vậy, mỗi loại sự vật tồn tại đều có đạo lý của hắn, đều có chỗ cần tán thưởng, vấn đề là ngươi làm sao để nhìn ra . Dùng thế tục võ công không đánh được ngươi vì cảnh giới của ngươi quá cao , nếu cùng Tiên nhân đánh nhau , chúng ta có khác gì bọn họ? Võ công thế tục nhiều khi rất có tác dụng, ta ở trong Nhiệt Luyện Thụ Hải nhờ có hắn mà còn sống đi ra . Mỗi một dạng sự vật dù nhỏ yếu cũng có cái cho chúng ta học tập, nhớ kỹ lời ta nói
- Dạ , đệ tử xin ghi nhớ lời sư tôn
Tà Dương cúi đầu ghi nhớ
- Dương huynh thật là một người thú vị, ở chỗ này uống rượu ha ha ha
Tiếng cười của Khương Thế Vi từ xa truyền đến
- Khương huynh gần đây vẫn khỏe chứ
Dương Diệc Phong hỏi
- Cũng tốt, vẫn ăn uống ngủ nghỉ bình thường
Khương Thế Vi tùy tiện đáp, sau đó chuyển vấn đề hỏi Dương Diệc Phong
- Dương huynh nhìn lần này luận võ ai sẽ thắng ?
- Không biết, cũng không có hứng thú để biết
Dương Diệc Phong trả lời dứt khoát
- Vậy Dương huynh đến đây để làm gì ?
Khương Thế Vi hỏi
- Để xem diễn trò
Dương Diệc Phong trả lời
- Ặc ặc
Những lời này làm Khương Thế Vi cứng họng không còn biết nói gì
Qua một lúc sau , các diễn viên cũng đã đến đầy đủ. Các khán giả cũng chật kín.
Hạng Thiên Minh trông thấy dáng vẻ nhàn nhã của Dương Diệc Phong thì trong lòng chỉ có hai chữ phiền muộn.Nếu như là người khác đem tác phong này ở trước mặt họ sẽ bị nhanh chóng xử lý, nhưng một người như Dương Diệc Phong thì khán giả lẫn diễn viên đều coi như không thấy, hơn nữa còn phải hướng hắn chào hỏi
- Dương huynh đã ở đây, như vậy mời Dương huynh làm nhân chứng có được không ?
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK