Hai tháng sau, bởi vì có nhiều việc cần phải có Tông chủ chủ trì nên Thất Dạ bị Dương Diệc Phong dùng bạo lực lôi ra khỏi mật thất. Sau đó hắn vui vẻ ném toàn bộ công tác lại cho Thất Dạ rồi trốn biệt. Mỗi ngày hắn cần bình rượu đi nghêu nghao , dáng vẻ này mà là hộ pháp tiền bối hay sao ?
Hoàng Tuyền cả ngày giống như con ong mật còn Dương Diệc Phong giống như cục đường di động của hắn, cứ suốt ngày bu bám. Bu bám đến nổi Dương Diệc Phong không ngừng giáo huấn hắn nhưng hắn vẫn một mực bám riết. Mệt đến nỗi Dương Diệc Phong phải chạy đến nói với Thất Dạ là Hoàng Tuyền quấy rầy sinh hoạt cá nhân của hắn một cách nghiêm trọng. Nhưng than ôi, Thất Dạ không những không trách mà còn nói
- Sư đệ, sư huynh ta mấy ngày nay bận muốn chết, không có thời gian dạy dỗ đệ tử. Tư chất của tiểu tử Hoàng Tuyền cũng tốt lắm, ngộ tính lại cao, sao ngươi không thể giúp Ma Tông bồi dưỡng nhân tài hay sao?
Dương Diệc Phong nghe vậy càng nổi giận, cái này mà gọi là sư phụ sao ? Rõ ràng là không muốn dạy đồ đệ lại còn quăng cho ta dạy
Thế nhưng Thất Dạ chỉ nói một câu làm cho cơn tức của Dươnng Diệc Phong tiêu tan nhanh chóng
- Sư đệ a, nếu ngươi giúp ta xử lý cái đống công vụ này thì ta sẽ đi dạy Hoàng Tuyền a
Dương Diệc Phong nghe xong vội vã bỏ chạy trở về
Tại ngôi nhà tranh của Dương Diệc Phong ở Thiên Ma Cốc, Hoàng Tuyền đứng chờ ở đó để cho Dương Diệc Phong dạy, không chỉ có hắn mà còn có một đống người cũng đứng đó
Dương Diệc Phong mở cửa, cầm bầu rượu đi ra, thấy một đống người đứng đó thì sợ hãi
- Hoàng Tuyền, bọn họ đứng đó làm gì?
Hoàng Tuyền còn chưa kịp mở miệng thì bên trái của hắn có một người thanh niên cao to, đầu bóng lưỡng nói rằng
- Dạ, là sư phụ kêu con tới đây, nói rằng ở đây có thể nhanh chóng đề cao bản lĩnh
Mấy người khác cũng không hẹn mà gật đầu
Sau cùng Hoàng Tuyền nói rằng
- Là như vậy, nhưng sư huynh đệ muội đây là đệ tử của các sư thúc Ma Lôi, Ma Điện, Ma Vũ, họ biết sư thúc có đợt đặc huấn nên đến đây
Dương Diệc Phong trong lòng kêu khổ, quay đầu sang hỏi người thanh niên cao to
- Sư phụ ngươi chắc là Ma Lôi phải không
- Sư thúc thật là thông minh, sao ngươi biết sư phụ con là Ma Lôi ? Hình như sư phụ con đã xuống núi tìm người đánh nhau, trước khi đi người kêu con qua chỗ ngài
Người này trả lời, âm thanh như sét đánh giống nhau, không hỗ là đệ tử của Ma Lôi, thầy và trò giống nhau như đúc
- Còn sư phụ các ngươi cũng xuống núi ?
- Đúng vậy , sư thúc. Ta là Lưu Tinh, sư phụ nói một tháng này sư thúc sẽ giúp chúng ta đặc huấn
Một người thanh niên khác nói, đôi mắt hắn giảo hoạt vô cùng, nhìn là đủ biết đồ đệ của Ma Điện rồi
- Sư thúc, đây là thư của sư phụ đưa cho ngài, một tháng này nhờ ngài
Một người vô cũng xinh đẹp, chỉ kém Mộng Yên Nhiên một chút, diện mạo lạnh lùng. Hắn vừa nói vừa đưa thư cho Dương Diệc Phong
Dương Diệc Phong mở thư ra chỉ thấy
- Sư đệ, sư tỷ đối đãi với ngươi thế nào ? Có tốt không ? Ta muốn bế quan tu luyện Phượng Vũ Ma Kinh nên ta giao lại đồ đệ khả ái của mình là Điệp Ảnh cho ngươi giúp sư tỷ dạy dỗ, một tháng sau Nội Tông Tuyển Chọn, sư tỷ muốn xem thành quả ha ha ha
Dương Diệc Phong sau khi xem xong , bất đắc dĩ nhìn mấy người tinh anh của Ma Tông trước mặt. Người trọc đầu tu vi đã đến Xuất Khiếu Trung Kỳ, còn lại cũng là Xuất Khiếu Kỳ. Ma Tông Thánh Môn quả không có phế vật
Dương Diệc Phong không thể làm gì khác hơn là phải tiếp thu chuyện này, thôi thì vì Ma Tông đóng góp một chút đi
Dương Diệc Phong dựa vào tường nhắm mắt tự hỏi nên tiến hành đặc huấn thế nào ? Bọn họ hiện tại là Xuất Khiếu Kỳ, ta muốn sau một tháng phải cho đám Thất Dạ hoảng sợ mới được
- Kinh Thiên, có biện pháp nào có thể nhanh chóng tăng trưởng tu vi của bọn họ không ?
Dương Diệc Phong tìm Kinh Thiên thương lượng
- Trong giới chỉ có thần đan có thể nhanh chóng tăng trưởng tu vi bọn họ, bất quá tu vi của ngươi hiện tại không đụng đến được ha haha
Kinh Thiên cười nói
- Đứng nói nhiều, nói trọng điểm đi
- Một tháng, hơi ngắn, ngươi hiện tại không thể vận dụng thần khí công kích nhưng các loại tiên khí, thần khí phụ trợ thì có thể mượn Hư Không Giới Chỉ.
Dương Diệc Phong mở hai mắt, quay sang nhìn mấy tên tiểu tử nói
- Chỉ có mấy người thôi phải không
- Đúng vậy
- Vậy bọn ngươi muốn tu vi đề cao đến đâu, cứ nói thoải mái
- Đương nhiên càng cao càng tốt
Hoàng Tuyền tương đối hiểu ý Dương Diệc Phong nên cẩn thận hỏi
- Sư thúc, ngươi xem có thể hay không đề cao đến Phân Thần Kỳ ?
Ngoại trừ Dương Diệc Phong, ba tên còn lại đều dùng ánh mắt ngu ngốc nhìn Hoàng Tuyền, Lưu Tinh còn không khách khí đả kích
- Hoàng Tuyền sư đệ, ngươi có đúng hay không bị bệnh thần kinh sau khi lịch lãm bên ngoài trở về ? Cái này đừng nói đến ngươi, ngay cả thằng Phong Vũ trọc đầu này muốn đề thăng đến Phân Thần Kỳ cũng mất ba bốn trăm năm , huống hồ chúng ta thực lực không bằng Phong Vũ, làm sao tại thời gian ngắn có thể đề cao đến Phân Thần Kỳ ? Không có khả năng
Hoàng Tuyền không để ý đến hắn, chỉ nhìn chằm chằm Dương Diệc Phong, hắn biết vị sư thúc này đã hỏi là có nguyên nhân, Điệp Ảnh cũng nhìn Dương Diệc Phong chờ hắn trả lời
Dương Diệc Phong trầm tĩnh nói
- Không sai, người thường căn bản không có khả năng trong vòng một tháng làm được chuyện mà phải mất ba bốn trăm năm mới làm được. Tuy nhiên người khác không làm được nhưng Dương Diệc Phong ta sẽ trong vòng một tháng đưa tu vi các ngươi đến Phân Thần Kỳ
Hoàng Tuyền lộ ra thần tình dương dương tự đắc, mấy người còn lại vô cùng thất kinh
- Không có khả năng
Lưu Tinh hét
Dương Diệc Phong cười cười , không tức giận nói rằng
- Có thể hay không thể, một tháng sau sẽ biết. Có điều trong một tháng này mọi hoạt động phải nghe theo ta, người nào làm không được thì ly khai từ bây giờ đi
Đợi một hồi không có ai trả lời, Dương Diệc Phong nói tiếp
- Đáp ứng rồi phải không ? Còn một yêu cầu, những chuyện xảy ra trong một tháng này không được nói ra, kể cả với sư phụ các ngươi . Bọn họ ép quá thì các ngươi nói mình không biết, đến tìm ta mà hỏi. Yêu cầu này làm được không ? Nếu ai làm sai ta sẽ lấy thân phận Ma Tông giám sát trưởng lão phế đi tu vi của hắn sau đó trục xuất khỏi Ma Tông
- Sư phụ hỏi thì chúng ta cứ nói đến tìm ngài ? Ngài giúp chúng ta chống đỡ ?
Lưu Tinh cẩn thận hỏi lại
- Không sai, ta giúp các ngươi chống đỡ
Dương Diệc Phong gật đầu
- Vậy không thành vấn đề, ta đáp ứng, còn các ngươi ?
- Chỉ cần có thể trở nên lợi hại, ta cái gì cũng đều nghe sư thúc
Phong Vũ trả lời. Điệp Ảnh và Hoàng Tuyền cũng nói
- Chúng ta đồng ý
Dương Diệc Phong nhìn thời gian rồi nói
- Tốt , các ngươi về trước đi, ta phải chuẩn bị một chút. Ngày mai giờ Thìn, đến đây
Nói xong hắn đi vào trong nhà
Ngày thứ hai, Hoàng Tuyền cùng ba người kia đi đến chỗ Dương Diệc Phong thì thấy trong vòng năm trăm mét dày đặc các thanh trường kiếm màu sắc kỳ lại. Nhìn kỹ thì hình như chúng nó đang tạo thành một đại trận kỳ lạ. Dương Diệc Phong đang đứng ở giữa, vừa uống rượu vừa chờ bọn họ
Hoàng Tuyền đi đến bên cạnh Dương Diệc Phong mở miệng nói
- Sư thúc, chúng ta đã đến
- Chuẩn bị chưa ?
Dương Diệc Phong lấy ra một thanh kiếm giống hệt với các thanh kiếm đang cắm trên đất
Mấy người Hoàng Tuyền gật đầu
- Chúng ta đã chuẩn bị xong
Dương Diệc Phong vận chuyển kiếm nguyên, điểm lên người bọn họ mấy cái. Mấy người chỉ thấy một cổ lực lượng cường đại đi vào trong cơ thể rồi nhanh chóng tiến về phía Nguyên Anh. Trong chốc lát làm cho Nguyên Anh và thân thể mất đi liên hệ
Dương Diệc Phong làm xong thì nói
- Ta đem Nguyên Anh của các ngươi bao phủ, trong đợt huấn luyện này, các ngươi không được dùng chân nguyên
Sau đó, Dương Diệc Phong lấy ra vài cái đạo phù và nói
- Đến đây
Mấy người đến thì Dương Diệc Phong dán đạo phù vào sau lưng, chỉ trong chốc lát bọn hắn cảm thấy toàn thân nặng hơn mấy lần, hai đùi xém chút nữa đã khụy xuống. Chỉ có Phong Vũ là không việc gì
- Đây là Trọng Lực Phù, có thể tăng trọng lực của cơ thể lên 10 lần, Phong Vũ ngươi làm tốt lắm
Dương Diệc Phong lấy ra một đạo phù khác dán lên lưng Phong Vũ, hắn lập tức cảm thấy bước chân nặng nề
- Thể nào ? đã có cảm giác chưa ? Bùa này tăng trọng lực lên 100 lần ha ha
Dương Diệc Phong nói xong liền đem thanh kiếm trong tay ném ra ngoài, trường kiếm rơi vào đúng một vị trí còn hổng, sau đó hắn lấy ra một cái cờ phóng lên trời. Chỉ thấy cái cờ nhanh chóng lớn lên, chỉ trong chốc lát đã bao phủ phương viên năm trăm mét này. Dương Diệc Phong niệm
- Chu Thiên Tinh Đấu, nghe lời của ta, vật đổi sao dời, thay đen đổi trắng. Đại Chu Thiên Tinh Đấu Điên Đảo Đại Trận
Chỉ thấy mặt trời bỗng nhiên ảm đạm, vị trí các sao lệch đi, trong đại trận chỉ còn là một mảnh đen kịt, sau đó lại khôi phục sáng sủa. Chỉ thấy trên trời không còn có mặt trời mà chỉ một mảnh tinh vân sáng lên, các chòm sao không ngừng thay đổi, giống như đang ở trong vũ trụ.
Sau một hồi, Dương Diệc Phong mới làm xong tất cả, lúc này cả người hắn thoát lực, ngồi trên đất thở hổn hển
Mấy người Hoàng Tuyền đang muốn hỏi thăm thì Dương Diệc Phong hất tay ra hiệu mình không có việc gì
- Ta dùng 3600 thanh phi kiếm bố trí thành Đại Chu Thiên Tinh Đấu Điên Đảo Đại Trấn, sau đó liên kết Tinh Thần Diễn Biến Phiên vật đổi sao dời, tạo thành một không gian đặc thù. Bên ngoài một ngày đêm bằng bên trong 10 năm
- AAAAA
Bốn người bị dọa đến ngây người. Đây là đại thần thông đổi trắng thay đen, nghe nói ở Tu Chân Giới chỉ có Tán Tiên và Tán Ma ngoài 5 kiếp mới có đủ chân nguyên để thi triển môn thần thông này, cái giá phải trả cũng không nhỏ. Đó là phải tiêu hao hết chân nguyên toàn thân, 500 năm cũng không thể khôi phục. Đây là nói người có đủ chân nguyên, người nào thiếu một chút thì sinh mệnh nguy hiểm. Trước giờ chưa từng nghe nói Độ Kiếp tiền kỳ có thể thi triển thần thông này. Dù có là Đại Thừa Kỳ sắp phi thăng tiên giới cũng không có đủ chân nguyên để thi triển. Chỉ có Dương Diệc Phong biến thái mới dùng pháp lực của Độ Kiếp Kỳ đem 3600 thanh phi kiếm tổ hợp thành môn đại thần thông này.
- Phong sư thúc , ngài không sao chứ
Lưu Tinh lo lắng hỏi thăm
- Yên tâm, ta không sao . Chỉ là ta hao hết pháp lực toàn thân thôi. Ta chỉ cần ở đây khôi phục là được. Hoàng Tuyền ngươi phụ trách dẫn đầu, chạy trong không gian này. Chạy liên tục 10 canh giờ một ngày không được ngừng lại. Ai ngừng thì ta sẽ tăng trọng lực lên gấp đôi. Cứ 30 ngày thì trọng lực tăng lên gấp đôi. Bắt đầu
Nói xong hắn nhắm mắt khoanh chân đả tọa để khôi phục pháp lực. Trong cơ thể hắn một tia kiếm nguyên cũng không còn nhưng đan hỏa trong đan điền cại càng nhiều. Nguyên thần trên Kinh Thiên Thần Kiếm lại càng thêm chân thực một chút
Hư Không Ngưng Kiếm Thuật vận chuyển, Chu Thiên Tinh Đấu thả ra một tia tinh thần lực , cùng với vô tận thiên địa linh khí điên cuồng chui vào trong cơ thể Dương Diệc Phong. So với lúc Dương Diệc Phong phát động trận thế thì lượng linh khí được hấp thu phải nhiều hơn 10 lần.
Dương Diệc Phong lúc này giống như lỗ đen đang cắn nuốt linh khí và chu thiên tinh thần lực, một đạo quang trụ to lớn từ bầu trời tiến nhập thẳng vào Thiên Linh của Dương Diệc Phong . Nguyên khí khắp nơi như cơn lốc lần lượt chui vào người hắn. Chứng kiến cảnh này bọn Hoàng Tuyền càng thêm khâm phục vị sư thúc này
Lòng tin của bọn họ tăng lên gấp trăm lần nên ra sức chạy, lúc bắt đầu vô cùng gian nan, chậm rãi, sau đó trọng lực dần dần tăng lên gấp đôi, lại chạy, lại tăng … Vòng đi vòng lại , bên ngoài đã trôi qua nửa tháng còn bên trong đã 150 năm. Hoàng Tuyền mỗi ngày không ngừng tập luyện, sau đó đả tọa khôi phục. Thân thể bọn họ ngày một rắn chắc. Mỗi một năm lại cường hãn hơn năm trước.
Dương Diệc Phong đã tỉnh, hắn đã hoàn toàn khôi phục pháp lực, hơn nữa kiếm nguyên ngày càng tinh thuần, tổng sản lượng cao hơn trước đây những 5 lần, tuy vậy vẫn còn có thể dung nạp thêm kiếm nguyên. Hiện tại công lực của hắn đã vượt qua Độ Kiếp Kỳ, chưa qua thiên kiếp đã có tu vi Đại Thừa Kỳ. Hắn tỉnh lại phát hiện ra điều này thì vô cùng vui vẻ, tuy nhiên hắn vẫn dùng Liễm Tức Pháp để đem pháp lực khí tức thể hiện ở Độ Kiếp Kỳ
Hắn phát hiện ra đã trôi qua nửa tháng nên bắt tay vào bước tiếp theo của kế hoạch. Dương Diệc Phong kêu bọn Hoàng Tuyền ngừng lại rồi gỡ Trọng Lực Phù xuống. Hắn cũng không dông dài gở bỏ phong ấn trên cơ thể bọn họ, Say đó hắn lấy trong giới chỉ ra một cây thước dùng để do gì đó nói rằng
- Tu hành chi đạo, là sự ngộ đạo, như vậy mới có thể đem cảnh giới của mình đề thăng. Cây thước này là Luân Hồi Xích, nếu bị hắn đánh thì nguyên thần sẽ bị đánh vào trong luân hồi, trọng lịch kiếp trước và kiếp này của mình, nếm thử nổi khổ của luân hồi chuyển thế.Giờ ta sẽ hạ cấm chú trên người các ngươi, sau đó dùng pháp bảo này đưa các ngươi tiến nhập luân hồi, cho các ngươi thể nghiệm nổi khổ trong luân hồi, tại thống khổ vô hạn, các ngươi có thể ngộ ra đạo thuộc về mình. Thời gian là 100 năm, nhớ kỹ phải bảo vệ tâm thần của mình. Đi thôi !!!
Sau đó nguyên thần mấy người bị Dương Diệc Phong đưa vào lục đạo luân hồi
Dương Diệc Phong cũng bắt đầu ngồi đả tọa, chậm rãi tích nạp kiếm nguyên. Sau 80 năm Hoàng Tuyền tỉnh lại, rồi đến Lưu Tinh, Điệp Ảnh và sau cùng là Phong Vũ sau 96 năm mới tỉnh lại. Lúc này sự biến hóa của bọn họ không ai biết kể cả Dương Diệc Phong, chỉ có bọn họ mới biết chính mình. Xem thần tình của bọn họ thì cảnh giới tuyệt đối đã vượt qua Xuất Khiếu Kỳ cảnh giới.
Dương Diệc Phong cũng không hỏi nhiều, hắn lấy ra một đống bình dược liệu đưa cho bọn họ
- Dùng thế nào chắc ta không cần chỉ phải không ? Ăn đan dược vào rồi vận khởi tu hành khẩu quyết để đề thăng chân nguyên của mình. 150 năm đầu tiên là huấn luyện sự chịu đựng của cơ thể các ngươi, nhờ đó bây giờ các ngươi có thể chứa thêm chân nguyên. 100 năm sau là rèn luyện tâm tình các ngươi . Còn 50 năm này yên tâm mà đề thăng chân nguyên đi.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK