Mục lục
Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đã đợi 10 phút, tài khoản bên phía chính phủ vẫn chưa nhận được tiền. 

Vũ Cao Phong ở bên cạnh vui sướng: “Này, đã mười phút rồi, sao vân không có một chút động tĩnh gì thế?” 

Giang Nghĩa thờ ơ nói: “Ba nghìn tỷ chứ không phải ba mười nghìn, anh nghĩ chỉ cần gửi một cái lì xì là được hả?” 

Vũ Cao Phong cười khẩy nói: “Được, vậy tôi đợi cùng với anh, xem rốt cuộc anh có thể giả vờ đến lúc nào!” Năm phút nữa trôi qua, tài khoản vẫn trống không. Cuối cùng Vũ Cao Phong không thể ngồi yên được nữa, anh ta sải bước đi đến trước mặt Giang Nghĩa, tức giận nói: “Đừng giả vờ nữa! Mẹ nó, anh không hề có tiền, giả vờ cái gì, ông đây sẽ để cho anh biết kết cục của việc giả bộ nghiêm trọng đến mức nào!” 

Trong lúc nói chuyện, anh ta đã giơ tay lên túm lấy cổ áo Giang Nghĩa. 

Nhưng trong nháy mắt, Giang Nghĩa tùy ý khế hất cổ tay một cái, đã đè tay Vũ Cao Phong lên bàn, không thể cử động được. 

Vũ Cao Phong tự nhận mình là một người khá khỏe.vn 

Bình thường anh ta diễu võ dương oai, muốn đánh ai thì đánh người đó, tính khí rất lớn, lúc này lại bị cánh tay của Giang Nghĩa đè lên, tay không thể nhấc lên được, cuối cùng đứng không vững, không thể không nửa quỳ nửa đứng. 

Dáng vẻ kia rất mất mặt. 

“Buông tôi ra!” Vũ Cao Phong hét lên. 

Giang Nghĩa không thèm liếc nhìn anh ta, hoàn toàn xem những lời anh ta nói ra như đang thả rắm. 

Vũ Cao Phong nói với thuộc hạ: “Còn không đến giúp đỡ?” 

Đám thuộc hạ kia chuẩn bị đi lên, cánh tay Giang Nghĩa lại tăng lên một chút sức lực, cánh tay đang bị đè của Vũ Cao Phong đột nhiên vang lên tiếng răng rắc. 

"Đau, đau, đau chết mất!” 

Tiếng kêu của Vũ Cao Phong khiến đám thuộc hạ dừng lại, không dám đi lên dù chỉ một bước. 

Ông Lâm cau mày, khuyên bảo: “Cậu Giang, mong anh hãy tự trọng. 

Giang Nghĩa mặt không biểu cảm nói: “Ông Lâm, nhiệm vụ của ông là phụ trách giao nhận đất, kiểm tra xem tiền đã vào tài khoản chưa, những chuyện khác ông đừng hỏi đến. 

Đọc full tại Tamlinh247.vn 

Ông Lâm có chút không vui. 

Ông ta sa sầm mặt mày nói: “Giang Nghĩa, sự nhẫn nại của tôi có hạn, nếu như tài khoản vẫn không nhận được... 

Ông ta vẫn chưa nói xong, đã nghe thấy tiếng “ting” hiển thị: Tài khoản nhận được 3000 tỷ từ Giang Nghĩa-công ty trách nhiệm hữu hạn khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. 

Khoa học kỹ thuật Tấm Mộng. 

Đó không phải là công ty khoa học kỹ thuật đứng đầu nước sao. 

Ông Lâm kinh ngạc nhìn Giang Nghĩa: “Không biết anh Giang có quan hệ gì với khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng?” 

Giang Nghĩa thờ ơ nói: “Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng là một trong những công ty của tôi. 

Bùm!!! 

Cơ thể ông Lâm lắc lư, một công ty lớn như vậy mà chỉ là một trong những công ty của anh ta. 

Vậy xuất thân của Giang Nghĩa đáng sợ đến mức nào? 

Nghĩ đến sự thiếu tôn trọng của mình với Giang Nghĩa lúc nãy, ông Lâm có chút xấu hổ nói: “Thực sự 

Đọc full tại Tamlinh247.vn 

không ngờ anh Giang làm việc lại khiêm tốn như vậy, xin hãy tha thứ cho kẻ mắt chó nhìn người thấp như tôi, lúc trước đã nói nhiều lời thiếu tôn trọng. 

Giang Nghĩa xua tay: “Không cần lo lắng. Tiền đã được chuyển đến rồi, bây giờ quyền sử dụng của mảnh đất này thuộc về tôi đúng không?” 

“Đúng vậy. 

Giang Nghĩa gật đầu, anh cố ý nhìn về phía Vũ Cao Phong đang đau đến mức đổ mồ hôi nói: “Anh nghe rõ đây, tôi muốn tiệm thuốc Hồng Hội có tuổi đời một trăm năm tiếp tục mở cửa kinh doanh, từ nay về sau không cho bất kỳ người nào có ý đồ với nó” 

“Nếu như bất động sản Cường Long còn có bất kỳ suy nghĩ bất chính nào, tôi sẽ nhổ cỏ nhổ tận gốc công ty của mấy người!” 

Lợi hại. 

Vô cùng lợi hại. 

Nói xong, Giang Nghĩa nâng cánh tay lên, Vũ Cao Phong ngã về phía sau, lăn trên mặt đất mấy vòng, bò dậy, chán nản bỏ chạy. 

Đọc full tại Tamlinh247.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK