Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở trên tòa tháp cao nhất, có một người mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành. Nàng đang lo lắng nhìn về phía xa xăm, giống như một người thê tử đang đứng chờ trượng phu của mình.

- Tiểu thư, chúng ta quay về đi, ở đây gió lớn, cẩn thận không cảm lạnh.

Một cô nương thanh tú đứng sau lưng mỹ nhân kia nói.

- Không có chuyện gì đâu Tiểu Hỉ, ta còn muốn đợi thêm một lúc.

Mỹ nhân nhẹ giọng nói, thanh âm ưu mỹ êm tai, phảng phất như chim hoàng anh đang hót.

- Tiểu thư đừng lo lắng, cô gia võ công cao cường, cát nhân thiên tướng nên sẽ không có việc gì .

Tiểu Hỉ thấy tiểu thư tiền tụy nên không khỏi khuyên nhủ.

- Đúng, bằng bản lĩnh của Phong Ca , ta tin rằng chàng sẽ an toàn trở về. Chàng không bao giờ lừa ta.

Thì ra người mỹ nhân đứng trên đỉnh tháp cao chính là Mộng Yên Nhiên. Từ khi Huyết Sát đưa nàng về nước Sở và nói cho nàng biết tình huống của Dương Diệc Phong thì nàng vẫn ngày ngày đứng đây đợi. Huyết Sát không dám nói cho Mộng Yên Nhiên biết nơi Dương Diệc Phong đến có bao nhiêu nguy hiểm nhưng Mộng Yên Nhiên vô cùng thông minh, Huyết Sát không nói nhưng mà nàng có thể tính ra. Nếu không tại sao hai ngươi cùng đi mà chỉ có Huyết Sát trở về.

Lúc này từ dưới tháp truyền lên một trận tranh cãi ầm ĩ, tiếng ồn càng lúc càng lớn làm phiền Mộng Yên Nhiên. Nàng quay sang nói với Tiểu Hỉ :

- Tiểu Hỉ, xuống phía dưới xem sao.

- Dạ tiểu thư.

Tiểu Hỉ đáp ứng rồi đi xuống tháp.

Dưới tháp đang có một đám người đang giằng co, một người thanh niên mặc y phục hoa hòe gầm rú :

- Hạng Thiên Kiên, ngươi đừng quá đáng, đừng ỷ có lão tam che chở cho ngươi thì ngươi muốn làm gì thì làm.

Người thanh niên đứng đối diện, tay phe phẩy quạt tủm tỉm cười nói :

- Nhị ca, không nên nói như vậy. Ngươi là nhị ca của ta, làm ca ca sao không nhường nhịn tiểu đệ vậy.
- Hừ, lão thất . Ta nói cho ngươi biết, mỹ nhân đêm qua là của ta. Ngươi dám cùng ta tranh nhau , xem ra ăn gan hùm mật báo rồi phải không?

Nhị vương tử giận dữ hét.

Thì ra là hai người này đang tranh đoạt nữ nhân, còn tranh ngươi nào thì không ai biết. Thất vương tử Hạng Thiên Kiên đang muốn phản bác thì truyền đến một âm thanh ngọt ngào.

- Các vị công tử có thể yên tĩnh một chút không? Tiểu thư nhà ta đang cần yên tĩnh.

Tiểu Hỉ nhu thuận nói.

- Ái chà, con nha đầu này thật là khả ái, lại đây cho ca ca nhìn kỹ một chút có được không?

Nhị vương tử thoáng chút biến thành một thanh niên trăng hoa, cười hi hi giơ tay phải lên định cầm cằm của Tiểu Hỉ.

- Công tử, xin hãy tự trọng.

Tiểu Hỉ lui một bước tránh khỏi tay của nhị vương tử rồi trầm giọng nói.

- Tự trọng ? Biết bản công tử là ai chăng? Bản công tử là nhị vương tử của Sở Quốc, sắp là vương gia của các ngươi. Nếu ngươi theo ta sẽ được hưởng vinh hoa phú quý.

Nhị vương tử ngả ngớn mà nói.

- Cảm ơn vương tử điện hạ yêu quý, nô tỳ không dám.

Tiểu Hỉ thần sắc không đổi mà nói, nàng theo Mộng Yên Nhiên đã lâu, những chuyện này nhìn đã quá quen.

- Có gì mà dám hay không dám ? Bản vương tử muốn ngươi. Lão Thất a , cái tiểu nha đầu này ngươi sẽ không tranh với ta chứ ?

Nhị vương tử không lưu ý đến đương sự có đồng ý hay không, trực tiếp hỏi thất vương tử Hạng Thiên Kiên.

Hạng Thiên Kiên đột nhiên nghe nhị vương tử hỏi thì vội trả lời :

- Đương nhiên, việc này cùng tiểu đệ không quan hệ. Nhị ca cứ tự nhiên.

Miệng nói vậy chứ hắn đang mừng thầm chửi tên nhị ca đầu óc ngu ngốc đơn giản. Tiểu nha đầu khả ái này là ai, phía sau nàng là ai thì hắn còn không rõ hay sao. Tam ca Hạng Thiên Minh suốt ngày dặn dò bọn hắn đừng chọc vào người này.

Quả nhiên không ngoài sở liệu, sự tình đã tới.

- Nhị vương tử điện hạ, không biết nha hoàn của tiểu nữ có điểm gì đắc tội với ngài, tiểu nữ sẽ vì nàng mà bồi tội với điện hạ.

Mộng Yên Nhiên đi xuống đúng lúc giải vây nói . Hiện tại nàng che mặt , dịu dàng đi từ trên tháp xuống.

Nhị vương tử không nhận ra Tiểu Hỉ vì hắn trước giờ không bao giờ nhìn đến đám hạ nhân, nhưng Mộng Yên Nhiên thì hắn nhận thức được, mặc dù Mộng Yên Nhiên che mặt.
- Nguyên lai là Yên Nhiên tiểu thư, bản điện hạ xin chào. Nếu …

Nhị vương tử vừa nhìn thấy Mộng Yên Nhiên thì tâm sinh thối ý, hắn cũng đã được thông cáo qua không nên trêu chọc vào Mộng Yên Nhiên.

- Xin chào Yên Nhiên tiểu thư, vừa rồi là nhị ca của ta nói giỡn thôi, nha hoàn của tiểu thư quả thật là vô cùng khả ái ha ha ha ha.

Hạng Thiên Kiên cắt ngang lời của nhị vương tử , sau đó còn liếc mắt khiêu khích nhị vương tử, trong mắt không dấu diếm ý cười nhạo,.

Nhị vương tử nhìn thoáng qua đã nổi giận, trách không được lúc nãy ngươi đáp ứng sảng khoái như vậy. Thì ra hắn sớm nhận ra nha hoàn này là người của Mộng Yên Nhiên. Hiện tại muốn xin lỗi Mộng Yên Nhiên thì cũng đã muộn, không những vậy Hạng Thiên Kiên còn đứng một bên cười đểu. Hắn có thể ôm tức vào lòng hay không? Ngày hôm qua thì bị cướp mỹ nhân , ngày hôm nay thì bị đùa giỡn, cho dù thế nào hắn cũng không thể không nổi giận.

Mộng Yên Nhiên nhìn thấy hai bên đấu đá với nhau, lập tức ngắt lời nói:

- Đa tạ thất điện hạ khích lệ, nha hoàn này của ta tuổi tuy nhỏ nhưng vô cùng nhu thuận, ta thích nàng vô cùng. Nếu như hai vị điện hạ không còn việc gì thì tiểu nữ xin cáo từ .
Mộng Yên Nhiên muốn nhanh chóng ly khai nơi này, tránh bị cuốn vào tranh đấu.

- Hừ.

Nhị vương tử phẩn nộ liếc mắt nhìn Hạng Thiên Kiên, hắn ương ngạnh cản đường Mộng Yên Nhiên và nói :

- Yên Nhiên tiểu thư, bản điện hạ đối với nha hoàn của ngươi vô cùng thích nên muốn nàng qua hầu hạ bản điện hạ. Xin Yên Nhiên tiểu thư cho phép.

Mộng Yên Nhiên nghe xong thì hai hàng lông mày nhăn tít , vô cùng mất hừng. Mấy hôm nay tâm tình của nàng không tôt, hiện tại càng thêm tức giận. Nàng cự tuyệt :

- Xin lỗi, người nha hoàn này tiểu nữ vô cùng thích, vì vậy làm nhị vương tử phải thất vọng rồi.

Nàng giận nhưng không muốn cùng hoàng thất xung đột, hiện tại là thời điểm mẫn cảm, nhị vương tử là người của thái tử, không nên dính vào.

Nếu nhu bình thương bị Mộng Yên Nhiên cự tuyệt, nhị vương tử nhất định sờ mũi rồi vỗ mông rời đi , cũng không dám đụng đến Mộng Yên Nhiên. Nhưng hôm nay bị Hạng Thiên Kinh chọc ngoáy nên nhị vương tử đã xông máu lên não.

- Yên Nhiên tiểu thư, tại sao vì một người nha hoàn mà bị thương hòa khí ?

Mộng Yên Nhiên nghe thế thì trầm mặt xuống, nàng và Tiểu Hỉ giống như muội muội, đồng thời ghét nhất là loại người hở tí là đói bắt người. Hiện tại Mộng Yên Nhiên chỉ là rơm rác trong Tu Chân Giới nhưng ở trên thế tục tuyệt đối là cao thủ đỉnh phong.

Lúc này, đột nhiên xuất hiện rất nhiều nhân mã đem nhị vương tử và thất vương tử vây lại, mỗi người trong tay đều lăm lăm binh khí sáng choang. Người của nhị vương tử và thất vương tử có chút hoảng loạn.

Nhị vương tử vô cùng sửng sốt , ngay cả Hạng Thiên Kiên đang muốn đứng xem chuyện vui cũng luống cuống. Không hiểu sao đám quan binh này lại bao vây hai người.

- Đây là chuyện gì ???? Các ngươi muốn làm gì ? Lẽ nào các ngươi không biết ta là ai sao ?

Nhị vương tử điên tiết hét vang.

- Đúng vậy, ta là thất vương tử Hạng Thiên Kiên, các ngươi là nô tài mà cũng dám cầm vũ khí bao vây ta hay sao ?

Thất vương tử Hạng Thiên Kiên cũng ăn ý mà gào theo.

- A, thì ra hai vị vương tử điện hạ ở đây.

Một âm thanh truyền đến, sau đó binh sĩ phân ra hai bên tạo thành một lối đi cho một người đi qua. Tất cả đều vô cùng kỷ luật. Một nam tử thân cao một trượng tám, thân mặc một khôi giáp sáng bóng, tay cầm cự kiếm đi đến.

- Lý Lâm Hưng ?

Nhị vương tử nhận ra người này không khỏi giật mình hô to. Hiện tại Lý Lâm Hưng là nhân vật cường thế, nắm giữ trong tay tám tầng binh lực của hoàng thành, được tiên hoàng vô cùng sủng ái. Hôm nay tuy rằng tiên hoàng băng hà nhưng binh quyền của hắn không hề suy giảm, cũng không ai dám lên tiếng phản đối kể cả hai phe của Hạng Thiên Minh và Hạng Thiên Long. Tại sao ? Thần Cấp Nhạc Tiến chỉ một chiêu đã bị Lý Lâm Hưng đánh bại, hơn nữa hắn đã tuyên bố rõ ràng hắn trung lập, chỉ tuân lệnh của hoàng đế. Chỉ cần ai lên làm hoàng đế thì hắn lập tức trung thành.

Hiện tại Lý Lâm Hưng là nhân vật nổi tiếng nhất Đại Sở, chỉ cần hắn ủng hộ người nào thì người đó nhất định là hoàng đế. Mặc dù Lý Lâm Hưng chỉ có binh quyền trong hoàng thành, tứ đại quân đoàn của nước Sở vẫn nằm trong tay hoàng thất và Lục gia nhưng những binh mã này không thể tùy tiện điều động, càng không có mệnh lệnh của hoàng đế thì không được hồi kinh.

- Xin chào nhị vị vương tử điện hạ

Lý Lâm Hưng hành lễ với hai vị vương tử.

- Lý đại nhân, chuyện này là thế nào ?

Hạng Thiên Kiên chỉ vào những binh sĩ xung quanh hỏi.

- Thuộc hạ được hồi báo nói rằng hai vị điện hạ gặp nguy hiểm, thuộc hạ được tiên hoàng ân sùng nên không dám quên ơn. Chỉ có thể tận tâm tận lực phục vụ tiên hoàng và đại Sở. Hôm nay tiên hoàng có di lệnh muốn thuộc hạ phụ trách an nguy trong và ngoài hoàng thanh, thuộc hạ không dám quên nên hôm nay nghe tin hai vị điện hạ gặp nguy hiểm nên vội mang binh mã đến cứu hai vị.

Lý Lâm Hưng cứ mở miệng là tiên hoàng, mở miệng là di lệnh làm cho hai vị vương tử không tìm được lý do phát tác. Mà tình huống hôm nay bọn họ cũng không dám phát tác. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK