Mục lục
Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn tám giờ tối, trong phòng họp tòa nhà văn phòng nhà họ Đinh.

Cho dù sắc trời đã tối hẳn, nhưng trong phòng họp nhà họ Đinh vẫn còn đầy người, đồng thời sắc mặt của mọi người đều không tốt cho lắm.

Không phải là vì chuyện gì, chỉ vì một chuyện... Đinh Hồng Diệu, gia chủ nhà họ Đinh đã bị bắt rồi.

Cùng lúc đó, người bị bắt còn có Đinh Hoàng Liễu.

Hiện tại hai người này chính là trụ cột của nhà họ Đinh, hai người bọn họ bị bắt cùng một lúc, chế tạo Đinh Dung có thể sẽ đứng trước sự hủy diệt.

Cho nên không thể không triệu tập mọi người vào đêm hôm khuya khoắt như thế này để thảo luận xem nên làm cái gì.

Những người ở đây đều là cấp dưới của Đinh Hồng Diệu, bọn họ đều đang suy nghĩ xem phải làm như thế nào để có thể cứu Đinh Hồng Diệu ra ngoài.

Vấn đề là hiện tại bọn họ còn không biết Đinh Hồng Diệu phạm phải tội gì.

Thảo luận đi thảo luận lại, cuối cùng vẫn không có kết quả.

Lúc bọn họ đang thảo luận được một nửa, cửa phòng họp đột nhiên bị đẩy ra, có một nhóm người đi vào.

Đều là những người quen cũ.

Đinh Trung, Đinh Phong Thành, Đinh Thu Huyền và Giang Nghĩa.

Đinh Trung không hề khách khí đặt mông ngồi xuống ghế dành cho gia chủ, lặng lẽ liếc nhìn đám người ở đây một vòng, hờ hững nói: “Đêm hôm khuya khoắt, các người ở đây tổ chức họp làm cái gì?”

Một phó chủ tịch nói: “Ông cụ, chỉ cần nghĩ thì ông cũng đã biết rồi, không biết tại sao gia chủ đã bị bắt, chúng tôi đang thảo luận xem phải làm như thế nào để cứu cậu ấy ra ngoài. Nếu như không thể khống chế chuyện này thì sẽ khiến lợi ích nhà họ Đinh chúng ta bị tổn hại không nhỏ.”

Đinh Trung cười lạnh: “Không cần phải thảo luận đâu, Đinh Hồng Diệu hết cách cứu rồi.”

“Ông nói như vậy là có ý gì, cậu ấy là cháu trai ruột của ông, lúc này ông không thể bỏ đá xuống giếng.”

Đa số những người có mặt ở đây đều là đồng bọn của Đinh Hồng Diệu.

Bọn họ biết Đinh Hồng Diệu bị bắt, Đinh Trung chắc chắn là người đầu tiên bước ra tranh đoạt vị trí gia chủ.

Là đồng bọn, bọn họ nhất định phải trợ giúp Đinh Hồng Diệu giữ vững vị trí này, thẳng cho đến khi Đinh Hồng Diệu trở về mới thôi, dù sao thì lợi ích của bọn họ và Đinh Hồng Diệu đã buộc chặt cùng một chỗ, bọn họ kiên quyết không để Đinh Hồng Diệu rớt đài.

Đinh Trung nhìn tất cả mọi người: “Sao vậy, các người bảo vệ cho Đinh Hồng Diệu như thế à?”

Phó chủ tịch nói: “Đó là điều đương nhiên, trong lòng chúng tôi gia chủ có một địa vị không thể thay thế, không riêng gì tôi, tất cả mọi người trong ban giám đốc đều chấp nhận vị trí gia chủ của Đinh Hồng Diệu. Cho dù đến lúc này cậu ấy đã bị bắt, nhưng mà ai cũng đừng hòng thừa nước đục thả câu.”

Đinh Trung nhìn người trong ban giám đốc, ông ta hỏi: “Các người vẫn còn ủng hộ Đinh Hồng Diệu?”

Có một tên giám đốc đại diện nói: “Đương nhiên, chúng tôi sẽ chiến đấu vì lợi ích của gia chủ, tôi khuyên các người có ý đồ thì sớm dẹp bỏ suy nghĩ này đi.”

Phó chủ tịch mừng thầm trong lòng.

Chỉ cần người trong ban giám đốc không đồng ý, Đinh Trung liền không thể giành vị trí gia chủ trở về.

Dù sao đi nữa thì hiện tại cổ phần của Đinh Hồng Diệu chiếm nhiều nhất trong gia tộc, lại nhận được sự công nhận của ban giám đốc, thế thì vị trí gia chủ sẽ không thay đổi.

Nhưng mà...

Đinh Trung cười lạnh vài tiếng, dò hỏi: “Các người ủng hộ Đinh Hồng Diệu như thế, vậy các người có biết tại sao nó lại bị bắt không?”

Đám người trong ban giám đốc nhìn nhau, ai nấy cũng đều lắc đầu.

Chuyện xảy ra quá vội vàng, bọn họ còn chưa biết cụ thể là như thế nào, hơn nữa dựa vào cấp bậc của bọn họ cũng rất khó để có thể điều tra ra tình hình thực tế.

Đinh Trung nhìn bọn họ bằng cái nhìn sâu xa, giống như cười mà không phải cười, cất tiếng nói: “Đinh Hồng Diệu phạm phải tội âm mưu giết người, đã bị cảnh sát bắt giữ quy án, mà đối tượng nó muốn giết lại là tổng phụ trách khu Giang Nam.”

Một viên đá làm dấy lên hàng nghìn con sóng.

Người trong ban giám đốc cùng với đám chó săn của Đinh Hồng Diệu sợ đến choáng đầu.

“Không phải đó chứ, nói đùa cái gì vậy?”

“Làm sao gia chủ có thể mưu sát tổng phụ trách được chứ, đầu óc cậu ta hỏng rồi mới làm như vậy.”

“Ông cụ à, ông bớt ngồi đây nói dối mê hoặc lòng người đi.”

Đúng là tin tức này rất khó để người ta tin tưởng.

Lúc Giang Nghĩa nói tin tức này cho Đinh Phong Thành và Đinh Thu Huyền, bọn họ cũng không tin là Đinh Hồng Diệu sẽ làm như vậy, bởi vì hoàn toàn không có động cơ giết người mà.

Cho dù có động cơ giết người, chỉ dựa vào địa vị của Đinh Hồng Diệu mà lại dám ra tay với tổng phụ trách, chẳng phải chắc chắn sẽ thất bại?

Lúc này, tất cả những người có mặt ở đây cũng suy nghĩ như thế.

Đinh Trung biết là bọn họ không tin, ông ta lại tiếp tục nói: “Các người tin cũng được, không tin cũng được, đây chính là sự thật.”

“Mà tôi cũng nói cho các người biết một câu, chuyện này có tầm ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng, hiện tại cảnh sát đang rất chú trọng, bọn họ đang dốc hết toàn lực để điều tra đồng bọn của Đinh Hồng Diệu.”

Lúc nói lời này, Đinh Trung quét mắt nhìn một vòng, người nào bị Đinh Trung nhìn trúng thì đều hoảng sợ gần chết.

Mối quan hệ của Đinh Hồng Diệu và bọn họ khá mật thiết, vẫn luôn làm việc cho Đinh Hồng Diệu, nếu như cảnh sát nhận định bọn họ là đồng bọn, vậy thì nửa đời sau của bọn họ đừng nghĩ là có thể bước ra khỏi nhà tù.

Mưu sát tổng phụ trách, tội này đã đủ lớn rồi.

Lúc đầu, đám người còn chưa tin, nhưng mà bây giờ liên quan đến sự an toàn của mình, bọn họ thà tin còn hơn không.

“Cái đó... ông cụ, tôi và Đinh Hồng Diệu hoàn toàn không có quan hệ gì với nhau, ông đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó.”

“Tôi chỉ là một nhân viên quèn mà thôi, không thân với gia chủ đâu.”

“Tôi vẫn luôn kiên định đứng về phía ông, cho đến bây giờ tôi đều phản đối Đinh Hồng Diệu, có lẽ ông là người hiểu rõ nhất điểm này.”

Đám người này đồng loạt đứng về phe Đinh Trung.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK