Mục lục
Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đinh Thu Huyền rất phản cảm mà tránh ra một bên, nhìn ra được sự căm ghét của cô đối với người đàn ông trước mắt, nhưng lại không trực tiếp nói ra.

Giang Nghĩa cất bước đi tới.

Tiếng bước chân đã thu hút sự chú ý của mấy người bên trong, Đinh Thu Huyền vừa nhìn thấy Giang Nghĩa thì thở phào, giống như nhìn thấy cứu tinh, cô đứng dậy đi tới.

“Chồng, anh về rồi.”

Gọi rất ngọt ngào.

Đặc biệt là một tiếng ‘chồng’ này càng cố tình nhấn mạnh, cố ý để người đàn ông trên sô pha nghe rõ ràng.

Rất rõ ràng, một tiếng này đã chọc giận người đàn ông đó.

Anh ta đánh giá Giang Nghĩa từ trên xuống dưới, lạnh lùng nói: “Yo, Thu Huyền, đây là ông chồng ở rể trong truyền thuyết đó của cô sao? Trăm nghe không bằng một thấy, hôm nay để tôi gặp được rồi.”

Lời này nói kiểu rất thiếu đòn.

Giang Nghĩa chỉ, anh hỏi: “Anh ta là ai?”

Còn chưa đợi Đinh Thu Huyền trả lời, người đàn ông chủ động đứng dậy chỉnh lại áo vest, cao ngạo nói: “Tôi tên Cao Vũ Tường, ba tôi và chú Đinh là bạn học cũ. Từ bé hai nhà chúng tôi đã qua lại rất thân thiết, lúc đó chú Đinh còn hay nói với ba tôi, hai nhà vừa hay có nam có nữ, vậy thì kết thành thông gia, thân càng thêm thân.”

Đinh Thu Huyền ngoài miệng không nói, nhưng trên mặt rõ ràng là rất không vui.

Làm gì có ai ở trước mặt chồng người ta nói loại lời không chừng mực như này?

Cô tức giận nói: “Đó chỉ là năm đó ba tôi thuận miệng nói, không thể coi là thật.”

Cao Vũ Tường lắc lắc ngón tay: “Ài, đây không phải là thuận miệng nói, chú Đinh năm đó là rất nghiêm túc nắm tay của ba tôi, nói rất chân thành.”

Nói xong, anh ta quay đầu nhìn sang Đinh Nhị Tiến: “Phải không, chú?”

Đinh Nhị Tiến cũng không muốn quan tâm anh ta.

Đúng vậy, Đinh Nhị Tiến năm đó rất muốn gả con gái của mình cho Cao Vũ Tường, bởi vì nhà họ Cao có tiền có thế, Cao Vũ Tường lại thừa kế vị trí gia chủ của nhà họ Cao.

Có thể bước vào nhà họ Cao, sau này có vinh hoa phú quý hưởng không hết.

Nhưng ai ngờ, Cao Vũ Tường căn bản không nhìn trúng Đinh Thu Huyền, quay đầu lấy lòng một cô chủ nhà giàu, mượn gia thế của người ta cứ thế mà đi lên, kiếm được rất nhiều.

Về sau bên nhà cô gái kia sa sút, Cao Vũ Tường rất không biết xấu hổ mà đá người ta, ly hôn.

Tiếng xấu của Cao Vũ Tường ai ai cũng biết.

Đặc biệt là mấy năm sau khi ly hôn, không biết đã tổn thương biết bao nhiêu thiếu nữ, những năm nay nhà họ Cao luôn coi thường nhà họ Đinh, cho nên qua lại càng ngày càng ít.

Nhưng hôm nay có ngoại lệ.

Nhà họ Cao cũng muốn kiếm một khoản ở dự án của đất hoang thành Bắc, nhưng nhà họ Cao và Đinh Phong Thành căn bản không có bất cứ liên hệ gì, tìm tới tìm lui thì nhớ ra nhánh của Đinh Nhị Tiến, Đinh Thu Huyền.

Nhà họ Cao nhiều năm không liên hệ, ‘hạ mình’ tới nhà họ Đinh, muốn thông qua quan hệ của Đinh Thu Huyền, qua lại nhiều hơn với Đinh Phong Thành.

Mục đích ban đầu vẫn rất đơn thuần.

Nhưng sau khi Cao Vũ Tường nhìn thấy Đinh Thu Huyền, mục đích lại thay đổi rồi.

Quá đẹp rồi.

Đinh Thu Huyền hiện nay không phải cô nhóc năm đó, đã mất đi tính trẻ con, lộ vẻ duyên dáng yêu kiều, ăn mặc trang điểm cũng rất ý vị, cho dù là ngôi sao lớn quốc tế cũng chỉ như vậy thôi.

Đồ háo sắc Cao Vũ Tường nhìn thì không chịu nổi, đóa hoa tươi này, nói gì cũng phải hái.

Đinh Nhị Tiến đi tới, để mấy bãi hoa quả lên trên bàn trà, nói với vẻ mặt không cảm xúc: “Tôi và ba cậu đã rất lâu không liên lạc rồi, thật sự không ngờ hôm nay lại đột nhiên tới thăm.”

Cao Vũ Tường mỉm cười ngồi xuống: “Ba cháu cũng là bận, chú đừng thấy lạ. Lần này tìm chú, một là đến xem sức khỏe của chú Đinh như thế nào, hai cũng là vì chuyện trong công việc, muốn chú giúp móc nối, để cháu gặp mặt Đinh Phong Thành.”

“Các chú là họ hàng, có chú Đinh giúp, tin rằng nhà họ Cao chúng cháu có thể rất dễ dàng có được lợi ích ở trong dự án của đất hoang thành Bắc.”

“Chú Đinh chú cũng yên tâm, cháu tuyệt đối sẽ không để chú giúp không.”

Nói rồi, anh ta lấy ra một tờ chi phiếu: “Ở đây có một tấm chi phiếu 15 tỷ, chỉ cần giúp cháu hoàn thành vụ làm ăn này, chi phiếu là của chú.”

Tiền, ai cũng thích.

Nhưng thái độ của Cao Vũ Tường khiến Đinh Nhị Tiến không vui nổi.

Ông ta hừ lạnh một tiếng: “Chuyện giữa hậu bối các cậu, tôi không tiện tham gia, cậu nói chuyện với Thu Huyền và Giang Nghĩa đi, tôi xem TV.”

Ông ta không muốn quan tâm Cao Vũ Tường.

Cao Vũ Tường lại quay đầu nhìn sang Đinh Thu Huyền: “Ha ha, vậy thì hết cách, Thu Huyền, cô giúp tôi đi. Chú Đinh muốn ở nhà xem TV, chúng ta bàn luận cũng không tiện, không bằng đi tìm một quán cà phê vừa uống vừa nói?”

“Nào, chúng ta đi thôi.”

Anh ta cũng không xem mình là người ngoài, anh ta đứng dậy đưa tay về phía Đinh Thu Huyền, chuẩn bị kéo Đinh Thu Huyền rời đi.

Ở trong nhà của người ta, ở trước mặt chồng, ba mẹ người ta, làm ra loại chuyện này, đây là tiết tấu hoàn toàn không đặt nhà họ Đinh vào mắt!

Còn chưa đợi anh ta chạm vào tay của Đinh Thu Huyền, Giang Nghĩa khẽ phất tay, đánh mạnh vào mu bàn tay của Cao Vũ Tường.

Bốp một tiếng rất vang!

Lực đạo đó, xương tay suýt nữa thì gãy!

“Á ~ ~!”

Cao Vũ Tường kêu rú lên một tiếng, trừng mắt với Giang Nghĩa: “Mẹ kiếp mày tìm chết sao?”

Giang Nghĩa không thèm liếc nhìn anh ta, trực tiếp ngồi ở chính giữa ghế sô pha, kéo Đinh Thu Huyền ngồi xuống, lạnh nhạt nói: “Muốn nói chuyện dự án, nói ở nhà là được.”

Cao Vũ Tường sững người, anh ta cười lạnh nói: “Sao hả, một thằng ở rể ăn bám như anh, còn muốn nói chuyện dự án với tôi? Anh tính là cái thá gì chứ?”

Nói xong, anh ta nhìn sang Đinh Nhị Tiến: “Chú Đinh, gia giáo của chú hình như không ổn lắm? Chó nhà nuôi sao còn ngang nhiên đi vào nhà, ngồi ở trên sô pha?”

Ở trong mắt anh ta, Giang Nghĩa chính là một con chó mà nhà họ Đinh nuôi.

Cao Vũ Tường cảm thấy Đinh Nhị Tiến, Đinh Thu Huyền đều phải rất khinh thường căm hận Giang Nghĩa mới đúng, Giang Nghĩa nên là người hầu bê trà rót nước.

Nhưng kết quả khiến anh ta cảm thấy bất ngờ.

Đinh Nhị Tiến lạnh lùng trả lời: “Giang Nghĩa là chủ nhân của nhà chúng tôi, tất cả mọi chuyện đều nói với nó đi.”

Chủ nhân của gia đình?

Cao Vũ Tường đã cười, đặt mông ngồi xuống, đập vào tờ chi phiếu trên bàn.

“Nói ư? Có gì để nói với loại người chưa trải sự đời như anh chứ?”

“Anh nhìn rõ đây, đây là chi phiếu 15 tỷ, cả đời này anh có thể kiếm được 15 tỷ không?”

“Cái mà nhà họ Cao chúng tôi muốn bàn bạc, đó là dự án lớn mấy chục nghìn tỷ, anh lương một tháng được bao nhiêu, có tư cách gì ngồi xuống nói chuyện với tôi?”

Đây là thủ đoạn mà Cao Vũ Tường thích dùng nhất.

Đối phó với kẻ nghèo, anh ta trực tiếp dùng tiền để ‘đập chết’ đối phương.

Đáng tiếc, phản ứng của Giang Nghĩa không phải quá ngạc nhiên, càng không hề có sự hèn mọn.

“15 tỷ ít ỏi mà anh cũng không biết ngại lấy ra?”

“Còn là một tên giỏi nói phét.”

“Nhà họ Cao các anh không có kiến thức cỡ nào vậy?”

Bốp!

Cao Vũ Tường đập bàn đứng dậy: “Đệch, một tên nghèo hèn như anh còn giáo huấn tôi sao? Anh có biết ông đây mỗi tháng cái gì cũng không cần làm thì có thể lấy được mức lương tiền tỷ không! Anh cố sống cố chết một tháng được bao nhiêu tiền chứ? 30 triệu được không? Đồ nghèo!!!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK