Nhạc Tiến và Dương Diệc Phong sung sướng hàn huyên một hồi, sau đó Nhạc Tiến lấy cớ quấy rầy sự lãng mạn của Dương Diệc Phong và Mộng Yên Nhiên nên rời đi
Nhạc Tiến thân ảnh vừa biến mất, Tà Dương đã đi đến nói
- Người này đi theo chúng ta từ Khách Hành Cư đến đây, sợ là có mục đích
Dương Diệc Phong tiện tay gắp một miếng đậu hũ, ăn xong rồi mới nói rằng
- Ta biết , nhưng người này lòng dạ chính trực, có ơn với Mộng Yên Nhiên, cho hắn một chút thể diện không sao
Tà Dương gật đầu lui sang một bên . Lúc này Mộng Yên Nhiên chạy tới nói rằng
- Phong ca , chàng …
- Ha ha , yên tâm ta biết mà, nhìn thể diện của nàng, ta không làm gì Sở quốc đâu
Dương Diệc Phong tự nhiên biết Mộng Yên Nhiên muốn nói cái gì , hắn cũng không định làm gì Sở quốc
- Dạ, cảm ơn Phong ca
Mộng Yên Nhiên vui vẻ nhào vào lòng Dương Diệc Phong
Dương Diệc Phong ôm Mộng Yên Nhiên đi đến vách đá dựng đứng cảm khái mà nói
- Yên Nhiên sau khi chúc thọ cho Thái hậu Yến quốc xong sẽ không cần vất vạ như vậy nữa, cứ theo ta đi chơi thôi
- Dạ
Mộng Yên Nhiên nhu thuận gật đầu , ôm chặt Dương Diệc Phong hơn nữa
Ăn cơm trưa xong Dương Diệc Phong cảm thấy buồn chán, bái phật hắn không hứng thú , cơm chay mặc dù ngon nhưng nhạt miệng vì không có rượu . Mộng Yên Nhiên nhìn qua đã phát hiện mao bệnh của Dương Diệc Phong liền gọi xe ngựa quay chuẩn bị về Khách Hành Cư
Sáng sớm hôm sau , đoàn người từ biệt trụ trì xuống núi . Đi đến chân núi, Dương Diệc Phong phiền muộn, hình như đã đến hơi sớm, hôm trước hắn hẹn xe ngựa trưa mới đến , bây giờ chẳng lẽ lại lên núi lại ?
Đang rầu rỉ thì một chiếc xe ngựa xa hoa đi qua đây. Mã phu từ xa đã thi lễ hỏi
- Có phải Dương Diệc Phong công tử không ?
- Không sai , là công tử nhà ta
Dương Diệc Phong còn chưa trả lời, Tà Dương đã đáp lời trước.
- Vậy xin mời lên xe
Mã phu cung kính trả lời
Tà Dương quay đầu nhìn Dương Diệc Phong xin chỉ thị, Dương Diệc Phong thấy ánh mắt của Tà Dương liền nói rằng
- Thôi lên xe, đứng không ở đây cũng mệt mỏi
Đoàn người lên xe ngựa, mã phu vô cùng thuần thục điều khiển ngựa hướng về Khách Hành Cư chạy đi
Trên đường, Tà Dương hỏi mã phu
- Sao ngươi biết chúng ta buổi sáng sẽ xuống núi ? Không phải hẹn buổi trưa hay sao ?
- Tiểu nhân cũng không biết, có một vị đại gia phân phó , tiểu nhân cũng chỉ là phụng mệnh hành sự
Xa phu cung kính trả lời
Dương Diệc Phong cùng Mộng Yên Nhiên công lực thế nào ? Lời của Tà Dương và mã phu hai người đều nghe rõ, Mộng Yên Nhiên nhíu mày , có chút sầu lo mà nói rằng
- Phong ca , chuyện này có chút kỳ lạ nha
Dương Diệc Phong lấy ra một chai Lục Xà Tửu , uống một hớp làm như không nghe thấy
- Phong ca , chàng còn uống à ? Thiếp đang hỏi chàng mà ?
- Yên Nhiên , ta đã lâu không uống , cho ta uống thêm mấy miếng đã nào
- Hừ
Mộng Yên Nhiên chu mỏ , giận đến đỏ cả mặt. Dương Diệc Phong nhìn thấy nàng giận cũng rất đẹp làm cho hắn ngây người , hóa ra giận cũng có mị lực như vậy. Dương Diệc Phong ôm lấy Mộng Yên Nhiên nói
- Nàng để ý làm gì chứ , đi đến tự nhiên biết thôi mà
Xe ngựa chạy rất nhanh , chỉ trong thời gian ngắn đã đến trước cửa Khách Hành Cư . Dương Diệc Phong đở Mộng Yên Nhiên xuống xe đi vào .
Chưởng quỹ thấy Dương Diệc Phong đi đến vội vàng hỏi
- Khách quan đã về ? Chơi có vui không ạ ? Trên lầu đã chuẩn bị sẳn rượu và thức ăn , xin mời lên lầu dùng cơm
- Chưởng quỹ , là ai nói xe ngựa đến đón chúng ta vậy ?
Mộng Yên Nhiên hỏi
Chưởng quỹ đang muốn đáp lời thì một âm thanh quen thuộc truyền qua đây
- Là ta , Yên Nhiên
Chưởng quỹ thấy người này lập tức thi lễ lui xuống
Một người thanh tú , mặc trường bào, thắt dây văn long, tay cầm một cái quạt , vẻ mặt tươi cười , đại khái khoảng 20 tuổi . Sau lưng hắn là Nhạc Tiến
- Nhạc tiên sinh, thì ra là ngài , cảm ơn ngài
Mộng Yên Nhiên thấy Nhạc Tiến vội vàng tạ ơn , sau đó mới quay sang thi lễ với người thanh niên
- Tiểu nữ Mộng Yên Nhiên xin chào Tam điện hạ
- Ha ha , không cần đa lễ , tiểu vương thực sự là nhận không nổi , mọi ngươi thực sự là quá khách khí
Trả lời đương nhiên là một trong bốn đại vương tử , Tam vương tử của Sở quốc : Hạng Thiên Minh
- Tiểu nữ là con dân của Sở Quốc, thấy điện hạ tự nhiên phải chào
Mộng Yên Nhiên vẫn lạnh lùng trả lời
- Được rồi, có gì lên lầu vừa ăn cơm vừa nói chuyện nha. Dương công tử xin mời lên lầu
Nhạc Tiến thấy bầu không khí có chút lạnh, vôi vàng xen vào
Dương Diệc Phong tiêu sai ôm Mộng Yên Nhiên lên lầu , Tà Dương cũng đi theo
- Đúng đúng , Dương công tử, xin mời .
Hạng Thiên Minh nở nụ cười xán lạn cùng tiến lên lầu
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK