Mục lục
Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mạc Thanh Tùng càng không hiểu, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy? 

Giang Nghĩa giải thích: "Lần này sở dĩ bác sĩ nước ngoài Socrates có thể diễu võ dương oai ở giới y dược thủ đô là vì giới y dược của chúng ta quá bảo thủ không chịu thay đổi, mặc dù giữ được những tinh hoa của tổ tiên nhưng cũng giữ lại luôn cái cặn bã của họ. 

"Thời đại ngày càng tiến bộ, khoa học kỹ thuật đang phát triển, y học cũng đang phát triển, không nên giẫm chân tại chỗ.” 

"Trải qua sự việc lần này khiến tôi nhìn thấy cửa hiệu trăm năm thực ra cũng tồn tại những thiếu sót khá lớn.” 

Giang Nghĩa bước đến sô pha và ngồi xuống, rót một ly rượu vang, nhấp một ngụm. 

"Vì vậy, tôi muốn lấy nhà họ Mạc làm cửa đột phá, dựng lên một lá cờ mới để giới y học hủ bại đã gần như ngoan cố này được thổi vào một làn gió mới." "Có phá lối xưa, mới có làm đường mới. 

"Nhờ bàn tay của Vũ Cao Phong thiêu đốt tiệm thuốc Hồng Hội lâu đời, phá hủy ý nghĩ cũ, ở cái nền cũ tạo 

dựng ra một sinh mệnh mới.” 

"Bởi vì Mạc Nguyên vừa đánh bại bác sĩ nước ngoài, cứu vớt thể diện cho giới y dược nước ta, mọi người đều mang ơn nhà họ Mạc, lúc này cũng là thời điểm thích hợp lợi dụng lòng biết ơn của mọi người để quyên góp tiền tái thiết" 

"Vì vậy.." Giang Nghĩa dừng lại một chút rồi nói: "Vì vậy tôi đã tự quyết định mà không bàn bạc với các người, trực tiếp lập ra tất cả kế hoạch.” 

Sau khi nghe những lời của Giang Nghĩa, Mạc Thanh Tùng ngẩng đầu thở dài. 

Ông ta có nên hận Giang Nghĩa không? 

Không nên. 

Nếu không có Giang Nghĩa, cửa tiệm của ông ta đã bị Bất động sản Cường Long mua lại và lấy đi mở quán ăn rồi. 

Ông ta có nên cảm ơn Giang Nghĩa không? Cũng không nên. 

Bởi vì Giang Nghĩa đã tự quyết định mà không thông qua sự đồng ý của ông ta, để mặc cho người khác phóng hỏa thiêu cháy cửa tiệm hàng trăm năm của nhà họ Mạc. 

Giang Nghĩa, tập hợp thiện và ác trong một. 

Khiến người ta vừa yêu vừa hận. 

Giang Nghĩa lại nhấp thêm một ngụm rượu và nói tiếp: "Tôi biết tôi làm như vậy nhất định sẽ làm tổn thương các người, hành vi như vậy cũng không phải là hành vi vẻ vang gì, thậm chí có thể nói là thấp kém và bỉ ổi. 

"Nhưng không thành vấn đề, tôi bằng lòng làm kẻ ác nhân này. 

"Ông chủ Mạc, ông muốn tôi bồi thường thế nào cũng được; hoặc là ông có thể công khai những hành động mà tôi đã làm, tôi cũng không để bụng. "Tất cả mọi việc do ông quyết định” 

Mạc Thanh Tùng cười haha, trong tiếng cười có chút thê lương. 

Cuối cùng, ông ta ngồi xuống phía bên kia sô pha, cũng rót một ly rượu vang và nhấp một ngụm, chậm rãi nói: "Thôi, thôi! Tôi già rồi, không theo kịp thời đại, bị Socrates chơi đùa trong tay chính là bằng chứng tốt nhất rồi” 

"Thời đại này quả thực cần một ngọn cờ, y học cũng cần phát triển và tiến bộ" 

"Giang Nghĩa, cậu có thể giữ lại sách y học tổ truyền của nhà họ Mạc đã chứng tỏ cậu vẫn là người có nguyên tắc và giới hạn, chí ít sự phát triển của cậu 

tuân theo y học khách quan, là thực sự cầu thị, không một mực phủ định lão tổ tông. 

"Vậy là đủ rồi, đủ rồi.” 

Mạc Thanh Tùng ngẩng đầu, một hơi uống cạn. 

Sau khi uống xong, ông ta thở dài một hơi, cười nói: “Không giấu gì cậu, thực ra tôi sớm đã bị ngọn núi ‘cửa tiệm lâu đời của nhà họ Mạc đè ép đến hết hơi. Từ lúc tôi tiếp nhận, suốt ngày suốt đêm ngủ không ngon.” 

"Tôi vốn nghĩ rằng tôi sẽ mang theo loại áp lực này cho đến ngày tôi chết, bây giờ thì tốt rồi, cậu lại giúp tôi giải thoát rồi. 

"Như vậy cũng tốt, nói thật, cửa tiệm cũ đó cũng nên được xây lại rồi. Cậu không biết, trong gỗ của cửa tiệm cũ đó toàn là chuột, rất nhiều cột đã bị nứt rồi, có thể gãy bất cứ lúc nào. 

Vào lúc này, Mạc Thanh Tùng cảm thấy thư thái hơn rất nhiều. 

Thực ra, có gì đáng vướng bận chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK