Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Diệc Phong vô cùng khó chịu, đang nói đến đoạn mấu chốt thì bị chen ngang. Lập tức Dương Diệc Phong không nói lời vô ích, thân mình chớp động bay ra cửa . Vừa ra hắn thấy một người đạo sĩ áo xám , tay cầm quạt Tu La , nhất định tên này là tên hỗn đản phá vỡ tâm tình đang tốt của mình.

Cũng lười hỏi, Dương Diệc Phong trực tiếp lao đến . Tên đạo sĩ kia ngay cả phản ứng cũng không có , bị một cước của Dương Diệc Phong đá thẳng vào mặt bay ra ngoài. Cả người hắn giống như viên đạn pháo bay đi hơn trăm mét, trên đường đi phá hủy vô số bờ tường, cây cối và nham thạch.

Dương Diệc Phong cũng không dự định buông tha cho hắn dễ dàng như vậy, tên đạo sĩ áo xám vừa rơi xuống đất liền bị một cước thứ hai của Dương Diệc Phong đá văng về đại môn của của Nam Cung gia . Trước khi hắn kịp rơi xuống đất lại bị một cước đạp thẳng xuống dưới, lập tức giữa sân rộng xuất hiện một cái hố thật lớn.

Lúc này mấy người Nam Cung Nguyệt Ưng mới đi ra đến nơi thì thấy tên đạo sĩ áo xám đang nằm thở hồng hộc trong hố , y phục toàn thân rách nát, thất khiếu đều chảy máu, mặt sưng vù trong rất kinh khủng. Nam Cung Nguyệt Ưng phát hiện ra người này đã là Hợp Thể tiền kỳ, còn cao hơn mình một chút. Cao thủ như vậy chưa đến ba giây đã bị Dương Diệc Phong đánh cho thành cái dạng này thật là làm hắn kinh hãi. Quả nhiên lời đồn “có chọc Diêm Vương cũng đừng chọc Tiêu Dao” quả nhiên không phải là nói suông.

Dương Diệc Phong từ trên đáp xuống , một cước dẫm lên ngực tên đạo sĩ áo xám thần tình đang thống khổ. Ba cước của Dương Diệc Phong bao hàm kiếm nguyên ẩn chứa trong đó đã phá hủy kinh mạch của tên đạo sĩ. Nếu hắn muốn khôi phục như lúc trước phải tổn hao trăm năm dùng rất nhiều linh dược trân quý để trọng tổ kinh mạch mới được.

- Quấy rối người khác nói chuyện quả là không lễ phép, tên hỗn đản lần này xem như là bài học cho ngươi, cút đi.

Dương Diệc Phong lại tung một cước đã tên đạo sĩ áo xám bay ra, chớp mắt đã biến mất ở cuối chân trời.

Nam Cung Nguyệt Ưng cảm thấy run rẩy, vị Tiêu Dao Ma Quân này quả nhiên là tính tình cổ quái, hỉ nộ vô thường không nên trêu chọc. Nhưng điều hắn lo lắng không phải điều này, tuy Dương Diệc Phong thực lực kinh khủng nhưng chỉ cần không đắc tội hắn đương nhiên không việc gì mà là vừa rồi Dương Diệc Phong đánh tên đạo sĩ thân phận lai lịch không rõ kia. Dương Diệc Phong không nhận ra là ai nhưng hắn nhận ra , thực lực môn phái sau lương hắn không phải Nam Cung gia có thể ứng phó nổi, lần này không chừng đại họa lâm đầu.

Khi quay về phòng , Dương Diệc Phong thấy tâm sự đầy rẫy , lo sầu bất kham của Nam Cung Nguyệt Ưng thì hắn đương nhiên biết nguyên nhân. Hắn cũng không phủi tay mà đi , vì vậy hắn mở miệng hỏi :

- Nam Cung gia chủ có phải lo lằng người nọ lần thứ hai đến đây gây phiền toái ?

Nam Cung Nguyệt Ưng cũng thật thà mà trả lời:

- Ma Quân quả nhiên anh minh , đúng như lời Ma Quân nói , thế lực sau lưng người này không phải Nam Cung gia có thể đối phó. Thật không dám dấu Ma Quân , lần này Nam Cung gia cướp giật Huyền Lôi Kim Tinh là muốn ứng phó với bọn họ .

- Nói rõ ta nghe

Dương Diệc Phong nói .

- Người này là một trong các hộ pháp trưởng lão của Thương Lang Địa Cung . Cách đây không lâu, thiếu chủ nhân của Thương Lang Địa Cung đi qua nơi này . Nam Cung gia của ta đương nhiên mở rộng cửa đón khách nhưng không ngờ vì cháu ta là Thanh Viễn nhất thời không kiềm chể đã tỉ thí với vị thiếu chủ kia. Trong lúc tỉ thí vô tình đánh hư phi kiếm cấp 8 của thiếu chủ Thương Lang Địa Cung. Tuy rằng lão phu đã xin mọi cách để bồi thường nhưng không ngờ hắn đòi bảo vật trấn tộc của Nam Cung gia . Ta đương nhiên không thể đồng ý nên có thể lần này là mối nguy hiểm diệt tộc của Nam Cung gia. Thương Lang Địa Cung là đại phái của Ma Đạo , thế lực cường đại, thực lực bất phàm , trong cung cao thủ như mây . Lại thêm sự việc hôm nay ….

- Cho nên dù Nam Cung gia biết cái Huyền Lôi Kim Tinh thì không ngại hung hiểm đi cướp về ? Mong dùng Huyền Lôi Kim Tinh để thay thế cho bảo vật trấn tộc của Nam Cung gia bồi thường cho Thương Lang Địa Cung ?

Dương Diệc Phong hỏi .

- Vâng, Ma Quân nói rất đúng.

Nam Cung Nguyệt Ưng nói .

Dương Diệc Phong nghe xong thì hiểu phân nửa , thì ra Nam Cung gia mời hắn ở đây một ngày cũng là đoán được Thương Lang Địa Cung hôm nay sẽ đến đòi nợ mà khẳng định mình không ngồi yên . Nam Cung Nguyệt Ưng quả là đa mưu túc trí, suy nghĩ thật chu đáo.

Dương Diệc Phong cười nhạt nhìn thẳng Nam Cung Nguyệt Ưng , hắn không giận vì người trong Ma Đạo chỉ chú trọng hai chữ lợi ích. Dương Diệc Phong hắn tìm tin tức từ Nam Cung gia thì giúp Nam Cung gia lo việc Thương Lang Địa Cung cũng không đáng trách. Tuy nhiên nếu Nam Cung Nguyệt Ưng trực tiếp nói với hắn thì hiệu quả hơn. Tà Dương mặt không thay sắc, ngầm vận công chờ phát động. Huyết Sát thì mỉm cười , hai tay vô ý chà xát, nhãn thần như nhìn mồi chỉ chờ Dương Diệc Phong quyết định.

Nam Cung Nguyệt Ưng bị Dương Diệc Phong nhìn chằm chằm thì kinh hãi, mồ hôi lạnh trong phút chốc tứa ra . Loại ánh mắt này làm cho hắn cảm thấy bị áp lực cực lớn. Nam Cung Nguyệt Ưng lúc này mới cảm thấy Dương Diệc Phong ghê gớm. Đúng vào lúc hắn không chịu nổi thì Dương Diệc Phong đột ngột cười lớn, không khí xung quanh lại khôi phục như bình thường, áp lức lên Nam Cung Nguyệt Ưng bỗng chốc tiêu thất .

- Nam Cung gia chủ sao không nói sớm ? Nam Cung gia coi như có công với bản quân, việc của Thương Lang Địa Cung , Dương Diệc Phong ta sẽ giúp ngươi .

Dương Diệc Phong nói .

Nam Cung Nguyệt Ưng vội vã cảm tạ, hắn thức thời nói :

- Hiện tại toàn bộ dư nghiệt của Xích Sa Giáo đã biến mất trong thế tục, chỉ có thể ở tại Tần Yến Lĩnh

Dương Diệc Phong và Huyết Sát nghe xong nhìn nhau, Nam Cung gia quả nhiên bất phàm , trong vòng một ngày đã biết đến Tần Yến Lĩnh . Bọn họ phải cực nhọc tìm người rồi dùng Huyết Thủ Sưu Hồn mới biết.

Nam Cung Nguyệt Ưng lại nói tiếp.

- Vùng đất của Tần Yến Lĩnh vô cùng rộng, xung quanh núi non chập chùng, kéo dài mấy ngàn dặm . Hơn nữa nó bị sương mù bao vây , không người nào có thể tiếp cận . Linh khí ở đây vô cùng thấp , tu luyện ở đó một năm không bằng một canh giờ bên ngoài nên ít người tu chân đặt chân đến. Ở sâu trong Tần Yến Lĩnh cũng không biết có gì nguy hiểm không , người thế tục không có ai còn sống đi ra , người tu chân thì không có hứng thú. Nam Cung gia cũng chỉ thấy từng có người ra vào Tần Yến Lĩnh mà thôi.

Dương Diệc Phong nhíu mày, tin tức này cũng chỉ hơn mình biết một chút, căn bản không có tác dụng. Xem ra phải đích thân vào đó xem mới biết được.

- Thật sự là đa tạ Nam Cung gia chủ.

Mọi người đàm luận tiếp, Dương Diệc Phong cũng tỉ mỉ hỏi vị trí dư nghiệt của Xích Sa Giáo ra vào ở Tần Yến Lĩnh. Dương Diệc Phong cũng rất phiền muộn, nói đi nói lại cũng toàn là tin tức vô dụng, ngoại trừ biết thêm một chút về địa điểm ra vào của bọn Xích Sa Giáo thì không có thêm tin tức hữu dụng gì.

Dương Diệc Phong và Huyết Sát hai người ngồi trên vách đá, nhìn biển mây mênh mông vô bờ mà uống rượu. Huyết Sát uống một chén lớn rồi nói :

- Lục đệ, xem ra lần này chúng ta quá vội vàng, tin tức của Nam Cung gia xem ra không có nhiều tác dụng.

Dương Diệc Phong nghe xong thì nói :

- Cái này cũng không nhất định, nói không chừng, chúng ta tìm ở Tần Yến Lĩnh sẽ có thêm nhiều đầu mối.

- Ừm, có lý.

Huyết Sát nghe xong trầm ngâm nói.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK