- Khách nhân đã đến đầy đủ , có thể bắt đầu rồi . Chỉ là ….
Bạch Hâm đi tới nói .
- Chỉ là cái gì ?
Bạch Kính Kỳ hỏi .
- Chỉ là tiểu muội và Yên Nhiên tiểu thư còn chưa đến.
Bạch Hâm đáp.
- Nha đầu kia thật sự là không có biện pháp với hắn.
Bạch Kính Kỳ tức giận nói, mấy người Lữ gia bên cạnh coi nhiều cũng quen rồi, Bạch Kính Kỳ chỉ là sấm to mưa nhỏ, hắn đối với Bạch Uyển Tinh sủng ái thế nào ai mà chẳng biết.
Đúng lúc này , Bạch Uyển Tinh cùng Mộng Yên Nhiên nắm tay từ từ đi đến , hai người đại mỹ nữ lại là tam đại tài nữ của thiên hạ cùng ở một chỗ làm cho đám công tử trẻ tuổi bỗng chốc ngây ngốc nhìn chằm chằm hai nàng. Có người trào nước miếng, có người trào máu mũi , thậm chí có người quên kiềm chế cả xú khí cũng xả ra.
Bạch Uyển Tinh vô cùng chán ghét những ánh mắt này , còn Mộng Yên Nhiên thì không thèm để ý . Từ lúc nàng đến đây thì chỉ nhìn mỗi Dương Diệc Phong , phảng phất như trong trời đất chỉ có Dương Diệc Phong ngồi đó mà thôi.
Mộng Yên Nhiên và Bạch Uyển Tinh đến nơi , Mộng Yên Nhiên lập tức chui vào lòng Dương Diệc Phong . Mấy ngày hôm nay bị Bạch Uyển Tinh lôi kéo không được ở cùng Dương Diệc Phong làm Mộng Yên Nhiên nhớ đến phát điên. Bạch Uyển Tinh trừng mắt nhìn Dương Diệc Phong , không biết thằng cha này có gì tốt mà Yên Nhiên tỷ tỷ một lòng với hắn như vậy. Nhưng nàng cũng không có cách nào , ai bảo hắn lọt vào mắt xanh của Mộng Yên Nhiên làm gì.
Mọi người xung quanh thấy Mộng Yên Nhiên chui vào lòng Dương Diệc Phong , để hắn tùy ý ôm ấp . Người nào biết Dương Diệc Phong thì thu hồi ánh mắt còn những người không biết thì dùng ánh mắt hình viên đạn nhìn Dương Diệc Phong , trong lòng không chửi cha chửi mẹ tên hỗn đản đang ôm nữ thần của mình.
Dương Diệc Phong cũng mặt kệ, kéo Mộng Yên Nhiên đến vị trí chính giữa trên sân khấu. Mấy vị trí này chỉ có người có tư cách như tám đại gia chủ mới được ngồi.
Huyết Sát ngồi bên cạnh Dương Diệc Phong , Tà Dương đứng sau lưng Dương Diệc Phong còn Lý Tứ thì đứng sau một chút. Hắn dùng ánh mắt chào mấy người sau lưng Tiêu Sở Cơ. Sau một hồi, tám đại gia chủ và một ít thành viên chủ chốt đều đã ngồi xuống.
Bạch Kính Nguyên đứng trước đài hô to :
- Các vị, mười năm trở lại đây, đây là lần thứ hai các đại thế gia lại có mặt đầy đủ …
Cứ thế hắn phun ra một đống lời hay ý đẹp . Qua đó , Dương Diệc Phong cũng hiểu nguyên nhân của đại hội thế gia. Để tránh bị thương hòa khí, các đại thế gia liền chế ước và tương hỗ lẫn nhau, tuy nhiên có một số mâu thuẫn phát sinh . Ví dụ như thực lực của gia tộc, làm sao để giải quyết ? Chỉ có cách dùng võ lực để nói chuyện.
Bạch Kính Nguyên vẫn tiếp tục nói :
- Lần này đại hội vẫn như cũ là do các đại thế gia phái đệ tử xuất chiến , tranh đoạt tám ghế. Sau đó tám nhà này sẽ tỷ thí với nhau để xếp bài danh.
Tiếp theo phân phó hạ nhân lấy ra một khối kim chúc màu vàng rất lớn và nói rằng :
- Vật này là do Bạch gia ta vô ý thu được , nó là một khối kim thiết thần kỳ .Nói thật xấu hổ, tất cả thần binh lợi khí của Bạch gia không thể làm nó có một chút dấu vết nào. Thật là một khối hiếm có để làm nguyên liệu chế tạo thần binh. Bạch gia ta lần này lấy ra làm phần thưởng cho Thiên hạ đệ nhất gia.
Tiếp theo các nhà cũng lần lượt xuất ra một số bảo vật, thần binh , lợi khí vân vân. Dương Diệc Phong có chút hứng thú với khối kim thiết kia, nếu hắn không lầm thì đó là Huyền Lôi Kim Tinh đã mấy trăm năm không xuất hiện ở Tu Chân Giới . Khối kim thiết này là do tinh hoa của Thiên Lôi ngưng tụ tạo thành , có hiệu dụng rất lớn đối với việc độ kiếp vì nó có thể hấp thu sự oanh kích của Thiên Kiếp. Công dụng của nó còn có thể tạo ra pháp bảo có thuộc tính Lôi , công hiệu không thua gì Ma Tinh, thậm chí càng thêm uy lực. Toàn bộ Ma Tông chỉ có hai khối , một khối để Ma Lôi chế tạo pháp bảo ,một khối cất trong bảo thất của Ma Tông.
Hai khối này đều là do Ma Tông hao tổn tâm lực mới có được, qua đó có thể thấy được sự quý giá của nó. Hơn nữa khối còn lại ở Ma Tông chỉ bằng một phần ba khối này mà thôi, thật không biết Bạch gia tìm đâu ra . Nếu có người Tu Chân phát giác ra thì hậu quả khó lường.
Dương Diệc Phong và Huyết Sát nhìn nhau . Dương Diệc Phong truyền âm nói :
- Ngũ ca, tiểu đệ muốn lấy nó . Ta nghĩ Ma Lôi sư huynh thấy khối Huyền Lôi Kim Tình này nhất định sẽ điên cuồng.
- Được, không có vấn đề , tuy nhiên ta cũng muốn một nữa.
Huyết Sát cũng không khách khí truyền âm nói .
- Thành giao.
Dương Diệc Phong không chút do dự mà trả lời.
- Giờ phải làm sao ? Cướp hay bí mật lấy ?
Huyết Sát hỏi.
- Không vội, nói không chừng Ma Phong cũng có hứng thú với nó. Dù sao lần đại hội lần này cũng kéo dài nửa tháng. Chúng ta sẽ ôm cây đợi thỏ , nếu Ma Phong đến thì chúng ta giải quyết hắn , nếu không đến thì chúng ta động thủ lấy nó .
Dương Diệc Phong nói.
- Ý kiến hay.
Huyết Sát đồng ý nói.
- Tà Dương, giao cho ngươi âm thầm trông coi Huyền Lôi Kim Tinh, không được có bất kỳ sơ xuất gì hiểu không?
Dương Diệc Phong quay sang Tà Dương phân phó nói.
- Dạ sư tôn.
Tà Dương cũng truyền âm trả lời.
Hạ Cực Sơn Khẩu vô cùng lớn, hơn 1000 ngừoi tụ hội mà vẫn trống trải vô cùng. Các đệ tử ưu tú của các Thế gia đều chuẩn bị biểu hiện thành quả tu luyện sau nhiều năm , mong rằng đánh một trận thành danh.
Dương Diệc Phong cảm thán nói :
- Tuổi trẻ đúng là khí huyết mạnh.
Đại hội áp dụng phân tổ để thi đấu. Các đại thế gia có thể phái ra năm người tham gia , các lôi đài cách nhau khac xa , xung quanh đều có khán đài , tạo thành một không gian độc lập.
Tám đại thế gia cũng đều phải tham gia đấu loại, không có đặc quyền. Tuy nhiên bời vì công pháp tổ truyền của tám đại thế gia cao minh hơn công pháp của các thế gia còn lại một hai phần nên thường là người thắng lợi cuối cùng. Tuy nhiên cũng bởi vì không có đặc quyền nên vẫn có cơ hội cho các thế gia khác, trong lòng bọn họ luôn tâm niệm nếu mình cố gắng thì có một ngày sẽ vượt qua bát đại thế gia. Cũng chính vì nguyên nhân này mà đại hội lần sau càng quyết liệt , càng lớn hơn đại hội trước.
Lễ khai mạc chấm dứt, tám đại thế gia cũng đều tự giải tán . Có người đi làm công tác chuẩn bị, có người nói chuyện với các thế gia khác.
Dương Diệc Phong ôm Mộng Yên Nhiên đi xuống đài thì thấy Bạch Uyển Tinh tìm tới . Nàng muốn “cứu vớt” Mộng Yên Nhiên từ trong tay Dương Diệc Phong nhưng Dương Diệc Phong đương nhiên không chịu thả người, Mộng Yên Nhiên cũng không muốn rời xa hắn. Bạch Uyển Tinh không còn cách nào đành đi theo hai người, liên tục nói chuyện với Mộng Yên Nhiên , không cho Dương Diệc Phong có cơ hội nói chuyện với nàng.
Dương Diệc Phong giận đến nghiến răng nghiến lợi nhưng không có biện pháp với Bạch Uyển Tinh. Dọc đường đi xem lấy lôi đài , đều là các đệ tử trẻ tuổi của các thế gia tỉ thí với nhau . Nghe Bạch Uyển Tinh giới thiệu rằng trong mười tám lôi đài này thì có mười cái là cho nam tử thi đấu, năm cái là dành cho nữ tử thì đấu, ba cái còn lại là để giải quyết tư oan. Chỗ nào có người thì chỗ đó có phân tranh , đây là điều không thể tránh được. Nếu ai muốn giải quyết mâu thuẫn cá nhân thì lên đài giải quyết, sống chết mặc bay , các gia tộc không được truy cứu vì cả hai bên đều đồng ý.
Hiện tại không biết Huyết Sát chạy đi đâu xem náo nhiệt, Tà Dương có nhiệm vụ trong người còn Lý Tứ cũng không biết đi đâu .
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK