Mục lục
Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một đêm rất nhanh đã trôi qua.

Tôn Khả Thành đã thanh toán hết các khoản như tiền lương của công xưởng, khoản nợ bên ngoài và khoản nợ cá nhân, dẫn theo cả nhà lớn nhỏ, cầm vé máy bay Đinh Hồng Diệu chuẩn bị cho, trực tiếp bay ra nước ngoài.

Mà cả chế tạo Long Công trở thành một cái vỏ rỗng, nhìn thì vẫn còn, nhưng trên thực tế đã ‘không tồn tại’ rồi.

Hai ngày sau.

Giang Nghĩa và Đinh Thu Huyền ngồi ở trong nhà xem TV, bây giờ tình cảm của hai người ngày càng ổn định, hai ngày này lại thêm vài lần ân ái, hai người sống như một người.

Điều quan trọng nhất là Giang Nghĩa đã hoàn toàn thoát khỏi cái mác ‘đồ phế vật’.

Nguyên nhân chủ yếu là từ cái miệng to đó của Đinh Nhị Tiến.

Đinh Nhị Tiến bây giờ rất đắc ý, gặp ai cũng khen Giang Nghĩa, giúp Giang Nghĩa thổi phòng, nói Giang Nghĩa lợi hại thế này thế kia, một tháng có thể kiếm trược mấy trăm tỷ, là giám đốc thu mua của bao nhiêu công ty trang sức.

Điều lợi hại nhất nhất nhất chính là giám đốc thu mua của Star Jewelry.

Thật sự có cảm giác vịt hóa thiên nga.

Đinh Nhị Tiến trước kia bởi vì chuyện của Giang Nghĩa, không ít lần bị người ta xem thường, con rể của nhà nào cũng tốt hơn con rể của ông ta.

Bây giờ thì sao.

Những bạn học cũ, họ hàng kia đều rất ngưỡng mộ Đinh Nhị Tiến.

Hiện nay cả nhà Đinh Nhị Tiến lớn bé cũng không cần làm gì, cả ngày ngồi ở nhà ăn không cũng được, lương một tháng của Giang Nghĩa đủ cho bọn họ tiêu cả đời.

Đây chính là chỗ lợi hại của Giang Nghĩa.

Cũng chính vì nguyên nhân này, Giang Nghĩa dạo gần đây không dám ra ngoài, ai gặp cũng muốn hỏi thăm, làm cho Giang Nghĩa rất không quen.

Trước kia thấy anh thì muốn mắng một câu ‘đồ phế vật’, bị mắng lâu như vậy cũng quen rồi, đột nhiên không bị mắng nữa, còn được khen, làm cho Giang Nghĩa rất không thích ứng, cho nên dứt khoát không ra ngoài.

Ngày hôm đó, anh đang ở trong nhà xem TV với vợ, xem bộ phim cung đấu cũ.

Đang xem, Đinh Phong Thành vui mừng chạy tới, mở miệng nói: “Giang Nghĩa, Thu Huyền, hai người đoán xem anh đã làm cái gì?!”

Hai người quay đầu nhìn sang Đinh Phong Thành.

“Sao vậy, trúng xổ số sao?” Đinh Thu Huyền hỏi.

“Phì, anh hai của em là người vô tích sự như vậy sao? Trúng xổ số có thể vui mừng như vậy à?”

“Yo, vậy anh là làm sao?”

Đinh Phong Thành cũng không thấy lạ, trực tiếp đặt mông ngồi xuống trước bàn trà, cầm lon coca trên bàn lên uống một ngụm lớn: “Em út, em nghe anh nói đây, anh dạo gần đây ký được một lô nguyên liệu thô lớn, chỉ dùng hai phần ba giá thị trưởng! Lần này thì tiết kiệm được gần 300 tỷ! Hai đứa nói xem, anh có giỏi không?”

Đinh Thu Huyền không dám tin: “Yo, nhìn không ra nha anh, anh còn có bản lĩnh này?”

“Còn lại không à?” Đinh Phong Thành vui mừng tới mức đuôi cũng sắp chổng lên.

Giang Nghĩa vẫn duy trì bình tĩnh, thuận miệng hỏi: “Trên đời không có bữa ăn miễn phí, anh dùng 2/3 giá trị, một hơi ăn được một lô hàng lớn, nhà bán không phải đền chết hay sao? Dựa vào đâu chứ?”

Đinh Phong Thành nói lại một lượt đầu tiên sự việc, Tôn Khả Thành đó bị người ta lừa như nào, sao lại nôn nóng bán nguyên liệu thô đó đi, anh ta nói toàn bộ lại một lượt.

Nghe thì dường như không có vấn đề gì.

Giang Nghĩa nhíu mày: “Trên đời thật sự có chuyện trùng hợp như vậy sao? Anh muốn mua nguyên liệu thô, tiền không đủ lắm, sau đó vừa khéo có người bị ép tới bất đắc dĩ phải bán lô nguyên liệu rất lớn với giá thấp, chỉ để giữ vốn. Đồng thời, hàng tồn kho của anh ta còn gần như hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của anh, quá trùng hợp rồi.”

Đinh Phong Thành cười nói: “Giang Nghĩa, tôi biết cậu đang lo lắng cái gì, không phải là lo lắng tôi bị người ta lừa hay sao? Có điều cậu yên tâm, Đinh Phong Thành tôi cũng không phải đồ ngốc, tôi đã bảo ông Đổng tới hiện trường kiểm tra rồi, danh sách tồn kho, chất lượng sản phẩm đều không có vấn đề gì, yên tâm!"

Giang Nghĩa gật đầu: “Ừ, nếu thật sự có loại chuyện tốt này, vậy anh thật sự lập công lớn rồi.”

Nghe thấy Giang Nghĩa khen, Đinh Phong Thành càng vui tới nỗi không khép được miệng.

Cảm giác được người khác khen rất tuyệt, cảm thấy mình sắp bay lên rồi.

“Bao giờ bốc hàng?” Giang Nghĩa hỏi.

“Hôm nay, tôi đã sắp xếp ông Đổng đi bốc hàng rồi. Hôm nay lấy trước một phần, còn lại chia ra ba lô rồi chuyển về.”

Đang nói chuyện thì tiếng chuông điện thoại đổ chuông, Đổng Quán Thạch gọi đến.

Đinh Phong Thành thuận tay nghe máy: “Alo, ông Đổng, có chuyện gì?”

Đầu bên kia truyền tới giọng nói vừa tuyệt vọng vừa khẩn trương của ông Đổng: “Không tốt rồi, Sếp Đinh, xảy ra chuyện lớn rồi! Công nhân của chế tạo Long Công chạy hết rồi, công xưởng là một cái vỏ rỗng! Điện thoại của Tôn Khả Thành cũng không gọi được, hiển thị là số không tồn tại!”

Đầu óc của Đinh Phong Thành ầm một tiếng thì muốn nổ tung: “Vậy... nguyên liệu thô thì sao?!”

“Tôi dẫn người kiểm tra hết một lượt tất cả nhà kho, chỉ có hàng trong một nhà kho là đạt tiêu chuẩn, còn hàng trong các nhà kho còn lại đều là hàng loại! Điều tức giận hơn là tôi dựa vào danh sách tồn kho tới nhà khác bốc hàng thì mới phát hiện danh sách là giả. Tôn Khả Thành căn bản không có thuê kho của nhà khác. Cũng tức là, trừ những hàng loại của chế tạo Long Công ra thì không có hàng nữa.”

Hiện thực tàn khốc không ngừng bắn phá phòng tuyến tâm lý của Đinh Phong Thành.

Anh ta lắp bắp hỏi: “Hàng, hàng đạt tiêu chuẩn của một kho kia, giá trị bao nhiêu?”

Đổng Quán Thạch thở dài một hơi: “Cũng chỉ khoảng 3-6 tỷ.”

3-6 tỷ?

Đinh Phong Thành đã tiêu tốn 600 tỷ tiền mua hàng!

Lỗ!

Lỗ nặng!!

Phòng tuyến tâm lý của Đinh Phong Thành hoàn toàn bị đánh sập, lập tức huyết áp tăng cao, hai mắt nhắm lại, cả người ngã ra bàn trà, ngã mạnh ra đất.

“Phong Thành?!”

“Anh hai!?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK