Mục lục
Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Weiss tính đi tính lại, không tính được thuộc hạ của mình vậy mà bán đứng mình, đi chơi một nước cờ, sai cả ván cờ!

Phụt một tiếng, Weiss phun ra máu.

Sức khỏe của anh ta vốn vừa khôi phục, không được tức giận, nóng nảy.

Kết quả vì bị Giang Nghĩa chơi xỏ một trận, Weiss nộ hỏa công tâm, tức tới mức muốn mạng, cơ thể đương nhiên không chịu nổi.

Vết thương cũ vết thương mới, cùng bạo phát.

Mặt mày Weiss tái mét, giống như lá rụng bay theo gió.

Anh ta chỉ vào Giang Nghĩa, muốn mắng cũng không mắng được.

Mắng cái gì đây?

Là bản thân anh ta chủ động trêu chọc người ta, nếu anh ta chịu nhận thua, chịu thừa nhận sự tài giỏi của Giang Nghĩa thì sẽ không có kết cục như bây giờ.

Weiss, là thua bởi hai chữ: không phục.

Đối mặt với người khác, anh ta không phục có lẽ còn có thể tranh giành thử, nhưng đối mặt với Giang Nghĩa, anh ta thật sự không tranh lại.

Bất luận là mưu trí hay thân thủ, anh ta đều không bằng Giang Nghĩa.

Cuối cùng ngay cả thủ hạ anh ta tin tưởng nhất cũng phản bội mà đi, Weiss thua một cách thảm bại.

“Ông Rết, xin lỗi, con không thể tới thủ đô phò tá người nữa rồi.”

Bụp một tiếng, Weiss ngã ra đất.

Máu tươi chảy ra từ khóe miệng của anh ta, rơi trên đất, khoảnh khắc cuối cùng của sinh mệnh, điều mà trong lòng Weiss nghĩ vẫn là ông Rết, nếu Đan Long Hưng có được sự trung thành như này, có lẽ anh ta sẽ không thua rồi.

“Tổng giám đốc!”

Một đám người xông lên, vây lấy Weiss.

Nhìn tình trạng thê thảm của Weiss, Giang Nghĩa thở dài, anh ta cần gì phải vậy chứ?

“Mau đưa tới bệnh viện đi.” Giang Nghĩa lạnh nhạt nói.

Những thủ hạ kia vội vàng kiêng Weiss đi, để vào trên cáng, kiêng chạy ra khỏi đại sảnh.

Nói ra thì cũng nực cười, cái cáng này vốn là Weiss chuẩn bị cho Giang Nghĩa, nói cái gì mà Giang Nghĩa hôm nay sẽ chịu cảnh thất bại lớn của đời người, chịu không được mà ói máu ngất đi.

Kết quả thì sao?

Nực cười.

Cái cáng của Weiss không phải chuẩn bị cho Giang Nghĩa, mà chuẩn bị cho chính anh ta.

Cấp hỏa công tâm, mạng dưới hoàng tuyền.

Nhìn dáng vẻ Weiss được kiêng đi, Đinh Thu Huyền đi tới hỏi: “Anh ta còn có thể cứu sống không?”

Giang Nghĩa thở dài.

Dựa theo phán đoán y học chuyên nghiệp của anh, Weiss đã chết rồi, tới bệnh viện cũng không cứu được.

Thật ra, không phải Giang Nghĩa giết chết Weiss, mà là chính Weiss giết chính mình, dù sao từ đầu tới cuối Giang Nghĩa không hề chạm vào Weiss.

Nhưng Weiss vẫn chết.

Anh ta chết bởi bốn chữ: lòng dạ hẹp hòi.

Weiss rất thông minh, thông minh hơn người bình thường rất nhiều, điều này khiến anh ta trở nên rất kiêu ngạo, nhưng ở trước mặt Giang Nghĩa, anh ta càng chiến càng thua, thật sự là khó thể chấp nhận.

Tức giận hết lần này tới lần khác, cuối cùng mới bạo phát.

Weiss, là bị chính mình làm cho tức chết.

Càng vào lúc như này, những người không tim không phổi kia càng sống lâu, cho nên có đôi lúc, không tim không phổi cũng chưa chắc hoàn toàn là chuyện xấu.

“Hoạt động livestream, tiếp tục.” Giang Nghĩa nói.

Anh hùng tiếc anh hùng, nhìn thấy kết cục của Weiss, thật ra trong lòng Giang Nghĩa cũng không dễ chịu.

Người tài vừa thông minh vừa trung thành như này, ai cũng thương tiếc.

Chỉ là đáng tiếc, Weiss không cho bản thân cơ hội, cứ muốn đối đầu tới cùng với Giang Nghĩa, nếu anh ta sớm nghe lời của ông Rết đi tới thủ đô, cũng sẽ không rơi vào kết cục này.

Trong lòng Giang Nghĩa cảm thấy hơi chua xót, nhân tài như này chết như vậy, đáng tiếc đáng thương đáng buồn.

Hoạt động livestream tiếp tục.

Chuyện vừa xảy ra chỉ là một chuyện xen ngang be bé, trừ Giang Nghĩa, những người khác thật ra không quá để ý, mọi người đều đổ dồn ánh mắt vào những viên đá thô được cắt kia.

Những quan chức cấp cao bình thường đoan chính như vậy, lúc này lại giống như các bà các mẹ mua rau ở ngoài chợ, vì một viên đá thô mà tranh nhau ‘sứt đầu mẻ trán’, lòng tham của con người vào lúc này để thể hiện một cách trọn vẹn.

Cũng chính vì như vậy, số vốn mà Star Jewelry dùng để mua đá thô rất nhanh đã thu hồi lại, hơn nữa còn lãi không ít.

Chương trình livestream tiến vào giai đoạn gay cấn nhất.

Trừ những người ở hiện trường ra, những người ở trước mặt màn hình live cũng rất hăng hái.

Hoạt động đặc sắc trước mỗi lần cắt, đều thỏa mãn người xem, thật sự là tất cả mọi người cùng tham gia, khán giả của cả khu Giang Nam cho tới khán giả trên toàn quốc đều tham gia hoạt động livestream lần này.

Một màn hiếm có trong lịch sử.

Hai chữ ‘Star Jewelry’ leo lên top 1 hot search, danh tiếng lập tức làm lu mờ các công ty trang sức khác.

Lần này, Star Jewelry coi như hoàn toàn đứng vững ở khu Giang Nam.

Không chỉ như vậy, còn mở rộng độ nhận biệt trên toàn quốc và toàn cầu, sau này sẽ không có không biết thương hiệu Star Jewelry này nữa.

Lần này Giang Nghĩa đẩy độ hot lên rất cao.

Thấy mọi người vô cùng kích động, Giang Nghĩa khẽ mỉm cười lắc đầu, một mình đi ra ngoài đại sảnh.

Anh là người thích yên tĩnh, không thích tham gia các bữa tiệc như này.

Có lẽ sau hoạt động livestream lần này, anh sẽ ‘cởi giáp về vườn’, không tham gia bất cứ hoạt động nào của Star Jewelry nữa, dù sao cục diện bây giờ, cũng không có ai có thể động vào Star Jewelry nữa.

Star Jewelry đã là cự bá hàng thật giá thật.

Giang Nghĩa đứng một mình ở bên ngoài, ngẩng đầu nhìn bầu trời, tìm kiếm một sự cân bằng giữa yên tĩnh và náo nhiệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK