Mục lục
Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vũ Cao Phong dẫn người chạy đi, đến một con hẻm thì dừng lại, thở hổn hển.

Anh ta vừa xoa cánh tay vừa nói: “Cái tên họ Giang này khỏe thật, đè cánh tay của mình đến mức sắp gẫy rồi”

Một tên thuộc hạ hỏi: “Giám đốc Vũ, chúng ta cứ từ bỏ như vậy sao? Thật sự chắp tay nhường miếng đất kia cho người khác?”

Lông mày Vũ Cao Phong nhíu chặt lại.

Anh ta thật sự không ngờ đến Giang Nghĩa lại có thể bỏ ra ba nghìn tỷ để mua miếng đất kia, càng không ngờ đến Giang Nghĩa thật sự không vì kiếm tiền mà chỉ muốn tiếp tục kế thừa tinh hoa dân tộc.

‘Đồ ngốc như thế này thật sự rất hiếm gặp. “Đợi tôi đi hỏi ý kiến của chủ tịch”

Vũ Cao Phong gọi điện thoại cho chủ tịch của bất động sản Cường Long-Triệu Chí Long, sau khi điện thoại được kết nối, anh ta nói hết toàn bộ sự việc cho Triệu Chí Long biết.

Đối phương nghe xong thì trầm mặc rất lâu, cuối cùng đưa ra một đán án: Cho dù dùng thủ đoạn gì, cũng phải giành được mảnh đất kia về!Tamlinh247.vn

Điện thoại đã bị cúp.

Thuộc hạ hỏi: “Giám đốc Vũ, sếp Triệu nói thế nào?”

Vũ Cao Phong có chút khó xử nói: “Ý của sếp Triệu là yêu cầu chúng ta nghĩ mọi cách giành lại mảnh đất kia. Vấn đề là, bây giờ mảnh đất kia đã bị Giang Nghĩa mua lại, nhận được sự cho phép của phía chính phủ và sự bảo vệ của pháp luật, không dễ động vào.

Lúc này, một tên thuộc hạ đưa ra đề nghị: “Ngoài mặt thì không dễ động vào, nhưng trong tối thì khó nói.”

“Cậu có chủ ý gì hay?”

“Thực ra rất đơn giản, chúng ta chỉ cần cho anh ta một mồi lửa, thiêu rụi tất cả. Đến lúc đó cửa tiệm lâu năm của nhà họ Mạc không còn nữa? Giang Nghĩa chắc chắn cũng không còn hứng thú tiếp tục bá chiếm mảnh đất kia, chúng ta có thể nhân tiện thế chân”

Vũ Cao Phong nghe xong thì cười haha: “Rất tốt, cách này được!”

Một đám người thương lượng nên hành động như thế nào, một kế hoạch gian ác cứ như vậy mà được sinh ra.

Chỉ là đám người Vũ Cao Phong không nhận ra, có Đọc full tại Tamlinh247.vn

một người đàn ông đang ẩn nấp trong đầu con hẻm tối tăm, đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào bọn họ. Phía bên kia.

Trong tiệm thuốc Hồng Hội, ba con nhà họ Mạc rất đội ơn Giang Nghĩa.

Giang Nghĩa không chỉ giúp bọn họ lấy lại được thương hiệu, còn giữ được cửa tiệm lâu đời của tổ tiên, hơn nữa còn tốn rất nhiều tiền.

Mạc Thanh Tùng kích động nói: “Anh Giang, anh vì nhà họ Mạc tôi mà phải bỏ ra 3000 tỷ, đại ân đại đức này, cả đời này tôi không thể trả được.”

Giang Nghĩa khẽ cười nói: “Giống như lúc đầu tôi đã nói, vì sự kế thừa dân tộc, tôi tình nguyện bỏ ra số tiền này, ông Mạc không cần có gánh nặng tâm lý Bọn họ đang nói chuyện, Bạch Dương nhận được một tin nhắn, sau đó lặng lẽ đi đến bên cạnh Giang Nghĩa đưa cho anh xem.

“Hửm?” Giang Nghĩa đọc xong tin nhắn, trên mặt không lộ ra bất kỳ dấu vết gì.

"Cậu Giang, sao vậy, đã xảy ra chuyện gì vậy?" Mạc Thanh Tùng hỏi.

“Không có gì, chỉ là bên công ty có chút chuyện, phải trở về để xử lý.” Giang Nghĩa đột nhiên chuyển chủ đề, nói: “Ông Mạc, lúc nãy không phải ông nói không Đọc full tại Tamlinh247.vn

biết phải cảm ơn tôi như thế nào sao? Bây giờ đúng lúc tôi có một chuyện nhỏ muốn nhờ ông giúp đỡ. “Cậu Giang cứ nói!”

“Mọi người đều là bác sĩ, tôi cũng rất có hứng thú với y thuật nhà họ Mạc, hi vọng có thể mượn sách y của nhà họ Mạc xem một chút.

“Haha, tôi cứ tưởng là việc lớn gì chứ, chút yêu cầu nhỏ này Mạc Thanh Tùng tôi đồng ý!”

“Bây giờ tôi muốn mượn về.”

“Được!”

Vì vậy, Giang Nghĩa bảo Bạch Dương lập tức sắp xếp người qua, chuyển tất cả sách cổ quý giá của nhà họ Mac di.

Đồng thời, Giang Nghĩa cũng nói với Mạc Thanh

Tùng, Mạc Nguyên: “Hôm nay có quá nhiều chuyện vui, tôi đã bảo người bày một bàn tiệc ở nhà, cùng đi đến nhà tôi ăn cơm được chứ?”

“Có được không?"

“Đương nhiên là được!”

Giang Nghĩa lại mời một lần nữa, cả nhà Mạc Thanh Tùng, bao gồm cả những người làm việc trong tiệm thuốc đều được Giang Nghĩa mời đi.

Trong một khoảng thời gian ngắn chưa đến một

Đọc full tại Tamlinh247.vn

tiếng, tiệm thuốc Hồng Hội đã không còn ai, những sách cổ, dược liệu quý giá đều được chuyển đi, về cơ bản chỉ là một cái vỏ rỗng.

Bạch Dương lén hỏi: “Thống soái, cần tôi đi xử lý đám người Vũ Cao Phong không?”

Giang Nghĩa xua tay: “Không.”

Bạch Dương lo lắng nói: “Nếu như không xử lý Vũ Cao Phong, tối hôm nay anh ta nhất định sẽ đốt tiệm thuốc Hồng Hội, đến lúc đó...

Giang Nghĩa khế cười một tiếng: “Cứ để anh ta đốt. “Để anh ta đốt?”

“Ừ, không phá thì không xây mới được. Mặc dù tiệm thuốc Hồng Hội là cửa tiệm lâu đời, nhưng có rất nhiều thứ cần phải thay đổi. Tôi vốn đang không biết lên tiếng như thế nào, bây giờ thì tốt rồi, có Vũ Cao Phong làm người xấu, tôi có thể tiến hành thay đổi một cách hợp lý”

Dừng một lúc, Giang Nghĩa lại nhỏ giọng căn dặn: “Ngoài ra, giúp tôi làm một chuyện.

Bạch Dương ghé sát tai vào miệng Giang nghĩa, sau khi nghe hết lời căn dặn của Giang Nghĩa, không nhịn được mà nở nụ cười.

“Thống soái, chiêu này của anh đúng là đủ cay độc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK