Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở phía sau Đồng An Tự có nhà nghỉ mát nắm trên vách núi, từ người này có thể thưởng thức vân sơn thụ hải, núi non chập chùng. Phong cảnh thật sự rất mê người. Dương Diệc Phong và Mộng Yên Nhiên ôm nhau thưởng thức cảnh quan kỳ vỹ nơi đay. Tà Dương vẫn đứng xa xa phía sau

- Thí chủ, xin mời dùng cơm chay

Mấy chú tiểu bưng ra vài đĩa thức ăn chay đi vào trong đình, đặt trên bàn đá .

- Cảm ơn tiểu sư phụ

Mộng Yên Nhiên quay đầu tạ ơn

Mấy người tiểu sa di hai tay chắp lại thi lễ A di đà phật rồi lui ra ngoài

- Phong ca, hình như chàng không thích nơi này ?

Mộng Yên Nhiên thắc mắc hỏi

Đang đứng nhìn phong cảnh xa xa dưới chân núi, Dương Diệc Phong quay đầu lại đây, hắn đi đến bên cạnh bàn ngồi xuống nói

- Không có , nơi này phong cảnh hợp lòng người , ta sao không thích được, chỉ là ta không thích mấy tên ăn mặc áo tăng này

Hắn gắp một miếng thức ăn

- Thức ăn ngon lắm, Tà Dương, ngồi xuống nếm thử đi

- Phong ca hư quá , cái gì mà con lừa ngốc ha ha

Mộng Yên Nhiên bật cười

- Ha ha ha, thì ra là Yên Nhiên tiểu thư

Một tiếng cười sang sảng từ xa truyền tớ, tiếp theo một người trung niên từ xa đi lại

Dương Diệc Phong tiếp tục ăn , đầu không quay lại, cũng không thèm để ý đến trung niên nhân

Tà Dương mặt vô biểu tình, hắn liếc trung niên một cái rồi tiếp tục không lưu ý

Mộng Yên Nhiên theo tiếng cười nhìn qua , mặt lộ ra dáng mừng rỡ

- Nhạc tiên sinh, ngài khỏe không ? Ngài làm sao lại đến chỗ này

- Lão phu đi cùng với tam điện hạ lại đây để chúc mừng đại thọ của Thái hậu Yến Quốc. Nghe nói Đồng An tự ở Minh Phong Sơn là địa danh nổi tiếng nên lão phu muốn đến xem. Không ngờ gặp được Yên Nhiên tiểu thư ở đây, thật sự là có duyên nha

- Nhạc tiên sinh chỉ cần gọi Yên Nhiên là được, không cần thêm hai chữ tiểu thư. Lại đây, Yên Nhiên giới thiệu với ngài một chút. Đây là phu quân của Yên Nhiên tên là Dương Diệc Phong

Mộng Yên Nhiên có chút xấu hổ mà nói, quay sang thấy Dương Diệc Phong đang ăn uống say mê thì trong lòng không khỏi hiện lên cảm giác hanh phúc. Cũng không để ý Dương Diệc Phong vẫn cứ ăn không cho người trung niên một chút thể diện nào

- Phong ca, vị này là cung phụng trong hoàng cung của Sở Quốc , Nhạc Tiến , Nhạc tiên sinh. Lúc Yên Nhiên còn ở Sở , được Nhạc tiên sinh giúp giải quyết không ít phiền não

Dương Diệc Phong hình như bây giờ mới phát hiện ra người trung niên, hắn buông ly xoay người lại chắp tay nói rằng

- Nguyên lai là đại danh đỉnh đỉnh Nhạc tiên sinh nha, ngưỡng mộ đã lâu . Cảm ơn Nhạc tiên sinh chiếu cố cho Yên Nhiên nhà ta

Nhạc Tiến chắp tay hoàn lễ nói

- Đâu có gì , lão phu và Trần lão là bạn cũ, một chút việc cỏn con đâu tính là cái gì , Dương công tử quá khách khí rồi. Dương công tử và Mộng Yên Nhiên quản nhiên là trời sinh một đôi, Yên Nhiên có thể tìm được một người như vậy , lão phu cũng vui mừng, mong công tử chiếu cố cho nàng thật tốt

- Đó là đương nhiên

Dương Diệc Phong nghiêm sắc mặt mà nói. Mặc kệ là Nhạc Tiến quan tâm thật hay quan tâm giả, nhưng nghe những lời này, Dương Diệc Phong cũng cảm thấy thoải mái. Xem ra Nhạc Tiến quả thật có chiếu cố đến Mộng Yên Nhiên nên hắn cũng cho Nhạc Tiến chút thể diện

- Nhạc tiên sinh nếu không chê, xin mời qua đây nếm thử thức ăn chay của Đồng An Tự

Nhạc Tiến đương nhiên là cam tâm tình nguyện, hắn hàn huyên lâu như vậy không phải vì muốn làm quen với vị công tử thần bí này hay sao . Hắn vội vàng nói

- Lão phu cung kính không bằng tuân mệnh, chỉ sợ quấy rầy tình chàng ý thiếp của Yên Nhiên ha ha

- Nhạc tiên sinh ngươi nói gì ? Ta , ta …

Mộng Yên Nhiên tại trước mặt bị trưởng bối chọc không nói ra lời vì xấu hổ

- Ha ha ha

Nhạc Tiến nhìn Mộng Yên Nhiên như vậy thì cười lớn

- Nhạc tiên sinh, thực sự là đang tiếc, nơi đây là Phật môn thanh tĩnh , không được uống rượu, Dương mỗ lấy trà thay rượu, lần thứ hai đa tạ Nhạc tiên sinh đã chiếu cố Yên Nhiên

Dương Diệc Phong nâng chung trà lên, chính sắc tạ ơn nói , ngữ khí chân thành

Nhạc Tiến cũng không kiêu tình, nâng chung trà lên cụng ly với Dương Diệc Phong rồi uống một ngụm nói

- Cha mẹ của Yên Nhiên là bạn cũ của ta, chỉ tiếc là sau khi Yên Nhiên sinh ra không lâu đã mất đi . Lão phu cũng là người mà lão phu nhìn thấy lớn lên, một tiểu cô nương không có cha mẹ , trong thời loạn thế quả thật sinh tồn không dễ. Mặc dù có Trần lão và Lệ quản sự chiếu cố , nhưng cũng vô cùng gian khổ. Lão phu cũng chỉ góp một chút sức nhỏ để trợ giúp mà thôi, không tính là cái gì cả

Dương Diệc Phong lúc trước ngang dọc thương trường, sau lại càng quậy phá Tu Chân Giới đương nhiên là biết lời nói của Nhạc Tiến là từ trong lòng nói ra. Những câu này thật sự làm người khác kính nể. Dương Diệc Phong nâng chung trà lên , kính Nhạc Tiến một chén rồi uống sạch, hắn tiếp tục yên lặng lắng nghe

- Năm năm trước, lão phu bế quan nghiên cứu võ công, không thể tự mình phái người bảo vệ Yên Nhiên, làm cho Yên Nhiên thiếu chút nữa bị kẻ xấu bắt đi , thật sự là xấu hổ cho đến tận hôm nay. May mà bây giờ Yên Nhiên tìm được Dương công tử, dưới sự bảo hộ của công tử, lão phu có thể yên tâm, chuyên tu võ nghiệp.

Nhạc Tiến có chút cảm thán nói. Nhạc Tiến sợ rằng không biết Yên Nhiên bây giờ đã là Thiên Cấp cao thủ, trên đời này làm bị thương đến nàng sợ không có nhiều lắm . Mấy tên đạo chích tép riu thì để ý làm gì ? Thực ra tu vi của Nhạc Tiến so với Mộng Yên Nhiên cao hơn nhiều lắm, nếu quan sát kỹ sẽ nhận ra nhưng mà Mộng Yên Nhiên trong lòng Nhạc Tiến mãi mãi là một cô nương nhỏ bé, không chút võ công cần được bảo vệ. Hơn nữa , Mộng Yên Nhiên tại năm năm trước mới bắt đầu luyện Huyền Âm Quyết, chỉ trong năm năm đã trở thành Thiên Cấp cao thủ, điều này với Nhạc Tiến là không thể nào có . Bình thường, một cao thủ luyện công từ trong bụng mẹ đến tuổi của Yên Nhiên cũng không thể nào đạt đến Thiên Cấp.

- Nhạc tiên sinh cứ yên tâm, từ nay về sau Yên Nhiên hoàn toàn an toàn

- Lão phu tuyệt đối tin tưởng thực lực của Dương công tử , chỉ cần nhìn trận quyết đấu của Dương công tử và Tiêu gia có thể thấy được

Nhạc Tiến thở dài nói tiếp

- Tiêu gia là một trong tám đại thế gia , lại nắm tài chính của Sở Quốc, thế lực khổng lồ, kiêu ngạo ương ngạnh . Hắn mạo phạm công tử nhưng mong công tử không nên vì vậy giận lây cả nước Sở

Lời này nói cho cùng , Sở quốc dù sao cũng là tổ quốc của Mộng Yên Nhiên, nếu như Dương Diệc Phong tiêu diệt Tiêu gia, với Sở Quốc là đả kích không nhỏ. Dương Diệc Phong tự nhiên vì Mộng Yên Nhiên mà buông tha cho Tiêu gia

Dương Diệc Phong là người thông minh, dù sao hắn cũng không quan tâm đến Tiêu gia nho nhỏ làm gì nên gật đầu nói

- Dương mỗ minh bạch, Nhạc tiên sinh cứ yên tâm đi, chỉ cần họ Tiêu không gây chuyện, Dương mỗ tuyệt đối không phiền bọn họ

- Nếu vậy, lão phu xin đa tạ

Nhạc Tiến chắp tay tạ ơn
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK