Mục lục
Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu An rất kiên nhẫn đặt từng thứ đồ trên mặt đất về vị trí ban đầu, bởi vì phần chân bị bỏng, vẫn chưa khỏi hẳn nên dáng đi có chút kỳ lạ.

 

Tần Nhã Hân nhìn thấy Chu An là tức giận.

 

“Cút cho tôi, đừng để tôi nhìn thấy anh nữa.”

 

Lúc bị Lâu Doanh truy đuổi trong nhà máy bỏ hoang, Tần Nhã Hân vượt qua đường sắt, gặp được Chu An đến giúp đỡ cô ta, lúc này cô ta mới thoát được.

 

Nhưng điều này vẫn không ảnh hưởng gì đến thái độ chán ghét như trước đây của Tần Nhã Hân đối với Chu An.

 

Khi biết đã mang thai con của Chu An, cô ta càng thêm chán ghét Chu An đến cực điểm.

 

Mấy lần Tần Nhã Hân muốn bỏ đứa bé này đi đều bị Chu An ngăn cản.

 

“Cô hai, tôi biết cô ghét tôi, nhưng bảo tôi đi, việc này là không thể nào, vì vậy cô phải quen dần, tôi bắt buộc phải bảo vệ con của tôi, cô dám làm hại nó, tôi nhất định sẽ khiến cô biết thế nào là hối hận, không tin, cô có thể thử xem.”

 

Ánh mắt Chu An nham hiểm, hoàn toàn không phải nói đùa hay hù doạ Tần Nhã Hân.

 

“Chu An, anh là tên khốn kiếp.” Tần Nhã Hân tức tới mức giơ tay muốn đánh.

 

Chu An ngăn tay cô ta lại, âm lượng cao thêm mấy phần: “Cô hai, vì một tên Lục Cận Phong, cô hoàn toàn điên rồi, dù cô có giết chết Tô Yên, giết chết tất cả người nhà họ Lục thì Lục Cận Phong cũng sẽ không liếc mắt nhìn cô một cái.”

 

Tần Nhã Hân gần như điên cuồng: “Tôi không cần, anh ấy hận tôi cũng được, tôi sẽ khiến anh ấy mãi mãi nhớ đến tôi, không làm được bạch nguyệt quang trong lòng anh ấy, vậy tôi sẽ trở thành một cái gai trong lòng anh ấy, khiến anh ấy đau đớn.”

 

“Không chịu tỉnh ngộ.” Chu An lấy dây thừng, trói chân tay của Tần Nhã Hân vào: “Khi nào đứa bé được sinh ra, thì khi đó tôi sẽ cởi dây thừng.”

 

“Chu An, vậy mà anh lại dám giam cầm tôi, mau thả tôi ra.” Tần Nhã Hân chống cự giãy giụa, phẫn nộ quát mắng: “Khốn kiếp, thả tôi ra, anh có còn là đàn ông không, dùng cách này để ép tôi sinh con cho anh, anh nằm mơ đi.”

 

Bước đi của Chu An có chút khập khiễng: “Là cô nên tỉnh táo lại rồi, sau khi ông chủ Tần mất, cô càng ngày càng trở nên hung hăng càn quấy, làm việc không dùng não, bây giờ dưới sự chỉ huy của cô, Địa Sát đã biến thành cái gì rồi? Người đều sắp đi hết rồi, chỉ còn lại một cái vỏ rỗng, mở rộng sự nghiệp cho thật tốt thì không làm, cô lại đặt tâm tư lên một người đàn ông đến liếc nhìn cô cũng không nhìn, cô chính là một kẻ điên.”

 

“Tôi chính là một kẻ điên, tôi cam tâm tình nguyện.” Tần Nhã Hân vô cùng tức giận oán trách: “Chu An, anh ép tôi sinh ra cũng vô dụng, dù cho sinh ra rồi, chỉ cần có cơ hội, tôi sẽ bóp chết nó.”

 

“Cô cứ thử xem.” Đôi mắt Chu An đỏ tươi, rút con dao ra, hung ác cắm vào trên tủ đầu giường.

 

Tần Nhã Hân bị doạ sợ một trận, trong lòng lộp bộp một cái.

 

Chu An nhìn chằm chằm cô ta, nói: “Cô dám làm hại con trai tôi, tôi sẽ phế cô.”

 

Chu An hiểu tính cách của Tần Nhã Hân, làm một con chó nghe lời, dù anh ta nghe lời đến chết, Tần Nhã Hân cũng sẽ không nhìn anh ta một cái.

 

Nếu làm chó nghe lời không được, vậy thì lấy bạo trị bạo, hù doạ Tần Nhã Hân cũng được.

 

Tần Nhã Hân nuốt nước bọt, nói: “Chu An, muốn tôi không làm hại con trai anh cũng được, anh thay tôi đi giết Tô Yên, anh ấy không cần tôi, vậy tôi sẽ phá huỷ những gì anh ấy yêu thương, để anh ấy đau khổ một đời, chỉ cần anh làm được, đừng nói một đứa con, anh muốn bao nhiêu đứa, tôi sinh cho anh bấy nhiêu.”

 

Chu An: “…”

 

Phụ nữ lật mặt giống y thời tiết thay đổi.

 

“Được.” Chu An nói: “Hôn lễ lần này chắc chắn có điểm kỳ lạ, Trần Tố Anh vừa chết, dù cho Lục Cận Phong và Tô Yên có vội vàng đi nữa, cũng sẽ không chọn tổ chức hôn lễ vào thời điểm này, hôn lễ này, là nhắm vào cô.”

 

Tần Nhã Hân nghe không lọt tai lời của Chu An, nói: “Anh chính là sợ rồi, anh so với Lục Cận Phong, đến đầu ngón chân cũng không bằng, Đế Đô có một tục lệ, trong nhà có người thân qua đời, nếu trong vòng một tháng không kết hôn, vậy thì chỉ có thể lại đợi thêm ba năm, ba năm này là thời gian thủ tang.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK