Một đường bay thẳng vao Nghi Sự Phòng trên ngọn núi cao nhất của Luyện Hồn Sơn, Dương Diệc Phong không thu liễm khí tức nên vừa đến thì Thất Dạ và các trưởng lão đã ra đón.
Thất Dạ vẻ mặt tươi cười nhìn Dương Diệc Phong nói rằng :
- Tiểu sư đệ, ngọn gió nào thổi ngươi trở về vậy ? Không phải ngươi trốn đi chơi sao ? Ta còn tưởng rằng ít nhất phải vài năm nữa mới thấy ngươi nha.
Dương Diệc Phong hồi đáp:
- Tiểu đệ lần này trở về là có chuyện trọng yếu muốn báo với sư huynh.
Thất Dạ thấy biểu tình của Dương Diệc Phong thì trong lòng hiểu rằng đã có chuyện quan trọng. Nếu không Dương Diệc Phong không nghiêm túc như vậy. Lập tức hắn khôi phục phong phạm của tông chủ nói rằng:
- Có chuyện gì quan trọng vào trong hẵng nói.
Dương Diệc Phong quay đầu nói với Tà Dương :
- Ngươi đi tìm Vũ hộ pháp nói nàng trị thương cho rồi bế quan tu luyện đi
Tà Dương hướng về mọi người và Thất Dạ thi lễ rồi nói :
- Tông chủ , Tà Dương xin lui bước.
Thất Dạ nhìn Tà Dương rời đi rồi quay sang hỏi Dương Diệc Phong :
- Tại sao Tà Dương lại bị thương ? Trong thế tục ai có bản lĩnh đả thương hắn ? Hơn nữa hắn đi cùng với ngươi mà.
- Đây cũng chính là nguyên nhân mà ta quay về.
Dương Diệc Phong nói.
Thất Dạ liền cảm thấy sự tình không bình thường liền nói :
- Được rồi, theo ta vào . Đại trưởng lão cũng đang chờ bên trong.
Dương Diệc Phong gật đầu rồi theo Thất Dạ đi vào phòng nghị sự. Thất Dạ khởi động cấm chế rồi ngồi ở chủ vị đợi Dương Diệc Phong nói.
- Xin chào các vị trưởng lão.
Dương Diệc Phong lễ phép nói.
- Phong hộ pháp không cần đa lễ, nghe nói ngươi có chuyện quan trọng ?
Tam trưởng lão mở miệng, tuy rằng lúc nãy hắn ngồi ở trong nhưng đã nghe câu chuyện của Thất Dạ và Dương Diệc Phong. Đúng như lời Thất Dạ nói, không ai có thể đả thương Tà Dương khi có Dương Diệc Phong bên cạnh. Đồng thời làm cho Dương Diệc Phong chạy về Ma Tông chắc không tầm thường.
Dương Diệc Phong sắc mặt nghiêm túc đưa chuyện của người áo đen ra trình bày với Thất Dạ và các vị trưởng lão . Trọng điểm chính là người áo đen có Thiên Ma Khí, lại dùng Thiên Ma Chưởng Ấn, Nghịc Phản Thất Tinh Kiếm, Thiên Ma Bất Diệt Thể các loại độc môn mật pháp chỉ có Tông chủ Ma Tông mới biết.
Dương Diệc Phong vừa nói xong, bát trưởng lão đã đứng dậy nói :
- Điều này không có khả năng, Thiên Ma Mật Điển của Ma Tông từ trước đến nay chỉ có Tông Chủ mới có tư cách tham tu. Những công pháp độc môn đó sao có thể xuất hiện trong Thế tục được ?
Tam trưởng lão âm trầm nói :
- Nghe Tiểu Phong nói thì người này đúng là tu luyện Thiên Ma Mật Điển của Ma Tông chúng ta. Hơn nữa tu vi về Thiên Ma Mật Điển còn cao hơn cả Tông Chủ chúng ta. Không những vậy mà đã chuyển hóa thành Thiên Ma Thể, luyện thành Thiên Ma Bất Diệt Thể. Ta nghĩ rằng pháp lực của hắn phải là Thiên Ma Chi Cảnh. Hừ , thật là lợi hại. Mật điển trấn tông của Ma Tông lại ở trong thế tục. Đây là tuyệt đối không được phép. Phải thu về
- Không những thu về mà những ai liên quan phải diệt trừ. Nhất định phải tra ra có bao nhiêu người tu luyện nó
Ngũ trưởng lão nói.
Mấy người trưởng lão bàn luận đều thống nhất truy sát vào thế tục, tìm người áo đen và đồng đảng của hắn.
Thất Dạ không nói gì, vẫn nhắm mắt nghe rồi tự hỏi. Đến khi mọi người thảo luận xong mới nói:
- Các vị trưởng lão, đừng quên rằng thế tục không phải Tu Chân Giới, nếu chúng ta xuất dộng, ngoại nhân biết được sẽ mượn cớ công kích Ma Tông không tuân thủ giới quy của Tu Chân Giới. Cái đám Ngọc Hư Cung sợ rằng sẽ là người đầu tiên nhảy ra kêu gọi đạo môn đệ tử tiêu diệt chúng ta. Bọn họ đã sơm muốn tiêu diệt Ma Tông chúng ta, chỉ là không có cớ thôi. Đồng thời, các ngươi cũng quên bọn họ tồn tại sao ? Tu Chân Giới cùng bọn họ đã có quy định, việc của Tu Chân Giới , bọn họ sẽ không nhúng tay nhưng chúng ta cũng không được để thế tục biết chúng ta tồn tại . Bên nào làm trái quy định sẽ bị hai bên liên thủ tảo trừ. Cái quy định này đã có hàng vạn năm , chưa ai từng trái với quy định này.
Đại trưởng lão vẫn trầm tư nhắm mắt bỗng mở miệng:
- Tông chủ nói phải, trước hết chưa nói đến cái hồng trần nghiệt khí ảnh hưởng đến chúng ta nên Tu Chân Giới cũng bọn họ nước sông không chạm nước giếng. Mạnh như chúng ta cũng không thể chống lại sự vây công cho nên ta cho rằng việc này cần âm thầm điều tra rõ.
Nhị trưởng lão mở miệng:
- Việc cấp bách là phải tìm hiểu xem trấn tông bí pháp của Ma Tông ta tại sao lại truyền ra ngoài.
Cửu trưởng lão suy đoán :
- Có phải có Ma Tông tiền bối hạ giới không ?
Đại trưởng lão phản bác nói:
- Không có khả năng, nếu tiền bối Ma Tông hạ giới thì trước tiên phải liên lạc với chúng ta , càng không thể đả thương Tà Dương. Hơn nữa phong giới của hai giới không phải dễ dàng đánh vỡ, nếu không có việc cực kỳ quan trọng, bọn họ sẽ không hạ giới.
Dương Diệc Phong suy nghĩ một hồi rồi nói rằng :
- Không sai, ta từng năm lần bảy lượt hỏi hắn là người phương nào . Nếu là tiền bối của Ma Tông thì không có khả năng dấu đầu hở đuôi như vậy . Hơn nữa ta xem hắn không phải là đánh không lại ta mà bỏ chạy, hắn hình như không muốn người ta phát hiện ra tung tích hắn.
Lục trưởng lão kỳ quái hỏi thăm :
- Như vậy người này rốt cuộc là ai ? Không lẽ là từ Ma Tông chúng ta đi ra .
Thất Dạ nghĩ đến chuyện gì , vội vàng nói :
- Lục trưởng lão nói đúng, khả năng chính là từ Ma Tông chúng ta đi ra.
Thấy các trưởng lão nhìn mình , Thất Dạ tiếp tục:
- Các vị trưởng lão có nhớ chuyện ngàn năm trước không ?
Chín vị trưởng lão sắc mặt trầm xuống, mở miệng nói :
- Đương nhiên nhớ kỹ, Ma Phong cái tên hỗn đản. Nhưng không phải hắn đã chết sao ?
- Có ai tận mắt thấy hắn chết như thế nào chứ?
Dương Diệc Phong mở miệng hỏi :
- Chuyện gì?
Thất Dạ giải thích nói :
- Ma Phong là đại sư huynh của ta , cũng là thiên tài kiệt xuất của Ma Tông . Hắn không chỉ đứng đầu bốn đại hộ pháp mà còn tinh thông ma công của cả ba hộ pháp kia. Nhưng hắn tâm thuật bất chính, coi trộm Thiên ma Mật Điển . Khi bị phát hiện thì giả vờ nhận sai rồi xuất thủ đánh lén sư phụ , chạy ra khỏi Ma Tông. Chuyện này người của Ma Tông biết cũng không nhiều.
Dương Diệc Phong nghe xong thì hiểu rõ , hắn nói :
- Nếu như vậy thì không phải là tiền bối Ma Tông hạ giới mà chính là hắn.
Đại trưởng lão nói :
- Không sai , lăn lộn trong thế tục gần ngàn năm mà hắn luyện thành Thiên Ma Thể, quả không hỗ danh là thiên tài kiệt xuất của Ma Tông.
Cửu trưởng lão mở miệng hỏi :
- Nếu đã biết là hắn , vậy chúng ta phải làm sao ? Chúng ta truy sát kẻ phản bội là thiên kinh nghĩa địa. Còn nữa, hắn vì sao lại ở trong thế tục lâu như vậy ? đến bây giờ mới xuất hiện. Lấy năng lực của hắn thì sớm đã vượt qua Thiên Kiếp phi thăng Ma Giới , tại sao lại còn ở nhân gian ? Chẳng lẽ muốn tìm chúng ta báo thù?
Tứ trưởng lão phản bác nói :
- Không có khả năng. Thì ra là hắn. Tin rằng hắn không dám tìm chúng ta làm phiền bởi vì hắn dù sao cũng nắm rõ thực lực của Ma Tông . Nhìn hắn ẩn nấp cẩn thận như vậy chắc là sợ chúng ta biết được hắn tồn tại.
- Ừ, không sai, ta xem đúng là như vậy . Không biết mục đích của hắn là gì ?
Dương Diệc Phong nói .
- Cái này chúng ta không thể suy đoán. Tiểu Phong, ngươi lại đi vào thế tục âm thầm tra xét, nếu có tin gì lập tức báo cho ta biết
Đại trưởng lão nói
- Đệ tử đang có ý này .
Dương Diệc Phong cung kính trả lời .
- Sư huynh, ta lần này quay về là vì Tà Dương pháp lực thiếu, sợ không giúp được ta nhiều. Hơn nữa nếu đánh nhau với Ma Phong thì an toàn của hắn ta không thể đảm bảo . Hơn nữa …
Dương Diệc Phong nói .
Thất Dạ hiếu kỳ mà nói rằng :
- Có chuyện gì ? Nói rõ coi , ở đây không có người ngoài .
Dương Diệc Phong liền kể chuyện của Mộng Yên Nhiên cho mọi người nghe. Mấy trưởng lão đều vẻ mặt tươi cười nhìn hắn.
Thất Dạ cười lớn :
- Ha ha , thì ra quay về là vì lo cho an toàn của đệ muội ha ha ha
Dương Diệc Phong không thèm trả lời nói :
- Ta cần người, ít nhất cũng Hợp Thể Kỳ trở lên.
Mở miệng là đòi ngay Hợp Thể Kỳ cao thủ trở lên. Phải biết rằng Hợp Thể Kỳ cao thủ ở Tu Chân Giới là cao thủ trong cao thủ. Bởi vì Độ Kiếp Kỳ lo đối phó thiên kiếp, khồng rảnh rổi đi lo chuyện khắp nơi. Chỉ có những Thượng cổ đại phái như Ma Tông, trong tông có pháp bảo chuyên để độ kiếp , có 7 phần chắc chắn vượt qua thiên kiếp. Hoặc như Dương Diệc Phong loại biến thái như vậy mới dám nghênh ngang đi lại trong Tu Chân Giới . Toàn bộ Tu Chân Giới chỉ có mấy trăm Hợp Thể Kỳ.
- Có cũng không cho ngươi.
Thất Dạ từ chối yêu cầu của Dương Diệc Phong.
- Vậy làm sao bây giờ ? Nếu như cùng Ma Phong đánh nhau tuyệt đối phải xuất toàn lực.
Dương Diệc Phong khó khăn nói.
- Đừng lo, ta biết một người có thể giúp ngươi. Hắn sẽ nhanh đến đây thôi.
Thất Dạ bí mật nói.
- Hả? Là ai ?
Dương Diệc Phong hỏi.
Xung quanh Ma Tông có Thượng cổ đại trận bảo vệ, ngoại trừ người tu luyện công pháp của Ma Tông, còn bất luận kẻ nào thì thần thức cũng chỉ có thể xem được phạm vi 20 mét mà thôi. Ngay cả Dương Diệc Phong cũng vậy, vì vậy hắn không biết có người đang đi vào tổng đàn của Ma Tông.
Thất Dạ đã phát hiện ra người đó nên tươi cười nói
- Hắn đến rồi, chúng ta ra đón tiếp hắn .
Dương Diệc Phong vẻ mặt kỳ quái đứng dậy đi theo Thất Dạ, trong lòng âm thầm hỏi là ai mà để Thất Dạ phải tự mình ra đón.
Vừa đi đến cửa đã nghe thấy truyền đến tiếng la :
- Ha ha ha, Nhị ca , Lục đệ ở đây hả?
Dương Diệc Phong vừa nghe đã biết là ai , loại hô hào như vậy chỉ có Huyết Sát Ma Quân mà thôi. Quả nhiên Huyết Sát thân ảnh nhanh chóng xuất hiện.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK