Mục lục
Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Weiss an ủi: "Giang Nghĩa thật đáng giận, ỷ vào việc có chút bản lĩnh, khoe khoang khắp mọi nơi, ngăn không cho người khác thể hiện tài năng không nói, còn hỗn láo kiêu ngạo, cho rằng một tay anh ta có thể che trời cả ngành sản xuất trang sức."

Hầu Dương càng nghe càng thấy không đúng.

Ông ta cũng không ngu, vừa nghe những lời này, liền cảm giác có vẻ lời của Weiss có ẩn ý khác.

Vì thế, ông ta thử dò hỏi: "Tổng giám đốc, ngài không cần úp úp mở mở với tôi, lúc thì nói Giang Nghĩa là thằng khốn, lúc thì lại an ủi tôi, có phải ngài cũng từng bị Giang Nghĩa làm tổn thương, muốn hợp tác với tôi đối phó cậu ta?"

Weiss sửng sốt hai giây, sau đó cười ha ha.

"Thông minh!"

"Ai da, nói chuyện với người thông minh là chuyện sảng khoái, một câu liền hiểu."

"Ngài Hầu, lần này tôi tìm ông đến đây, là muốn bàn với ông chuyện đối phó với Giang Nghĩa. Ngài cũng biết đấy, Giang Nghĩa là giám đốc thu mua của Trang sức Jewelry, chèn ép Trang sức Thiệu Anh chúng tôi ở khắp nơi, chúng tôi lui rồi lại lui, thật sự không có lui được nữa rồi."

"Giang Nghĩa kia khinh người quá đáng, người bị hại chúng ta liên hợp lại chống lại anh ta, mới có thể có đường sống."

Hầu Dương gật gật đầu, nói: "Vấn đề duy nhất là, Giang Nghĩa quá lợi hại. Hiện tại anh ta có tiền có thế, sức chiến đấu còn rất mạnh, hơn nữa mấy chục công ty trang sức nhỏ hợp tác với anh ta, chúng ta căn bản không động được vào anh ta."

Weiss nói: "Mạnh mẽ đánh chính diện không được, mọi việc đều phải động não."

"Động não?"

"Không sai."

Nói, Weiss đi đến trước bàn làm việc, mở ngăn kéo ra, lấy một viên đá thô từ trong ngăn kéo ra.

"Ngài Hầu, mời ông xem qua."

Hầu Dương nhận lấy xem qua, là một viên đá cực kỳ bình thường, không có gì đặc biệt: "Tổng giám đốc, ngài bảo tôi xem cái gì?"

Weiss cười thần bí: "Xem kỹ đi."

Vì thế, Hầu Dương nhẫn nại, cẩn thận xem lại lần nữa, lúc này mới kinh ngạc phát hiện, viên đá thô này bên cạnh có một khe hở không rõ thấy, dùng một phương pháp đặc biệt 'dán' lại.

Đây là điều tối kỵ trong ngành.

Mang đá đã cắt ghép lại với nhau, giả thành đá chưa cắt, một khi bị người mua phát hiện, thì phải đền bù tổn thất cực lớn.

Hầu Dương vô cùng kinh sợ: "Tổng giám đốc, ý của ngài là gì đây?"

Weiss nói: "Ông mở ra xem thì sẽ biết."

Hầu Dương làm theo.

Ông ta dùng sức bẻ, từ cái khe kia mở ra, kết quả phát hiện bên trong đã bị khoét rỗng, hơn nữa dùng bọt biển để lấp đầy.

Lấy hết bọt biển ra, bên trong lại là một viên ngọc thúy cực kỳ giá trị!

Đây...

Hầu Dương trợn tròn mắt, để ngọc thật trong đá thô giả, đây là cách chơi gì?

Mãi đến lúc này, Weiss mới nói ra sự thật.

"Ngài Hầu, tôi nói thật với ông."

"Tin nóng của nhân viên Trang sức Jewelry tiết lộ, hai ngày nữa bọn họ sẽ mua một số lượng đá thô để đưa đến tổng công ty ở Milan, mà nguồn cung cấp thì ở ngay khu Giang Nam chúng ta."

"Cho nên, tôi định để một ít số đá thô đã được động tay động chân này lẫn vào số đá thô bọn họ đã mua."

Hầu Dương rất khó hiểu: "Tổng giám đốc, ngài điên rồi sao? Ở đây đều là hàng thật giá thật ngọc thúy! Có giá trị hơn so với đá thô nhiều, anh dùng những thứ này để trà trộn vào, không phải sẽ mất trắng sao?"

Weiss cười.

Anh ta lạnh lùng nhìn Hầu Dương, không nói lời nào.

Một lát sau, Hầu Dương đột nhiên hiểu ra: "Đúng rồi, muốn vận chuyển đá thô ra nước ngoài, phải trải qua hải quan kiểm tra, đến lúc đó điều tra thì sẽ lòi ra! Trang sức Jewelry hết đường chối cãi, chắc chắn sẽ bị phán tội danh trốn thuế lậu thuế, buôn lậu."

"Buôn lậu một số lượng lớn hàng hóa như vậy, giá trị cũng không nhỏ, đến lúc đó hình thức xử phạt chắc chắn là rất nghiêm trọng."

"Có thể là mười năm trở lên."

Weiss gật gật đầu: "Thông minh, chúng ta 'tiêu' càng mạnh, Giang Nghĩa sẽ càng phải chịu tội nặng."

Hầu Dương hỏi: "Nhưng làm cách nào để đưa những thứ này trà trộn vào chỗ đá thô mà Giang Nghĩa đã mua?"

Weiss cười cười: "Đây là nguyên nhân tôi muốn nhờ ông hỗ trợ. Ông cũng không phải là người của Trang sức Thiệu Anh chúng tôi, ông mà ra tay, sẽ không khiến đối phương nghi ngờ, phương án hành động cụ thể, lát nữa tôi sẽ nói ràng chi tiết với ông."

"Nhân tiện nói một câu, trong thời gian Giang Nghĩa vận chuyển những thứ này qua hải quan, tôi còn liên kết với người của Trang sức Jewelry, để một phần bằng chứng buôn lậu để trong văn phòng của anh ta."

"Đến lúc đó, anh ta cho dù có nhảy xuống Hoàng Hà cũng không cãi nổi!"

Hầu Dương nghe xong cười ha ha, vui vẻ đến muốn nhảy lên.

"Hay, thật sự là hay."

"Đến lúc đó, tôi muốn xem xem Giang Nghĩa tìm cách nào để thoát ra chứ?"

"Giá trị hàng hóa lên đến trăm tỉ, buôn lậu, trốn thuế, thế nào cậu ta cũng sẽ bị phán ngồi tù đến sông cạn đá mòn, ha ha ha ha!"

Weiss mỉm cười rót hai ly vang đổ, một ly đưa cho Hầu Dương.

"Vậy chúc chúng ta hợp tác vui vẻ."

"Cheers!!"

Hai người chạm cốc, uống một hơi cạn sạch, một hồi gió tanh mưa máu lặng lẽ bắt đầu.

Mà giờ khắc này, Giang Nghĩa hoàn toàn chưa biết gì cả.

Anh ngồi trên sô pha trong nhà, ôm vợ xem TV, dù thế nào cũng không thể tưởng tượng được, hai kẻ thù căm hận anh đến tận xương tủy đang âm thầm hợp tác, chuẩn bị dẫn anh vào chỗ chết.

Bỗng nhiên, mày của Đinh Thu Huyền giật giật, bất an nhìn về phía Giang Nghĩa.

"Chồng ơi."

"Hử?"

"Mày em vừa nháy một cái, dự cảm có chuyện chẳng lành, cảm giác như anh sắp xảy ra chuyện, anh nhất định phải cẩn thận.”

Giang Nghĩa mỉm cười ôm chặt Đinh Thu Huyền.

"Yên tâm đi, giặc đến thì đánh, nước lên thì nâng nền."

"Anh sẽ không bao giờ thua."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK