Mục lục
Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thủ đô, trong tòa nhà mang kiến trúc hình chữ “H” mang tính biểu tượng, trong một phòng làm việc xa hoa.

Ngô Tài người được gọi là ‘ông Rết’ ngồi ở trên sô pha bằng da thật, trong tay kẹp điếu thuốc, hai mắt trống rỗng nhìn về phía trước.

Điện thoại của ông ta rất tùy ý ném ở trên đất, đồng thời, đầu thuốc đầy trên sàn cũng nói rõ ông ta không biết đã hút bao nhiêu điếu, hút bao lâu.

Trước kia, mặc kệ gặp phải chuyện phiền lòng gì, một điếu thuốc sẽ cân bằng lại.

Không có gì mà một điếu thuốc không giải quyết được, nếu có, vậy thì hai điếu.

Nhưng hôm nay, hút mười mấy hai mươi điếu, ông Rết cũng không thể bình ổn nỗi đau trong lòng, chỉ vì đệ tử mà ông ta yêu thương nhất chết rồi.

Khi nhận được tin dữ Weiss chết thảm, ông Rết cảm thấy cả bầu trời sụp đổ.

Ông ta không có con cái, thu dưỡng ba đứa trẻ về bồi dưỡng.

Trên danh nghĩa là quan hệ thầy trò, trên thực tế, tình như ba con, ba đứa trẻ đều là thịt trong tim của ông Rết.

Đặc biệt là Weiss.

Weiss là người nhỏ nhất, lại rất thông minh, ông Rết vô cùng thích Weiss, bình thường có chỗ nguy hiểm đều sẽ không để anh ta đi.

Ví dụ như biên giới phía Tây.

Mấy năm nay đấu đá ở biên giới phía Tây, ông Rết thà tự mình mạo hiểm đi chiến đấu, cũng không dẫn theo Weiss, chính là sợ Weiss sẽ gặp phải nguy hiểm gì đó.

Bây giờ nghĩ lại, nếu lúc đó dẫn theo Weiss, để nó sớm biết sự lợi hại của chiến thần Tu La, có lẽ Weiss sẽ không làm chuyện ngu ngốc hết lần này tới lần khác, sẽ không có kết quả như bây giờ.

Chiều con là hại con.

Bao gồm cả lần này.

Ông Rết dẫn hai đệ tử kia chiến đấu ở thủ đô, ở đây lúc giây phút nào cũng sẽ gặp nguy hiểm, rất không an toàn, vậy nên Ông Rết mới không kêu Weiss tới, mà cho Weiss tới khu Giang Nam khá an toàn.

Trên thực tế, khu Giang Nam cũng quả thật không có nguy hiểm gì.

Ít nhất trước giờ không có ai động thủ với Weiss, Weiss chết đều là tự mình ép chết chính mình.

Vừa nghĩ tới đây, ông Rết càng thêm đau lòng.

Ông ta đang nghĩ, nếu lúc đầu dẫn Weiss theo bên cạnh, dẫn tới thủ đô, sẽ có kết quả như này không?

Sự việc tới nước này, nói cái gì cũng muộn rồi.

Lại hút hết một điếu.

Người tóc bạc tiễn kẻ đầu xanh, nỗi đau trong lòng ông Rết không thể bình ổn, ông ta đấm mạnh vào mặt bàn, nếu không phải điều kiện không cho phép, ông ta hận không thể lập tức tới khu Giang Nam, báo thù rửa hận cho Weiss.

“Giang Nghĩa, tôi và cậu không thù không oán, cậu lại ép con của tôi tới đường cùng, món nợ này, tôi sẽ không bỏ qua.”

“Cho dù cậu là chiến thần Tu La thì sao chứ? Chỉ cần tôi có thể ổn định cục diện ở thủ đô, lúc đó, 10 chiến thần Tu La cũng không đủ nhìn.”

Thủ đô, là nơi tập trung quyền lực và tiền bạc.

Ở nơi này, cho dù là chiến thần Tu La cũng không dễ sử dụng, nơi này có rất nhiều nhân vật có địa vị quan trọng hơn chiến thần Tu La.

Chỉ cần ông ta có thể ổn định được cục diện, bám được vào bất cứ một nhân vật lớn nào, ông ta có thực lực đi đấu với chiến thần Tu La.

Mà bây giờ, điều ông ta phải làm chỉ có một chữ: nhịn.

Cốc cốc cốc, ba tiếng gõ cửa rõ ràng.

“Vào đi.”

Cửa được đẩy ra, một nữ sinh vóc dáng cao ráo buộc tóc đuôi ngựa đi vào, nhìn trông khoảng 26-27 tuổi, xinh đẹp và lão luyện.

Cô ta là Laura, là đứa trẻ thứ hai mà ông Rết thu dưỡng, cũng là đồ đệ thứ hai của ông Rết, sư tỷ của Weiss.

“Sư phụ, con về rồi.” Laura bình tĩnh như mọi khi, cho dù cô ta nhìn thấy đầu thuốc đầy sàn và ông Rết đang chán trường.

“Ừ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK