Mục lục
Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hầu Dương nuốt một ngụm nước bọt: “Cái kia, không tiện nói thì thôi vậy, tôi cũng không muốn biết, tôi chỉ cần Giang Nghĩa tiêu đời là được.”

Weiss lại lạnh lùng nói: “Không có gì bất tiện, hơn nữa, tôi đã nói ra người này rồi.”

Hầu Dương sững sờ.

Nói rồi? Nói lúc nào?

“Tổng giám đốc, ông đừng lấy tôi ra làm trò đùa, tôi chưa nghe thấy gì cả.”

Weiss bất lực thở dài, chỉ nói một câu: “Người chết thay xui xẻo, cùng tiêu đời với Giang Nghĩa, xa tận chân trời, gần ngay trước mắt.”

Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt?

Ai?

Hầu Dương còn ngu ngốc nhìn Weiss, mà Weiss không nói một câu nào, tiếp tục nhìn Hầu Dương.

Rất lâu sau, cuối cùng Hầu Dương cũng phản ứng lại.

Ông ta dùng tay chỉ vào mũi mình: “Tổng giám đốc, không phải ông muốn nói người chết thay kia chính là tôi đấy chứ?”

“Bingo, trả lời đúng rồi.”

“Tổng giám đốc, ông đừng đùa nữa!” Hầu Dương bị dọa sợ, lập tức đứng dậy.

Weiss xòe tay ra: “Tôi không nói đùa với ông. Ông, Hầu Dương, đã lấy trộm một lô ngọc thạch từ trang sức Thiệu Anh của chúng tôi, ở trong nước không thể phi tang được. Nên đã hợp tác với Giang Nghĩa của Star Jewelry để chia chiến lợi phẩm.”

“Kế hoạch thực hiện về cơ bản sẽ là, đầu tiên hai người công kích lẫn nhau, giả vờ bất hòa, để người ngoài nghĩ hai người là kẻ thù, mà không nghĩ đến hai người lại là đối tác của nhau.”

“Sau đó, Giang Nghĩa đã lén lút nói cho ông biết kế hoạch vận chuyển ngọc thạch lần này, cố ý để một chiếc xe lạc tụt lại phía sau; mà ông làm theo kế hoạch của Giang Nghĩa, lén lút đặt một thùng đá thô đã qua xử lý lấy trộm được từ chỗ của tôi lên xe của Giang Nghĩa.”

“Kế hoạch lừa dối ban đầu của hai người, lợi dụng cơ hội Star Jewelry vận chuyển đá thô, để lén lút vận chuyển hàng lậu của mình ra nước ngoài, sau khi tẩu tán ở nước ngoài, hai người sẽ chia đôi.”

“Nhưng tiếc là, hai người bị hải quan nhìn thấu kế hoạch, hai người đều bị bắt.”

“Cuối cùng, ở trong phòng làm việc của Giang Nghĩa còn phát hiện ra một bản hạng mục buôn lậu, đối tác trên đó chính là ông-Hầu Dương!!”

Những lời này đúng là không chút sơ hở.

Weiss rất thông minh, đã thay Hầu Dương, Giang Nghĩa sắp xếp xong kết cục rồi.

Lúc này, cuối cùng Hầu Dương mới phản ứng lại, mình đã bị lừa.

Ông ta cảm thấy rất kỳ lạ, thực ra việc đưa thùng hàng lên xe của Giang Nghĩa không hề khó, tìm bừa một người tâm phúc đi làm là được rồi, tại sao nhất định phải tìm mình?

Chính là vì mình có thù oán với Giang Nghĩa?

Bây giờ thì Hầu Dương hiểu rồi, Weiss lợi dụng mình có thù oán với Giang Nghĩa, để mình làm việc cho Weiss, xong rồi còn phải gánh tội buôn lậu cho Weiss.

Sở dĩ Weiss không dùng người của mình, chính là sợ liên lụy đến bản thân.

Dùng Hầu Dương tốt hơn nhiều, không có một chút quan hệ nào với Weiss.

Hầu Dương bị thù hận che mờ mắt, làm kẻ chết thay mà không biết, người ta đã bán ông ta, ông ta còn đếm tiền cho người ta, hoàn toàn đáng đời!

Weiss đã sắp xếp xong từ đầu, hai bên của bản hợp đồng buôn lậu chính là: Giang Nghĩa, Hầu Dương.

Thù hận giữa hai người cũng bị Weiss tính toán vào trong đó.

Khéo léo, tỷ mỉ.

Hầu Dương hoàn toàn ngu ngốc, bây giờ ông ta mới biết xã hội này đen tối đến mức nào, những người xấu chân chính kia lợi hại đến mức nào.

Ông ta, chỉ là một vai diễn nhỏ bé mà thôi.

Bị những lão đại kia tùy ý chơi đùa.

“Ông, ông dám chơi tôi?”

“Tôi chơi chết ông!”

Không đợi Hầu Dương ra tay, ba tên bảo vệ đã xông vào, lập tức đè Hầu Dương lên mặt đất.

Weiss rút một điếu thuốc, châm lửa, vừa hút vừa nói: “Có lẽ bây giờ đoàn xe của Giang Nghĩa đã đến chỗ hải quan rồi, đang bị kiểm tra, tin là rất nhanh đã có thể điều tra ra vấn đề; đến lúc đó lại tìm ra được bản hợp đồng buôn lậu ở trong phòng làm việc của Giang Nghĩa. Này, Hầu Dương, ông với Giang Nghĩa cùng ngồi tù mười mấy hai mươi năm.”

“Không, ông không thể đối xử với tôi như vậy!” Hầu Dương gần như tuyệt vọng.

“Chậc, chậc, ông hét cái gì? Ông cũng biết, kế hoạch này nhất định phải có một người hi sinh. Hầu Dương, không phải ông nói chỉ cần có thể diệt trừ Giang Nghĩa, chuyện gì ông cũng tình nguyện làm sao? Tại sao bây giờ lại gào thét?”

Đúng vậy, Hầu Dương tình nguyện làm tất cả mọi thứ.

Nhưng tiền đề của việc tình nguyện làm tất cả mọi thứ này là có thể bảo toàn được chính bản thân mình! Ông ta không hề muốn cùng chết.

Nếu như lúc đầu ông ta biết tiền đề của việc hủy diệt Giang Nghĩa chính là ‘hi sinh’ bản thân mình, vậy thì nói gì ông ta cũng không đồng ý thực hiện kế hoạch này.

Weiss bắn tàn thuốc lên mặt Hầu Dương.

“Giám đốc Hầu, trên thế giới này không có bữa ăn nào miễn phí.”

“Ông muốn hủy diệt một người, nhất định phải trả giá một chút.”

“Giống như tôi, phải bỏ ra ngọc bích quý báu có giá trị đến hàng trăm tỷ, tôi cũng rất đau lòng; mà ông, chịu ủy khuất một chút, bỏ ra mười mấy năm tự do.”

Nói xong, Weiss cười haha.

Lần này, anh ta chắc chắn Giang Nghĩa không thể thoát được.

Kế hoạch lần này khá hoàn mỹ, bởi vì ngay cả người thực hiện kế hoạch cũng bị Weiss tính vào trong đó.

Kế hoạch cao siêu nhất, chính là tính kế cả người của mình, không ai có thể thoát khỏi kế hoạch của Weiss.

Càng nghĩ càng thấy vui, Weiss vừa ngậm thuốc, vừa đi vòng vòng trong phòng, vui vẻ giống như một đứa bé vừa mua đồ chơi mới.

Mà Hầu Dương lại khóc sướt mướt.

Nói ra thì rất chế giễu, bây giờ Hầu Dương muốn được cứu, hi vọng duy nhất là Giang Nghĩa không thể bị điều tra ra!

Lúc trước ông ta hi vọng Giang Nghĩa gặp tai họa bao nhiêu, bây giờ ông ta hi vọng Giang Nghĩa có thể biến nguy thành an bấy nhiêu.

Chế giễu mà thực tế!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK