Mục lục
Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Diễm Thạch lập tức ngây dại, loại cảm giác này giống như một người háo sắc đi vào Nữ Nhi Quốc, lại giống như một người tham tiền rơi vào hố vàng, quá đã!

Ông ta đứng dậy, trợn to mắt nhìn số rượu đó, đi tới vuốt ve từng chai.

“Rượu ngon.”

“Đều là rượu ngon.

“Cậu em Kerry, không ngờ cậu lại là người cùng ngành, đều thích uống rượu.

Kerry khẽ cười nói: “Tuy tôi thích uống rượu, nhưng do sức khỏe không tốt, không thể uống nhiều, số rượu này tôi e là cả đời cũng không thể uống hết, để ở chỗ tôi thật sự là có hơi lãng phí của trời.

Tần Diễm Thạch càng phấn khích hơn.

Ông ta rất muốn bảo Kerry cho ông ta hết số rượu này, nhưng lời này phải nói kiểu gì mới ổn đây?

Phải biết, giá trị của số rượu này e là hàng chục tỷ, sao có thể tùy tiện thì có thể đòi được?

Nhưng Kerry dường như nhìn thấu tâm tư của Tần Diễm Thạch, mở miệng nói: “Số rượu này tôi giữ lại cũng không có ý nghĩa gì, không bằng tặng cho chủ nhiệm Tần đi. Bảo kiếm tặng anh hùng, rượu ngon tặng quý nhân. Chủ nhiệm Tần, ông chịu khó nhận số rượu này đi?”

Chịu khó?

Tần Diễm Thạch vui không khép được mồm.

Nhưng ông ta vẫn duy trì một chút tinh táo, nuốt nước bọt, nói: “Tôi nhận nhiều rượu ngon như này thì ngại lắm? Cậu em Kerry, cậu có gì cần tôi giúp thì cứ nói, tôi nhất định sẽ dốc sức giúp cậu làm.

Đi vào vấn đề chính rồi!

Kerry nheo hai mắt lại, nói: “Nói ra cũng khéo, tôi quả thật có một chuyện nhỏ cần chủ nhiệm Tần giúp đỡ.”

“Chuyện gì?”

“Kêu khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc hoàn thành dự án trước hạn, nếu không hoàn thành thì cắt đứt hợp tác với bọn họ!”

“Cái này...

Tần Diễm Thạch sững người: “Độ khó này không nhỏ.

Kerry nói: “Nếu là chuyện bình thường có thể làm được thì sao dám làm phiền ông xuất mã? Chủ nhiệm Tần, tôi chỉ có một tâm nguyện này, ông có thể thỏa mãn tôi không?"

Tần Diễm Thạch thật ra rất không muốn làm như vậy.

Nhưng nhìn rượu ngon đầy căn phòng, ông ta bất luận như nào cũng không thể từ chối thỉnh cầu của Kerry.

“Được, tôi đồng ý với cậu!”

“Thành giao!”

Mặt trời dần chiếu xuống, khi Giang Nghĩa vẫn ở trong văn phòng suy nghĩ phải làm sao tìm được một người thích hợp kế vị Cự Giải, Miêu Đồng hoảng hốt chạy

vào.

“Chủ tịch Giang, phó chủ nhiệm Tần Diễm Thạch của Xã Khoa Viện tới.”

“Ông ta tới làm gì?” Giang Nghĩa không hiểu.

“Hình như là tới hỏi chuyện liên quan tới dự án Liên minh khoa học kỹ thuật.

“Ồ, tôi biết rồi.”

Dự án này quả thật là do Tần Diễm Thạch phụ trách theo dõi về sau, e là chuyện Cự Giải từ chức đã truyền tới tai của Tần Diễm Thạch, ông ta không yên tâm về

tiến triển của dự án nên mới tới hỏi.

Không đáng ngại.

Giang Nghĩa đứng dậy đi ra khỏi phòng làm việc.

Anh và Tần Diễm Thạch gặp mặt ở phòng tiếp đón của công ty, lễ tân đã pha hai ly trà lần lượt để ở trước mặt hai người.

Ngay khi gặp mặt thì Giang Nghĩa cảm thấy không đúng lắm.

Chủ nhiệm Tần ở trước mắt, mặt mày đỏ bừng, đầy mùi rượu, ánh mắt cũng hơi lờ đờ, thậm chí đi đường cũng có hơi xiêu vẹo.

Cảm giác đó giống như ngủ một giấc sau khi uống say, nửa tỉnh nửa say đi tới.

Uống nhiều rượu như thế còn tới hỏi tình hình dự án?

Giang Nghĩa không nói quá nhiều, chỉ hỏi theo quy trình: “Chủ nhiệm Tần, không biết ông đại giá quang lâm là có chuyện gì?”

Tần Diễm Thạch vẫn chưa trả lời, trước tiên ợ một cái.

Nhìn bộ dạng đó, không biết đã uống bao nhiêu rượu.

Ông ta dụi mắt, nói: “Là như này, tôi nghe nói Cự Giải – quản lý nghiên cứu của công ty các cậu đã từ chức. Cậu ta không phải người phụ trách chủ yếu của dự án này sao? Mọi thứ đều do cậu ta nghiên cứu, quản lý, bây giờ Cự Giải đi rồi, dự án có phải sẽ chậm lại?"

Nói kiểu gì thế?

Sao nghe thì thấy dáng vẻ của chủ nhiệm Tần này rất muốn dự án không hoàn thành thế?

Phải biết, dự án này là Xã Khoa Viện đề xuất, khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc đi theo, sao bây giờ ngược lại bản thân Xã Khoa Viện không muốn tiếp tục làm nữa?

Giang Nghĩa đề cao cảnh giác.

Anh nói: “Trái đất thiếu ai cũng sẽ tiếp xoay. Công ty không có Cự Giải, quả thất tổn thất rất lớn, nhưng thực lực của bộ phận nghiên cứu của chúng tôi vẫn rất giỏi, hơn nữa chủ quản mới nhận chức của bộ phận nghiên cứu chính là cựu chủ tịch của công ty, năng lực không cần bàn cãi. Chuyện dự án xin chủ nhiệm Tần

yên tâm, sẽ không xảy ra sai sót.”

Tần Diễm Thạch nhíu mày: “Chắc chắn sẽ không xảy ra sai sót chứ?”

“Chắc chắn”

“Ồ” Ánh mắt Tần Diễm Thạch đột nhiên chợt thay đổi: “Vậy nếu đã như vậy, các cậu nhanh lên một chút, trong ba ngày hoàn thành dự án, cho tôi câu trả lời.

Ba ngày?

Đùa cái quái gì thế?

Dự án lớn như này, ba ngày có thể hoàn thành sao? Cho dù mời Đại La Kim Tiên cũng chắc chắn không hoàn thành được!

Thật sự là làm khó người ta.

Giang Nghĩa không có vội, từ mọi hành vi của Tần Diễm Thạch thì có thể nhìn ra, người trước mắt nhất định bị người ta mua chuộc rồi.

Giang Nghĩa lạnh nhạt nói: “Thời gian ba ngày e là không thể hoàn thành”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK