Tình huống lúc này thật vô cùng nguy hiểm, nếu có một chút bất cẩn thì Dương Diệc Phong sẽ bị phong kín vĩnh viễn ở chổ này.
Đầu tiên Dương Diệc Phong tụ tập lực lượng đang có tạo thành “tiêu diệt” đại quân, chính thức chống lại hàn khí đang xâm nhập. Bởi vì Kiếm Nguyên vô cùng bá đạo lại có sự hỗ trợ của Hỏa Nguyên Tinh Khí nên cuối cùng cũng đẩy được khí lạnh kinh khủng ra khỏi ngũ tạng lục phủ và thất kinh bát mạch, đồng thời bắt đầu tổ chức lại các lực lượng trong cơ thể dành lại những “vùng đất đã mất”. Nhưng mà trong băng vực vô tận này, Bích Linh Hàn Khí là vô cùng vô tận, thanh thế to lớn, vì vậy Dương Diệc Phong không thể ngạnh kháng những tên “thổ phỉ” này.
Nếu không thể ngạnh kháng thì chỉ có thể đánh du kích mà thôi. Dương Diệc Phong tách những luồng khí lạnh cường đại ra, rồi từ phía sau tấn công giải cứu nhưng kinh mạch bị băng phong. Mỗi lần khôi phục một ít kinh mạch thì sức sản xuất Kiếm Nguyên trong cơ thể Dương Diệc Phong cũng tăng lên, có thể dùng làm chi viện. Cứ như vậy dùng phương pháp du kích địch tiến ta thối, địch thối ta tiến.
Nhưng mà cứ mỗi lần Dương Diệc Phong sắp đem khí lạnh hoàn toàn khu trục thì vô số khí lạnh bên ngoài lại tiến vào đem Kiếm Nguyên bức lui. Cứ như vậy Dương Diệc Phong cứ phải lặp đi lặp lại công trình của mình. Mỗi lần như vậy Dương Diệc Phong lại phiền muộn trên người không có pháp bảo cực phẩm có thể chống lạnh, nếu có thì có khi giờ này hắn đã về đến nhà rồi.
Kiếm Nguyên của Dương Diệc Phong phục hồi rất nhanh, nhưng không thể nào so được với hàn khí vô cùng vô tận từ bên ngoài. Dần dần Kiếm Nguyên trong cơ thể của Dương Diệc Phong bắt đầu khô kiệt, tốc độ phục hồi không thể nào bằng được tốc độ tiêu hao. Nếu Kiếm Nguyên cạn kiệt thì hắn chắc chắn sẽ bị đóng băng.
Kiếm Nguyên của Dương Diệc Phong bị Bích Linh Hàn Khí liên tục đánh lui, thất kinh bát mạch đều bị đóng băng, tốc độ khôi phục của Kiếm Nguyên lại suy giảm mạnh. Dần dần lục phủ ngũ tạng bắt đầu rơi vào tay giặc, chỉ còn trái tim có Hỏa Nguyên Tinh Khí nên vẫn chống đở được nhưng có lẽ không được bao lâu.
- Kinh Thiên, mau nghĩ biện pháp. Nếu như trái tim bị đóng băng thì ta sẽ đóng băng hoàn toàn.
Dương Diệc Phong quát trong ý thức hải .
Ta cũng không có cách nào khác, hiện tại ta mới khôi phục không được một phần vạn, căn bản không đỡ được những khí lạnh này. Hai tên tiểu tử công lực còn thấp, bảo vệ được nguyên thần của ngươi cũng đã là cực hạn.
Kinh Thiên bất đắc dĩ nói, hắn suy nghĩ một chút rồi nói rằng.
- Còn có một biện pháp, không biết có nên dùng hay không?
- Có biện pháp là tốt rồi, mau nói đi. Dù sao bây giờ cũng cùng đường rồi.
Dương Diệc Phong sốt ruột nói.
- Trong cơ thể ngươi có chín tầng Long Tu Tinh Khí không có hấp thu, có thể lợi dụng thuộc tính thôn phệ tất cả của Long Tu Quả để thôn phệ hàn khí. Ta nghĩ chỉ cần một phần trăm trong đó là đủ rồi. Hơn nữa ngươi có thể nương theo cổ Long Tu Tinh Khí này để tu luyện Bất Diệt Kiếm Thể, chỉ cần ngươi đạt đến tầng thứ ba thì những Bích Linh Hàn Khí này không làm gì được ngươi.
Kinh Thiên đưa biện pháp nói ra.
Dương Diệc Phong càng suy nghĩ càng thấy đúng, trong người hắn có đại bảo tàng, nếu không lợi dụng quả thật là ngu ngốc.
Lập tức Dương Diệc Phong không nói nhiều lời, vận khởi thôn phệ pháp môn của Phệ Thiên Ma Quyết đem tất cả Kiếm Nguyên trong cơ thể tập trung lại. Kiếm Nguyên tạo thành một vòng xoáy thông phệ tất cả những Bích Linh Hàn Khí đang tiến gần trái tim. Sau đó Dương Diệc Phong lại hấp thu hàn khí trong cơ thể, chỉ trong chốc lát đã hấp thu toàn bộ. Lúc hấp thu Dương Diệc Phong cảm thấy toàn thân lạnh ngắt, càng hút nhiều thì cảm giác này càng tăng. Cơ thể bắt đầu có cảm giác bành trướng, cảm giác tựa như một quả khí cầu có xu hướng nổ tung.
Dương Diệc Phong một mặt hấp thu khí lạnh chuyển đển các huyệt đạo để luyện hóa, một mặt dùng hàn khí để tu luyện Bất Diệt Kiếm Thể.
Dương Diệc Phong tuy rằng có được khả năng thôn phệ luyện hóa linh khí của Long Tu Quả nhưng cảm giác bành trướng thì không dễ chịu chút nào, càng lúc Dương Diệc Phong càng phình to, càng lúc càng thống khổ. Tuy nhiên Dương Diệc Phong vẫn đang thành công, Dương Diệc Phong mặc dù chỉ mới hấp thu một phần trăm tinh khí nhưng hắn là chủ nhân của tinh khí. Bình thường Dương Diệc Phong không thể điều động Long Tu Tinh Khí nhưng lúc này Dương Diệc Phong đang nguy hiểm nên Long Tu Khí cũng tự động hộ chủ.
Dương Diệc Phong nhanh chóng cảm thấy trong cơ thể toát ra một luồng dị chủng tinh khí, những tinh khí này làm cho Dương Diệc Phong cảm giác vô cùng thân thiết, chúng chính là Long Tu Tinh Khí ẩn chứa trong cơ thể Dương Diệc Phong. Có sự góp sức của Long Tu Tinh Khí thì nhanh chóng hấp thu toàn bộ những Bích Linh Hàn Khí đang xâm nhập vào trong cơ thể Dương Diệc Phong. Dương Diệc Phong liền vận chuyển pháp môn của Bất Diệt Kiếm Thể, bắt đầu lợi dụng Long Tu Tinh Khí không ngừng tu luyện.
Từ bên ngoài nhìn vào chỉ thấy một người băng đứng trên băng nguyên vô biên vô tận, vô số hàn khí màu lục không ngừng hướng về phía người băng này. Không chỉ những khí lạnh màu lục này còn có nhưng thiên địa linh khí, tạo thành một vòng xoáy linh khí. Người băng này cứ như một hắc động khổng lồ, điên cuồng thôn phệ linh khí trong phạm vi mấy vạn dặm.
Cứ như vậy, linh khí khổng lồ bị Long Tu Tinh Khí hấp thu luyện hóa, tàng trữ lại. Nhưng có một bộ phận bị Dương Diệc Phong lợi dụng để tu luyện. Trong cơ thể Dương Diệc Phong, Long Tu Tinh Khí nhiều năm không ăn vô cùng đói bụng nên điên cuồng hấp thu. Đột nhiên mảnh gương đồng trên cổ của Dương Diệc Phong nổi lên một đạo quang mang màu xanh da trời, đạo quang mang này càng ngày càng cường thịnh. Từ trong quang mang có thể thấy gương đồng đang hấp thu một giọt máu hồng từ trong tâm oa của Dương Diệc Phong, đó chính là tâm huyết của Dương Diệc Phong.
Sau khi gương đồng hút xong tâm huyết của Dương Diệc Phong, quang mang màu xanh da trời tăng gấp trăm lần, từ xa nhìn lại giống như một vầng thái dương màu xanh da trời. Ngay sau đó, Long Tu Tinh Khí trong cơ thể Dương Diệc Phong lại bị mặt gương này hút vào. Long Tu Tinh Khí thôn phệ thiên địa linh khí bên ngoài và Bích Linh Hàn Khí thì chuyển biến thành một loại Long Tu Tinh Khí mới, sau đó bị Dương Diệc Phong hấp thu một phần để luyện Bất Diệt Kiếm Thể, phần còn lại tồn trữ trong cơ thể Dương Diệc Phong. Nhưng bây giờ có tấm gương đồng này nên Long Tu Tinh Khí bị gương đồng nhanh chóng hút đi. Cứ như vậy, toàn bộ tinh khí thôn phệ được một phần bị Dương Diệc Phong hút , phần còn lại rơi vào tấm gương.
Hút một lúc, tám gương đồng cổ quái này từ quang mang vạn trượng dần dần thu hẹp quang mang lại, lau đó tạo thành một làn hơi mỏng vây quanh gương đồng. Tiếp theo trên mặt gương xuất hiện một đồ án kỳ quái, là một tòa cung điện vô cùng xa hoa, có chút giống với cố cung Bắc Kinh. Tòa cung điện phát ánh sáng càng ngày càng xanh vàng rực rỡ , còn có một tòa núi lớn cũng xuất hiện trên gương.
Cứ như vậy, tấm gương từ từ nội liễm rồi biến thành một cái gương phổ thông treo ở trên ngực Dương Diệc Phong. Dương Diệc Phong vẫn bế quan tu luyện, chỉ có Kinh Thiên đang điều khiển Long Tu Tinh Khí hấp thu. Đột nhiên Kinh Thiên thấy có cảm giác không đúng thì chạy ra thấy gương đồng đang hấp thu tinh khí. Hắn thấy đồ án trên mặt gương thì sợ ngây người, mãi một lúc lâu mới thanh tỉnh lại. Đại bộ phận trên bức tranh này thì hắn đều biết nhưng hắn không biết lai lịch của tấm gương. Hắn có thể đoán ra tấm gương này chắc chắn không kém Hỗn Độn Chung và Thái Cực Đồ.
Hắn nghĩ một hồi, nghĩ không ra nên cũng không cưỡng cầu. Khi cơ duyên đến thì Dương Diệc Phong sẽ biết lai lịch của pháp bảo này, Kinh Thiên nghĩ vậy nên cũng nhanh chóng nhập vào ý thức hải tu luyện.
Thời gian cứ thế trôi qua, Bất Diệt Kiếm Thể của Dương Diệc Phong đã đến tầng thứ hai đỉnh phong, vốn dĩ đây là cực hạn của hắn nhưng bỗng nhiên từ trong cơ thể Dương Diệc Phong bỗng trào ra Long Tu Tinh Khí đẩy thẳng công pháp của hắn lên tầng ba sơ kỳ. Với giai đoạn đầu của tầng thứ ba của Bất Diệt Kiếm Thể, cơ thể Dương Diệc Phong đã có thể so với thượng phẩm tinh khí. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK