Mục lục
Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rõ ràng, Viên Triệu Hào là nhắm thẳng mũi giáo về phía Giang Nghĩa, chỉ thiếu nước nói thẳng tên.

Những bè cánh của Viên Triệu Hào thấy lão đại đã lên tiếng rồi, người nào người nấy cũng không nhàn rỗi, từng người bắt đầu công kích.

“Giám đốc Viên nói đúng, có vài người cả ngày không làm việc còn lấy lương cao, như này sẽ khiến các anh em bên dưới nhìn như nào?”

“Chủ tịch Kỳ, tôi thật lòng cảm thấy công ty phải tra triệt để, đừng để những người ngu dốt đó tiếp tục lừa tiền.”

“Còn nói gì mà mang lợi ích cho công ty, kết quả thì sao? Suýt nữa khiến công ty phá sản, nếu không phải xuất hiện một tên quỷ chết thay, Star Jewelry của chúng ta sợ rằng đã sập rồi.”

Những người này nói rất khó nghe, hận không thể lập tức đuổi Giang Nghĩa ra khỏi công ty.

Sự thống hận của bọn họ đối với Giang Nghĩa ăn sâu vào xương tủy, nếu đã không thể đánh sập được Star Jewelry, vậy ít nhất phải đuổi Giang Nghĩa đi.

Anh còn không đi, mọi người vét tiền kiểu gì?

Tuy nhiên, đối diện với sự chỉ trích của mọi người, Kỳ Chấn và Giang Nghĩa đều chỉ khẽ mỉm cười đối mặt, không hề căng thẳng và lo lắng, giống như tất cả mọi chuyện đều nằm trong dự tính của bọn họ.

Thấy Kỳ Chấn mãi không lên tiếng, độ nóng của bọn họ cũng giảm đi, người đằng sau dần dần cũng im miệng, không nói chuyện nữa.

Đợi tới sau khi cả phòng họp lần nữa im lặng, Kỳ Chấn ho một tiếng, rất nghiêm túc mà nói: “Xem ra mọi người rất để ý đối với chuyện này, hôm nay nếu tôi không cho mọi người một lời giải thích thì thật sự nói không qua được rồi.”

“Triệu Hào nói đúng, nên xử lý một vài người, nếu không công ty của chúng ta sau này sớm muộn gì cũng sẽ hủy hoại trong tay loại người này!”

Lời của Kỳ Chấn khiến mọi người kinh ngạc.

Ngay cả Viên Triệu Hào cũng không ngờ, Kỳ Chấn vậy mà thật sự đứng chung một chiến tuyến với mình.

Thật ra ông ta nhằm vào Giang Nghĩa cũng chỉ là tỏ thái độ, không cảm thấy chỉ dựa vào vài ba câu của mình thì có thể đuổi việc Giang Nghĩa, ai ngờ tình huống lại thay đổi nhanh như vậy, Kỳ Chấn rất quan tâm Giang Nghĩa, sao đột nhiên thay đổi tính cách rồi?

Lẽ nào Kỳ Chấn cũng bị cách ăn nói lung tung của Giang Nghĩa chọc giận rồi?

Không phải không có khả năng này.

Trong lòng Viên Triệu Hào rất vui, đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng đợi được ngày đuổi Giang Nghĩa đi!

Mọi người yên lặng.

Kỳ Chấn mở máy chiếu lên, chiếu một bản danh sách từ trong máy tính lên.

“Đây là một bản danh sách tôi đã chỉnh sửa được.”

“Phàm là ai trong danh sách, tất cả đều là người không đủ năng lực, mời người trong danh sách chủ động xin từ chức.”

Á?

Viên Triệu Hào lập tức sững người, tình hình không đúng.

Không phải muốn đuổi việc Giang Nghĩa sao? Sao lại làm ra một bản danh sách?

Không tốt!

Viên Triệu Hào ý thức được đại họa giáng xuống, Kỳ Chấn vừa rồi đang ba phải, ngoài mặt làm thuận theo lời của mọi người, thật ra căn bản là đi ngược lại.

Kỳ Chấn vẫn đang bảo vệ Giang Nghĩa.

Hơn nữa điều đáng sợ hơn là Kỳ Chấn đã bắt đầu động tay xử lý bè cánh của Viên Triệu Hào rồi.

Người trong bản danh sách này từ tầng quản lý tới nhân viên bình thường, tất cả đều ở trong, tổng cộng có 79 người!

Một công ty trong thời gian ngắn muốn đuổi việc nhiều người như vậy, phần lớn còn là tầng quản lý, đây tuyệt đối là một chuyện lớn tổn thương gân cốt.

Nếu không chuẩn bị sẵn từ trước, Kỳ Chấn tuyệt đối không thể dễ triển lộ ra.

Viên Triệu Hào đã hiểu rồi.

Cuộc họp ngày hôm nay, châm chọc Weiss chỉ là một cái cớ, mục đích thật sự của Kỳ Chấn là muốn nhổ cỏ tận gốc nhóm Viên Triệu Hào!

Đoán chắc cũng là nghe kiến nghị của Giang Nghĩa.

Không nhịn được nữa.

Chó cùng dứt dậu.

Viên Triệu Hào quay đầu liếc nhìn Thường Dương ở bên cạnh, Thường Dương lập tức hiểu ý, đập bàn đứng dậy.

Ông ta chỉ vào danh sách rồi nói: “Chủ tịch Kỳ, ngài có ý gì? Thường Dương tôi vất vả làm việc cho công ty như vậy, ngài bây giờ nói tôi đi thì tôi phải đi sao?”

Có người dẫn đầu, những người khác càng nháo hơn.

Mọi người lũ lượt đứng dậy, người nấy đều muốn Kỳ Chấn cho một lời giải thích hợp lý.

Bọn họ không phải là ăn chay, sao có thể nói bị đuổi việc thì bị đuổi việc? Nếu hôm nay không cho bọn họ một lời giải thích hợp lý, chắc chắn sẽ dỡ cả Star Jewelry.

Viên Triệu Hào ngồi vững vàng trên ghế, cười lạnh trong lòng: cứng đối cứng với tôi ư? Ha ha, ông tưởng chủ tịch như ông có thể khống chế toàn cục sao? Vọng tưởng! Chi nhánh Giang Nam sớm đã bị Viên Triệu Hào tôi khống chế rồi.

Có một chủ quản trông khá cơ bắp tức không chỗ xả, túm lấy cái cốc ra, hai ba bước đi tới, giơ tay muốn đập vào mặt của Kỳ Chấn.

Nhưng...

Còn chưa đợi cái cốc đập xuống, Giang Nghĩa tung một cước, chủ quản đó ngay cả người lẫn cốc đều bay ra ngoài, trực tiếp đập vào tường, đau tới ngất đi.

Một cước này cũng khiến mọi người đang nhốn nháo phải yên lặng trở lại.

Viên Triệu Hào giơ tay ra hiệu mọi người đừng ồn nữa, ông ta chủ động đứng dậy nói: “Chủ tịch Kỳ, nếu ngài cho rằng dựa vào sức mạnh thì có thể khiến mọi người khuất phục, vậy tôi tưởng ngài nghĩ sai rồi. Bây giờ là xã hội pháp trị, trò này của ngài không hữu dụng đâu.”

Kỳ Chấn đã mỉm cười: “Không, tôi không định sử dụng vũ lực, vừa rồi mọi người cũng nhìn thấy hết rồi, một cước đó của Giang Nghĩa chỉ là tự vệ mà thôi.”

“Được.” Viên Triệu Hào gật đầu, tiếp tục truy hỏi: “Vậy vẫn mong chủ tịch Kỳ cho chúng tôi một lý do, dựa vào đâu đuổi việc chúng tôi? Nếu hôm nay ngài không nói ra được lý do, chúng tôi...”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK