Dương Diệc Phong tiến vào trong trận pháp. Khi vừa tiến vào hắn liền dùng thần thức quan sát bốn phía, chỉ thấy bên trong và bên ngoài cảnh sắc giống hệt nhau. Hắn cẩn thận dùng thần thức đảo qua một lần nữa, xác nhận phía trước không có gì nguy hiểm
Hắm ném cành cây thứ hai, tiếp tục tiến về phía trước. Cứ tiếp tục như thế, hắn bình yên đi về phía trước, bên ngoài cực kỳ yên tĩnh. Dương Diệc Phong vô cùng căng thẳng, trận pháp chưa xuất hiện động tĩnh gì làm cho hắn trong lòng vô cùng khó chịu, không dám có một cử động khinh suất nào. Nếu cứ tiếp tục không phát động, Dương Diệc Phong không thể tìm được phương pháp vận chuyển của trận, không thể tìm được trận tâm. Nếu không tìm được trận tâm thì trận này hắn không thể phá.
Dương Diệc Phong đi một lúc lâu, bỗng nhiên hắn dừng lại, hắn cười khổ nhìn về phía trước. Thì ra trước khi di chuyển hắn đã đặt vài cành cây làm dấu, bây giờ những cành cây đó xuất hiện chứng tỏ hắn đã quay về điểm xuất phát.
Dương Diệc Phong đoán rằng đây là một Mê Tung Trận. Trong lòng hắn vô cùng muộn phiền. Mê Trận là một trong những trận pháp khó phá nhất. Loại trận này cơ bản không có trận tâm, hầu như trận không phải do con người thiết lập mà do trời sinh lâu ngày mà thành. Trải qua vô số năm tích lũy, hắn tự nhiên tạo thành một trận thế đặc thù. Đây chính là loại trận thế đáng sợ nhất, nếu không tìm ra đường đi thì sẽ không thể ly khai. Trừ phi pháp lực đạt đến tiên nhân cấp, có thể dùng phi thăng chi thế mạnh mẽ phá vỡ sự vây khốn của trận, trực tiếp phi lên Tiên Giới
Dương Diệc Phong đi suốt một ngày, hắn muốn tìm ra hướng đi của trận pháp nhưng quả thật vấn đề này thì giết hắn đi còn hơn. Mê trận phá thế nào ? Dương Diệc Phong suy nghĩ đến nỗi đầu như muốn trương lên
Bỗng nhiên Kinh Thiên nói
- Ta có biện pháp
Lúc này Dương Diệc Phong cảm thấy Kinh Thiên vô cùng khả ái, hắn vội vàng nắm lấy cây rơm cứu mạng này
- Biện pháp gì ? Không phải ngươi nói ngươi không có biện pháp gì đối với trận pháp hay sao ? Sao bây giờ lại có ? Ngươi có lừa ta không?
- Biến, ta ma thèm lừa ngươi làm gì ? Vậy thôi ngươi tự mình tìm cách đi, ta đi ngủ. Lòng tốt không được báo đáp hừ hừ
- Kinh Thiên đại ca, ngươi đừng đi. Tiểu đệ sai rồi, ngươi mau nói ra biện pháp gì?
- Trong Huyền Thiên Thần Lục có ghi chép một trong Thiên Địa Tam Đại Thần Nhãn : Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn
- Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn ? Cái công pháp này quá sức tà dị, ta không muốn trở thành người ba mắt
- Ngươi ngu thật nha, chỉ có Thông Huyền Thần Nhãn mới có con mắt thứ ba.Có hắn, trên có thể nhìn thấu chín tầng trời. dưới có thể nhìn xuyên Địa Ngục. Tất cả chân tướng sự vật đều có thể tìm kiếm. Loại Thần Nhãn này là do trời đất tạo ra , thuộc về một dạng pháp bảo. Chỉ có trên trán có một vết nhỏ nên mới nhìn giống con mắt thứ ba. Còn loại Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn trong Huyền Thiên Thần Lục, mặc dù có chút giống với Thông Thiên Thần Nhãn nhưng nó có thể nhìn rõ luân hồi, tìm kiếm mọi vật trong trời đất. Bất kỳ kẻ nào hay vật nào cũng không trốn thoát khỏi pháp nhãn của ngươi. Ngay cả Mê Trận này cũng vậy.
Kinh Thiên ngừng một chút rồi nói tiếp
- Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn chính là khắc tinh của Mê trận trong tự nhiên. Môn công pháp này giống với Hỏa Nhãn Kim Tinh đều có thể tự mình tu luyện. Điểm chính của Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn chính là dùng tu vi của tâm thần làm gốc, lấy thần thức làm vũ khí. Có thể nhìn xuyên Lục Đạo Luân Hồi, tra thiên xét địa. Pháp lực chỉ là phụ trợ, chỉ cần tinh thần ngươi càng cao thì thần nhãn càng lợi hại. Luyện đến cùng cực sẽ xuất hiện thần thông khác.
- Ta hiểu rồi
Dương Diệc Phong vội vã tìm kiếm công pháp của Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn, thì ra môn công pháp này không cần dùng đến kiếm nguyên, hắn mượn sự cường đại của tâm thần tu vi, đưa thần thức cường đại phóng ra ngoài theo một phương pháp cực kỳ huyền ảo. Từ trong mắt, thần thức bắn ra câu thông với thiên địa linh khí, dùng chúng nó làm vật dẫn để truyền đi. Nó có thể tìm thấy bất cứ sự vật nào, nếu như tinh thần càng cao thì thần thức càng mạnh, phạm vi tìm kiếm cũng càng lớn. Tuy nhiên với tu vi thấp thì không thể tìm thấy người có pháp lực cao gấp đôi và những kỳ quan trong thiên hạ. Khi sử dụng chính là vô thanh vô tức, không hề phát động pháp lực trong cơ thể, hắn cũng không làm tăng sự cuồng bạo của linh khí nơi đây
Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn chính là một bộ công pháp không trọn vẹn, do Hư Vô năm xưa đi du lịch vô tình phát hiện ra. Trên công pháp ghi chép cách vận dụng thần thức vô cùng xảo diệu. Hư Vô liền căn cứ theo phương pháp ghi trên đó sáng tạo ra Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn. Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn còn có rất nhiều công dụng đang đợi Dương Diệc Phong phám phá.
Dương Diệc Phong dùng khoảng nửa ngày đọc thuộc công pháp, sau đó từ từ vận dụng để thử Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn. Hiện tại tinh thần tu vi của hắn chỉ khoảng Đại Thừa Kỳ cao thủ nhưng dù sao cũng đủ để tìm kiếm.
Dương Diệc Phong dựa vào Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn đi về phía trước, hắn không dám hấp thu linh khí bên ngoài , chỉ có thể để cho kiếm nguyên từ từ hồi phục
Dương Diệc Phong vừa đi vừa tìm, chốc lát đã được hơn mười ngày. Nhiệt độ hiện tại đã nóng bằng chân hỏa. Dương Diệc Phong đã bắt đầu cảm thấy mệt mỏi. Tuy nhiên hắn không dừng lại, đây vẫn chưa phải là cực hạn của hắn.
Dương Diệc Phong dựa vào Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn đi hơn 10 ngày nữa, cuối cùng đã ra khỏi Mê trận. Hắn tiếp tục đi về phía trước. Lúc này thần thức của hắn sau mấy chục ngày dùng Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn đã tăng đến cảnh giới của Tán Tiên, kiếm nguyên trong cơ thể càng lúc càng tinh thuần. Ngoài ra hắn dùng Luân Hồn Sưu Thiên Nhãn càng lúc càng thuần thục, tiêu hao kiếm nguyên ngày càng ít đi, nhưng hắn lại bị tiêu hao tinh thần vô cùng lớn. Vì vậy, vừa ra khỏi Mê Trận, hắn vội vàng dừng Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn lại
Dương Diệc Phong quay đầu nhìn về Mê trận phía sau, lòng tin của hắn hiện tại đã tăng gấp trăm lần
Dương Diệc Phong tiếp tục đi về phía trước nửa ngày, thân thể hắn mồ hôi chảy ra như suối. Nhiệt độ nơi đây đã sắp đạt đến cực hạn của cơ thể Dương Diệc Phong. Dương Diệc Phong vẫn cố gắng chịu đựng, hắn đang không ngừng khiêu chiến với giới hạn của bản thân. Không ngừng khiêu chiến, đó chính là việc Dương Diệc Phong thích nhất. Bỗng nhiên cảnh sắc xung quanh thay đổi, khí trời cũng bắt đầu chuyển lạnh rồi nhanh chóng quay về nhiệt độ ở bên ngoài.
Dương Diệc Phong cho rằng hắn đã đi ra khỏi địa phương quỷ quái này. Bỗng nhiên khi hắn nhìn kỹ thì phát hiện ra cảnh vật xung quanh biến đổi thành ….
- Đây là thế kỷ 21 ??????
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK