Mục lục
Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Yên nghĩ đến rất nhiều khả năng trong đầu, cũng suy đoán được ai đã đánh ngất cô rồi bắt cóc cô đến nơi đây, nhưng cô chưa bao giờ nghĩ rằng người này sẽ là Lục Thừa Mẫn. 

Trên tay Lục Thừa Mẫn cầm một chiếc bánh kem nhỏ, trên người vẫn mặc đồ hàng rong rẻ tiền, cười với Tô Yên: "Dậy đi nào, ăn chút bánh ngọt đi, ngon lắm đấy." 

"Là cậu, cậu đã làm tất cả những chuyện này. Lục Thừa Mẫn, cậu thật là gian xảo, là cậu bắt cóc con của tôi, rồi tìm người giết mẹ chồng của tôi đúng không?" 

Tô Yên kích động, cảnh tượng Trần Tố Anh bị đâm, ngã xuống đất dường như đang ở trước 

mắt cô. 

Lục Thừa Mẫn mờ mịt ngẩn ra: "Chị dâu, chị đang nói cái gì vậy? Sao tôi nghe không hiểu? Người giết thím cả là chị mà, bây giờ cảnh sát đang truy nã chị, tôi có lòng tốt nên mới cựu mang chị về." 

"Tôi giết mẹ chồng của tôi ư?"Tô Yên đột nhiên nhớ ra, đúng rồi, người ám sát Trần Tổ Anh có khuôn mặt giống hệt cô. 

Người đó giả mạo cô để giết Trần Tổ Anh. 

Lục Thừa Mẫn mở điện thoại ra, đưa cho Tổ Yên: "Tự mình nhìn kỹ chút đi." 

Tô Yên nghi ngờ cầm lấy điện thoại, sắc mặt cô thay đổi rất nhiều, tin tức cô giết chết Trần Tố Anh tràn lan trên mạng, cư dân mạng mắng chửi thậm tệ ở phía dưới khu bình luận. 

Cô cũng bị truy nã. 

Tô Yên buồn bã ngồi xuống ghế, đau lòng lau mặt, hét lên: "Mẹ!" 

Cô không hoảng sợ vì mình trở thành nghi phạm, mà cô đau buồn cho cái chết thương tâm của Trần Tổ Anh. 

Trần Tố Anh đối xử với cô như con gái ruột của mình, cứ như vậy chết ngay trước mắt cô, nhưng cô không thể làm gì được. 

Tô Yên bật khóc, đau khổ che mặt lại, hồi lâu sau mới dần dần bình tĩnh lại. 

Hai mắt Tô Yên đỏ hoe nhìn Lục Thừa Mẫn: "Tại sao tôi lại ở đây?" 

"Tối hôm qua tôi đi giao bánh cho khách, lúc đi về nhìn thấy chị nằm bên đường nên tôi mới mang chị về”. 

Lục Thừa Mẫn nói: "Tôi gọi cho anh cả rồi, nhưng không ai nghe máy, lúc đầu tôi định về nhà cũ báo tin, những thím cả bị giết, chị lại trở thành nghi phạm, nên tôi không dám đưa chị về." 

"Bên đường?" Tô Yên hỏi: "Cậu có đi qua Cầu nhị tiên không? Cậu có nhìn thấy người đã giết mẹ chồng tôi không? Có thấy người đánh ngất tôi không?" 

"Không phải chỗ Cầu nhị tiên, mà tôi nhìn thấy chị ở ngã tư đường Mã Siêu Đông" 

Lục Thừa Mẫn rất ân cần đưa khăn giấy cho Tô Yên: "Cũng may là tôi phát hiện ra sớm, nếu không chị đã bị cảnh sát bắt đi rồi, chị dâu, chị thật sự giết thím cả à?" 

Tô Yên nhìn chằm chằm Lục Thừa Mẫn, trong đầu nhớ lại cảnh cô bị đánh ngất xỉu, cuối cùng ánh mắt rơi vào giá giày ở cửa, trên giá giày có một đôi giày thể thao. 

Hôm qua khi đi ra ngoài, cô gặp Lục Thừa Mẫn ở nhà cũ của nhà họ Lục, cô nhớ rõ lúc đó Lục Thừa Mẫn đang đi đôi giày thể thao này. 

Dưới đế đôi giày thể thao màu trắng có dính xi măng. 

Nếu cô nhớ không lầm, lúc ấy có một đoạn đường đang được thi công trên cầu nhị tiên, nơi đó cách không xa nơi cô bị đánh ngất. 

Nếu như Lục Thừa Mẫn không đến đầu nhị tiện, vậy sao đế giày của anh ta lại có thể dính xi măng? Vậy chắc chắn Lục Thừa Mẫn đã nói dối. 

Trong lòng Tô Yên căng thẳng, tay chân toát mồ hôi lạnh bởi vì căng thẳng và hoảng sợ. 

Cả người Tô Yên run rẩy không kiềm chế được, Lục Thừa Mẫn đưa tay sờ nhẹ lên vai Tô Yên, giọng điệu quan tâm hỏi: "Chị dâu? Có chuyện gì vậy? Nếu không thì gọi điện cho anh cả, để anh cả đến đón chị nhé?" 

"Không!" Tô Yên cự tuyệt trong vô thức, cô đè nén sợ hãi trong lòng, mặt vô cảm bình tĩnh nói: "Mẹ chồng tôi đã chết, tôi lại trở thành kẻ tình nghi, người giết mẹ chồng tôi có một khuôn mặt giống hệt tôi, nếu tôi xuất hiện vào lúc này, thì Lục Cận Phong nhất định sẽ không tin tôi, cho dù anh ấy không giao tôi cho cảnh sát, nhưng khi nhìn thấy tôi, anh ấy sẽ càng thêm đau khổ." 

Lục Thừa Mẫn gật đầu nói: "Nghe nói anh cả nhập viện rồi, thím cả chết thảm, anh cả tức giận đến nỗi hộc máu, chị dâu lo lắng cũng phải, nếu chị xuất hiện vào lúc này, chính chị cũng sẽ rất nguy hiểm, anh cả đang rất kích động, nếu xảy ra thêm chuyện gì nữa thì sẽ không ai chăm lo đến Tứ Bảo được." 

Vừa nghe thấy Lục Cận Phong hộc máu, trong lòng Tổ Yên đau nhói, cô hận không thể phi như bay đến bên cạnh Lục Cận Phong, nhưng cô không thể. 

Tô Yên nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc của mình, xác định rõ cô sẽ làm gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK