Mục lục
Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâu Doanh cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, Lục Cận Phong, người đang kiểm tra hiện trường lập tức chạy đến. 

Lâu Doanh đưa điện thoại cho Lục Cận Phong xem: “Anh rể, anh xem này, nửa tiếng trước chị đã để lại tin nhắn cho em, chị ấy nói rằng chị ấy vẫn ổn.” 

Lục Cận Phong đương nhiên biết acc clone Weibo của Tổ Yên, khi nhìn thấy tin nhắn của Tổ Yên, Lục Cận Phong thở phào nhẹ nhõm, đồng thời trong lòng cũng nổi lên cơn ghen. 

“Yên Yên làm sao có thể gửi tin nhắn cho em, mà không có gửi cho anh thế.” 

Lục Cận Phong rất bất mãn, trong mắt vợ, anh cong không quan trọng bằng một người em họ. 

Lâu Doanh vui vẻ, được lợi nên ngay lập tức liền tỏ vẻ, vô cùng tự hào nói: “Em là người họ nhà gái. Bây giờ anh đã biết người họ nhà gái như em đáng tin cậy như thế nào rồi chứ.” 

Tô Yên chọn nhắn lại cho Lâu Doanh, thực ra chỉ đơn giản là vì cô cảm thấy rằng Weibo của Lâu Doanh không ai biết cả, hơn nữa ở trong khu vực bình luận có nhiều người như vậy, cho dù cô có gửi một tin nhắn thì cũng sẽ không bị người ta chú ý đến. 

Tô Yên hiểu rất rõ Lâu Doanh, nếu gặp phải chuyện bị người ta chửi bới như thế này, Lâu Doanh nhất định sẽ ôm hận mà trả đũa lại. 

Lâu Doanh không phải là người sẽ nhịn nhục nuốt giận. 

Vạn Nhất thắc mắc: “Nếu chị dâu vẫn bình an, thì sao cô ấy không quay về? Điều quan trọng là cũng không liên lạc với lão đại, như vậy thật là rất kỳ 

quái.” 

Bạch Phi Minh nói: “Bây giờ Tô Yên đang bị truy nã, chỉ cần xuất hiện là sẽ bị bắt ngay. Bây giờ chị ấy là nghi phạm giết chết mẹ chồng của mình đấy.” 

Vạn Nhất nhìn Lục Cận Phong: “Chẳng lẽ chị dâu là vì lo lắng cho lão đại anh cũng cho rằng cô ấy giết chết dì Trần nên mới không dám tới gặp anh?” 

“Không, Yên Yên nhất định là sẽ biết rằng tôi không hề nghi ngờ cô ấy.” Lục Cận Phong nói rất chắc chắn: “Nhất định là cô ấy có kế hoạch khác.” 

Đây là sự ăn ý ngầm giữa vợ và chồng. 

Lâu Doanh cau mày: “Hiện tại chúng ta không thể liên lạc được với chị. Lạc Gia Bách thì đã chết rồi, bé tự vẫn chưa tìm thấy, còn Tân Nhã Hân cũng chưa bị bắt. Chúng ta không thể tiếp tục chờ đợi như vậy được nữa.” 

Lục Cận Phong nhìn chằm chằm vào tin nhắn của Tô Yên trên điện thoại di động, suy nghĩ một hồi lâu, rồi mới nói: “Đương nhiên là chúng ta không thể cứ chờ đợi mãi như vậy được, Tô Yên đã giết chết mẹ tôi, là kẻ có tội phải chịu hậu quả, nên để cô ấy chịu sự trừng phạt của pháp luật, cũng nên để mọi người đều biết rằng Lục Cận Phong tôi đang có quyết tâm tìm Tô Yên để đòi lại công bằng cho mẹ của mình, lập tức ban thưởng, chỉ cần cung cấp tung tích của Tô Yên, sẽ thưởng cho mười triệu nhân dân tệ” 

Lâu Doanh bức xúc: “Anh rể, vừa rồi anh còn nói là tin chị tôi, sao nói trở mặt là lại trở mặt ngay thế. Chị gái tôi ăn no không có việc gì làm nên mới đi giết mẹ chồng của mình.” 

Vạn Nhất nắm Lâu Doanh kéo lại và nói: “Hãy dùng trí não của cô, để suy nghĩ lại câu này một lần nữa.” 

OD 

Đầu óc Lâu Doanh chỉ toàn là cơ bắp: “Tôi suy nghĩ cái gì? Không phải đã nói rõ ràng rồi sao. Nhà họ Lục qua cầu rút ván. Chị gái tôi sinh bốn người con trai cho nhà họ Lục, bây giờ vậy mà lại không tin chị tôi.” 

Nhìn thấy Lâu Doanh vẫn không hiểu, Vạn Nhất ngay lập tức cảm thấy vô cùng lo lắng cho mối quan hệ giữa mẹ chồng và con dâu sau này. 

Lục Cận Phong không ngờ phản ứng của Lâu Doanh lại mạnh mẽ đến như vậy, anh sa sầm mặt lại giải thích: “Chuyện này chỉ để người ngoài nhìn thấy vậy thôi. Nếu như đã người muốn nhìn thấy vợ chồng chúng tôi trở mặt với nhau, vậy thì cứ trở mặt cho bọn họ xem.” 

“À?” Lâu Doanh có chút ngượng ngùng: “Anh rể, chuyện này không thể trách tôi được, ai bảo anh nói một nửa, bỏ một nửa đi cơ chứ.” 

“Cô còn không cho tôi cơ hội nói hết câu nữa mà.” Lục Cận Phong cảm thấy đau đầu, vì vậy nói xong lời này liền rời đi. 

Tô Yên thông minh như vậy, làm sao lại có thể có một người em họ “ngốc” đến như vậy chứ? 

Lâu Doanh bĩu môi: “Những người có chút văn hóa trong bụng thì luôn thích giả vờ kín đáo, ăn nói vòng vo lấp lửng. Trách tôi được sao.” 

Bạch Phi Minh nói: “Lâu Doanh, ban nãy mình thấy hai người cậu...” 

Lâu Doanh nhìn lên trời rồi đột ngột thốt ra một câu: “Trời tối rồi, đã đến giờ ăn tối rồi, Phi Minh, đi ăn cơm thôi, dù sao thì chị của mình đã không sao rồi, chúng ta ăn cho nó trước đã rồi hắn đi tìm người sau.” 

Suy nghĩ này nhảy ra cũng đủ nhanh đấy. 

Nói xong, Lâu Doanh đi về phía chiếc xe. 

Bạch Phi Minh nhìn Lâu Doanh đã rời đi, rồi sau đó lại nhìn Vạn Nhất: “Tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết cá voi.” 

Cho dù có như thế nào thì cô ta cũng cảm thấy vừa rồi Lâu Doanh rõ ràng là có ý thay đổi chủ đề. 

Vì cô ta và Lâu Doanh đã biết nhau rất nhiều năm rồi, nên cô ta có thể ngay lập tức kết luận rằng Lâu Doanh và Vạn Nhất chắc chắn là có vấn đề gì đó. 

Vạn Nhất cười: “Hai người đi ăn cơm đi, tôi đi tìm lão đại.” 

Chỉ số IQ của Lâu Doanh lúc này đang trực tuyến, đôi khi thì ở trạng thái ngoại tuyến, đó là chưa kể, lúc nên trực tuyến thì chưa bao giờ bị tụt dây, còn khi ngoại tuyến thì cũng thực sự khiến người ta điên cuồng mà nắm bắt. 

Vạn Nhất không khỏi suy nghĩ, khi Lãnh Phùng tỏ tình với Lâu Doanh, chỉ số IQ của cô ấy rốt cuộc là đang trực tuyến hay ngoại tuyến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK