Sứ giả các nước đều đứng ngoài quan chiến, giữa sân là cuộc chiến của các cao thủ từ Hậu Thiên đỉnh phong trở lên.
- Những người này sao không lên hỗ trợ ?
Dương Diệc Phong chỉ vào mấy người binh sĩ hỏi
- Dương huynh, ngươi cho rằng những tạp binh này sẽ hữu dụng hay sao ? Một người kém nhất ở giữa sân cũng có thể một mình đánh ngã 10 tên binh lính chứ đừng nói đến Thần Cấp cao thủ
Khương Thế Vi giải thích
Dương Diệc Phong phản đối trong lòng, nhiều người thì lực lượng lớn, dù đối với Thần Cấp là vô dụng nhưng với Thiên Cấp trở xuống thì sao ? Đúng là không biết tận dụng tài nguyên một cách hợp lý
- Muốn chạy ??? Đứng lại cho lão tử .
Tên giáo chủ Xích Diễm của Xích Sa Giáo vừa đuổi theo vừa hét
- Hừ, chỉ ỷ vào pháp bảo tốt hơn ta thôi
Hồn Ly Tinh không yếu thế mà chửi lại
- Hừ
Xích Diễm hừ một tiếng không nói gì , hắn lấy ra một cây châm , tay niết pháp quyết , miệng lẩm bẩm. Cây châm lóe lên rồi bay thẳng tới Hồ Ly Tinh trước mặt
‘Phập” . Hồ Ly Tinh đến khui phát hiện thì đã muộn, đành nghiêng vai trái ra hứng
Xích Diễm không cho nàng có cơ hội vội vã thúc dục phi kiếm dưới chân tăng nhanh tốc độ nhắm thẳng vào thủ cấp của đối phương.
Hồ Ly Tinh vội vàng lăn xuống đất tránh khỏi hiểm chiêu này , nàng rút ra một thanh kiếm màu hồng phấn đâm thẳng vào thanh kiếm đen . Hai thanh kiếm lại quấn lấy nhau giữa không trung
Tuy nhiên, Xích Diễm rõ ràng là cao hơn một bậc, hắn mĩm cười bình tĩnh nắm kiếm quyết . Hắn vô cùng thoải mái đâm , chém , quét . Mỗi lần va chạm, thanh kiếm màu hồng phấn lại bị văng xa ra hơn ba thước còn thanh kiếm đen chỉ hơn rung lên mà thôi.
Bởi vì đầu vai bị ngân châm đâm vào , thương thế tuy không nặng nhưng làm cho động tác vô cùng khó khăn , hơn nữa trên châm còn có kịch độc . Hồ Ly Tinh một mặt phải dùng Yêu Nguyên chống lại kịch độc đang cố gắng ăn mòn Yêu Anh của mình, một mặt phải khống chế phi kiếm ngăn chặn Xích Diễm . Chân nguyên hao tổn nghiêm trọng làm cho khóe miệng trào máu
Xích Diễm thấy hắn hộc máu liền gia tăng thêm lực lượng làm cho Hồ Ly Tinh đã sắp chịu không nổi rồi
- Ngươi và ta không thù không oán, hà tất phải đuổi tận giết tuyệt
Hồ Ly Tinh thấy không địch nổi vội vàng xin tha thứ
- Hừ . Ta chỉ là được người khác nhờ thôi
Ngoài miệng nói mà tay vẫn tấn công liên tuch
- Ta và Yến Thái Hậu chỉ có quan hệ hợp tác, ngươi nếu tha cho ta , ta sẽ ngưng hợp tác với hắn
Nàng thực sự đang vô cùng hối hận, nàng cho rằng bất luận người tu chân nào cũng không muốn đặt chân vào thế tục, đặc biệt là chuyện của hoàng thất vì vậy nàng mới ẩn náu trong hoàng cung nước Yến. Nàng dựa vào Yến Thái Hậu để được cung cấp các tráng nam , hấp thu nguyên dương để nâng cao yêu pháp. Tự mình thỉnh thoảng giúp Yến Thái Hậu làm các việc nhỏ như ám sát, hạ độc . Không ngờ lần này lại đụng phải thiết bản. Tự mình chỉ là một tiểu yêu , tu luyện tám trăm năm mới thành tinh, vất vả lắm mới có Yêu Anh, không ngờ hôm nay lại sắp tiêu tan ngàn năm đạo hạnh
- Ha ha ha , ngươi nghĩ rằng ta sẽ bỏ qua Yêu Anh của ngươi hay sao
Hồ Ly Tinh nghe xong sắc mặt tái nhợt, nhưng vẫn không cam lòng mà hỏi thăm
- Đạo hữu là người pháo nào ? có thể sư phụ ta và đạo hữu là cố tri cũng không chừng . Yêu , Ma vốn là cũng một đạo, đạo hữu không thể ngừng tay hay sao ?
- Hừ , lão tử không có hứng nhân quen biết với ngươi . Chỉ cần ai thấy bản tọa xuất thủ đều phải chết
Xích Diễm không kiên nhẫn mà nói . Tay lại gia tăng sức nhìn đối thủ liên tục hộc máu
Tà Dương đứng trên đầu hai người, thu liễm khí tức xem trận đấu . Nhìn thủ pháp của cái tên tu ma kia thì có vẻ như không tầm thường, hẳn là thuộc về một môn phái đàng hoàng. Nhưng tại sao đối với một người sắp chết cũng không chịu tiết lộ lai lịch ? Tựa hồ có điểm kỳ lại. Tà Dương lấy ra phi kiếm chuẩn bị xuất thủ.
Dương Diệc Phong nhìn trận đấu giữa sân quả thật muốn ngáp dài, nếu có rượu thì vẫn có thể ngồi xem trợ vui nhưng giờ thì buồn quá . Hắn thừa dịp mọi người không để ý liền lắc mình biến mất. Lúc xuất hiện thì đã ở ngàn dặm phía trên Hoàng Cung.
Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn
Phạm vi một ngàn dặm đều ở trong đầu hắn, Mộng Yên Nhiên và Trần bá đang ở trong khu tường bên cạnh , không có gì nguy hiểm . Hai bên tranh đấu đều tận lực tránh xa các sứ giả . Dương Diệc Phong lại xem Tà Dương thì thấy phạm vi một ngàn dặm không hề có khí tức của Tà Dương. Tăng lên năm ngàn dặm vẫn không hình không bóng . Chuyện gì xảy ra ?
Lẽ nào bị người khác dùng trận pháp cắt đứt khí tức của Tà Dương ? Điều này không có khả năng, ngoại trừ pháp lực cao hơn Dương Diệc Phong, còn nữa đều không thể thoát ra Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn
Ở Tu Chân giới , pháp lực cao hơn hắn có không ít nhưng không có khả năng xuất hiện chỗ này mà dùng trận pháp cắt đứt khí tức của hắn. Hơn nữa Tà Dương là người của Ma Tông, chắc chắn đối phương sẽ không tự tìm phiền phức . Dương Diệc Phong không chỉ mất đi khí tức của Tà Dương mà ngay cả hai tên tu chân kia cũng không thấy .
Dương Diệc Phong tâm tư lo lắng, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có khả năng là người khác dùng trận pháp cắt đứt khí tức của bọn họ. Là người của tên tu ma hay của tên yêu hồ ? hay là còn có người khác ?
Lục vương gia mỉm cười nhìn tình huống trong sân, tự mình thấy rằng cao thủ Thần Cấp bên mình rõ ràng nhiều hơn đối thủ. Hiện tại đối phương đã chết một tên Thần Cấp, còn ba tên sắp chịu không nổi . Xem ra mình lập tức sẽ thành công. Quả nhiên chỉ trong chốc lát bên phía Yến Thái Hậu lại có Thần Cấp cao thủ chết trận. Tuy nhiên sắp chết cũng liều mạng phản kích làm Lục vương gia chết một tên thần cấp cao thủ và mấy người Thiên Cấp
Doanh Chính , Khương Thế Vi đều tê dại da đầu, nghĩ không ra đánh nhau lại thảm liệt như vậy. Thiên Cấp cao thủ cũng chịu không nổi một kích
Mọi người đều tập trung chú ý đến giữa sân, kể cả Lục vương gia và Yến Thái Hậu. Không ai lưu ý đến Hạng Thiên Vũ và Âu Dương Chính Minh ở nơi đâu. Hiện tại, hai người đang ở nội cung gặp nhau
- Hạng huynh, nghĩ không ra Thái Hậu và Lục vương gia đều có cao thủ Thượng Tiên Cấp. May mà chúng ta không có động thủ trước
Âu Dương Chính Minh kinh hãi nói
- Không sai , tuy nhiên chúng ta đã sớm có chuẩn bị. Hơn nữa hai người cao thủ kia đã rời xa hoàng cung. Chỉ cần giải quyết hết mấy người bên ngoài là ngươi sẽ chân chính trở thành hoàng đế của Yến Quốc .
Hạng Thiên Vũ gật đầu nói , tiếp theo quay sang Lý Lâm Hưng nói rằng
- Lý đầu mục đã chuẩn bị xong chưa ? Có lòng tin đối phó với đám người ngoài kia không ?
- Thập tam điện hạ cứ yên tâm đi
Lý Lâm Hưng lạnh lùng trả lời
- Lý tiên sinh , thật sự không thành vấn đề chứ ? Bên ngoài có ít nhất là hơn 10 Thần Cấp cao thủ nha
Âu Dương Chính Minh lo lắng hỏi thăm
- Yến Hoàng cứ yên tâm , tuy rằng có hai gã Thượng Tiên Cấp là tại hạ đánh không lại, nhưng những tên Thần Cấp kia thì Lâm mỗ không để trong lòng.
Lý Lâm Hưng tự tin nói . Ba tên thủ hạ phía sau hắn cũng gật đầu tán thành. Bọn họ biết rõ đại ca mình có bao nhiêu lợi hại . Bản thân bọn học cũng là Thần Cấp cao thủ . Với Võ Di Ma Kinh , bọn họ tin tưởng rằng mình có thể một người giết hai tên Thần Cấp bên ngoài . Đối với chủ thượng, bọn họ càng vô cùng trung thành bởi vì đại ca nói cho bọn họ biết, chỉ cần trung thành thì tu vi của bọn họ sau này sẽ vô cùng kinh khủng. Bọn họ trước đây một tháng là Thiên Cấp , chưa đầy một tháng đã là Thần Cấp. Lực lượng càng cao thì bọn họ càng có lòng hướng về vô thượng lực lượng để truy cầu
Hạng Thiên Vũ và Âu Dương Chính Minh nhìn nhau, hạ quyết tâm rồi gật đầu nói
- Động thủ
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK