Mười ngón tay để hai bên người nắm chặt thành quyền, trong lòng Bạch Tiên Nhi thở phào một hơi. Không sao, bây giờ chỉ cần Khâu Thiếu Trạch có thể đồng ý để cô ta bình an sinh đứa con ra thì cô ta vẫn còn cơ hội để lật ngược ván cờ!
“Được rồi, Bạch Tiên Nhi! Em mau ngồi xuống đi!”
Khâu Thiếu Trạch thấy cảm xúc của Bạch Tiên Nhi đã ổn định, lập tức bước nhanh đến bên cửa sổ, đưa tay cho cô ta.
Lúc này Bạch Tiên Nhi mới không gạt tay Khâu Thiếu Trạch ra, dựa vào cánh tay của anh ta mà xuống khỏi cửa sổ.
Nhìn thấy Bạch Tiên Nhi đã thật sự xuống khỏi cửa sổ, trái tim đã lên đến cổ họng của Khâu Thiếu Trạch mới rơi xuống lại.
Sau khi bình tĩnh lại, Khâu Thiếu Trạch mới phát hiện sau lưng mình đã đổ một lớp mồ hôi lạnh.
Khâu Thiếu Trạch cố gắng đè xuống sự buồn phiền trong lòng, đưa tay day day cái trán đau như muốn nứt ra. Công tác ở ngoài lâu như vậy đã rất mệt rồi, vừa xuống máy bay về đến nhà lại bị Bạch Tiên náo loạn một trận, bây giờ Khâu Thiếu Trạch chỉ cảm thấy vô cùng mệt mỏi.
“Bạch Tiên Nhi, anh mệt rồi, anh về phòng nghỉ ngơi một lúc đây, em về phòng mình đi!”
Bạch Tiên Nhi thấy dáng vẻ nhíu mày và lộ ra sự đau khổ của Khâu Thiếu Trạch, không dám ép anh ta dữ quá, vô cùng hiểu lòng người mà gật đầu với anh ta: “Được, Thiếu Trạch, vậy anh nghỉ nghỉ cho khoẻ đi, em xuống lầu bảo mẹ Phúc chuẩn bị những món anh thích ăn.”
Nói xong, Bạch Tiên Nhi rời khỏi phòng, còn chu đáo đóng cửa phòng giúp Khâu Thiếu Trạch.
Mẹ Phúc vẫn chưa mua đồ ăn về, nên Bạch Tiên Nhi trở về phòng mình trước.
Bây giờ Bạch Tiên Nhi đã hoàn toàn bình tĩnh lại, ngồi bên giường, khoé môi không nhịn được mà nở nụ cười.
Tốt lắm, bây giờ kết hoạch cũng xem như là thành công một bước nhỏ rồi.
Mặc dù Khâu Thiếu Trạch không vì chuyện cô ta mang thai mà đề nghị ly hôn với con khốn Đường Du Nhiên kia, nhưng ít nhất bây giờ anh ta đã biết chuyện cô ta đã mang thai con anh ta rồi, hơn nữa anh ta cũng đã đồng ý sẽ để cô ta bình an sinh con ra là đủ rồi!
Nghĩ đến đây, Bạch Tiên Nhi như nghĩ đến gì đó mà cong cong khoé môi, đưa tay vuốt ve bụng nhỏ vẫn chưa thấy gì của mình. Bây giờ cô ta đã có lá bài trong bụng này rồi, có thể nói là đánh đâu thắng đó.
Khâu Thiếu Trạch không chịu ly hôn với Đường Du Nhiên vì đứa con trong bụng cô ta cũng không sao!
Không phải vẫn còn Đường Du Nhiên sao!
Trước kia Bạch Tiên Nhi còn kiêng dè Khâu Thiếu Trạch, không dám ngả bài với Đường Du Nhiên, nhưng bây giờ tình hình đã khác rồi!
Bây giờ trong bụng cô ta đã có cục cưng của Khâu Thiếu Trạch, cô ta không sợ Khâu Thiếu Trạch sẽ vì vậy mà không cần mình nữa!
Nghĩ đến việc cô chiêu cao ngạo như Đường Du Nhiên biết chồng mình vẫn luôn ở bên bạn thân của mình, lại còn mang thai, có lẽ Đường Du Nhiên sẽ tức đến không chịu nổi mà trực tiếp ly hôn với Khâu Thiếu Trạch!
Càng đừng nói đến việc bây giờ con khốn Đường Du Nhiên đó đã leo lên được gốc cây to khác là Thời Ngọc Thao!
Đường Du Nhiên mà biết sự thật rồi, chắc chắn sẽ ly hôn với Khâu Thiếu Trạch!
Nghĩ đến đây, Bạch Tiên Nhi không kìm được sự vui vẻ mà cười thành tiếng. Xem ra cô ta phải nắm chắc thời gian hẹn Đường Du Nhiên ra để nói chuyện mới được.
Cô ta đã hơi không chờ đợi được rồi.
Bạch Tiên Nhi lấy điện thoại xem lịch, phát hiện đúng lúc ngày mai là cuối tuần, Đường Du Nhiên không cần đến công ty đi làm, đúng là một ngày tốt mà!
Trong lòng đã có tính toán, Bạch Tiên Nhi đi xuống lầu ra phòng khách, vừa ra đến phòng khách thì thấy mẹ Phúc mua đồ ăn về rồi. Bạch Tiên Nhi không chút khách sáo mà nói ra vài tên món ăn với mẹ Phúc, dặn bà tối nay phải làm những món đó.
Tính tình của mẹ Phúc tốt, lại chỉ dám giận mà không dám nói Bạch Tiên Nhi, đành cúi đầu đáp một tiếng.
Bạch Tiên Nhi hài lòng gật gật đầu, nhàn nhã ngồi trên sofa trong phòng khách mở tivi ra xem phim.
Đường Du Nhiên bận rộn ở công ty cả một ngày, vừa về đến nhà, bước vào phòng khách đã thấy Bạch Tiên Nhi có tâm trạng không tệ ngồi trên sofa xem phim.
Nghe thấy tiếng động, thấy Đường Du Nhiên trở về, Bạch Tiên Nhi khó có khi nở nụ cười với Đường Du Nhiên, chào hỏi: “Du Nhiên, cậu về rồi à?”
Bạch Tiên Nhi giống như đã hoàn toàn quên mất mấy hôm trước còn cãi nhau với Đường Du Nhiên, hơn nữa hai người đã mấy ngày không nói chuyện với nhau rồi!
Đường Du Nhiên nhìn dáng vẻ vui mừng hớn hở ra mặt của Bạch Tiên Nhi, không nhịn được mà hơi ngạc nhiên nhướng mày, gật gật đầu với cô ta.
Sau đó thấy Bạch Tiên Nhi giống như đã hoàn thành vai trò của nữ chủ nhân, lập tức đứng dậy, hỏi mẹ Phúc đang ở trong phòng bếp: “Mẹ Phúc, bữa tối chuẩn bị xong chưa? Du Nhiên đã về rồi!”
Mẹ Phúc nghe thấy giọng của Bạch Tiên Nhi, nhanh chóng trả lời: “Cô Bạch, bữa tối đã chuẩn bị xong rồi.”
Mẹ Phúc vừa dứt lời, trên cầu thang đột nhiên vang lên một tràn tiếng bước chân.
Ánh mắt của Đường Du Nhiên và Bạch Tiên Nhi cùng nhìn về phía cầu thang, thấy Khâu Thiếu Trạch mặc đồ ở nhà, vẻ mặt mệt mỏi đang bước xuống lầu.
Ánh mắt của Khâu Thiếu Trạch không nhìn Bạch Tiên Nhi, mà rơi thẳng lên người Đường Du Nhiên, miễn cưỡng nở một nụ cười với cô: “Du Nhiên, thời gian này anh đều đi công tác ở ngoài, em làm việc ở công ty vẫn ổn chứ? Em có mệt không?”
Đường Du Nhiên biết hôm nay Khâu Thiếu Trạch đi công tác về, nên lúc này nhìn thấy sắc mặt của anh ta như vậy cũng không ngạc nhiên: “Tất cả đều rất ổn. Chức vụ của em vốn dĩ cũng không có quá nhiều việc để làm, nên cũng không mệt lắm.”
Nói xong, Đường Du Nhiên thấy Khâu Thiếu Trạch vẫn luôn nhíu chặt mày, mặc dù đang nói chuyện với cô, nhưng rõ ràng là anh ta không tập trung lắm, như trong lòng có tâm sự. Đường Du Nhiên thản nhiên cong cong môi.
Chắc là Bạch Tiên Nhi đã nói với Khâu Thiếu Trạch chuyện mình mang thai rồi!
Nhưng với bộ dạng mặt nhăn mày nhó bây giờ của Khâu Thiếu Trạch, thật chẳng nhìn ra anh ta có chút vui vẻ nào!
Nghĩ đến đây, Đường Du Nhiên hơi nhướng mày, nhìn về phía Khâu Thiếu Trạch, nói: “Sao vậy? Vì mới công tác về nên mệt lắm sao? Sao hình như tâm trạng của anh có vẻ không tốt lắm thì phải?”
Đường Du Nhiên vừa dứt lời, sắc mặt của Khâu Thiếu Trạch và Bạch Tiên Nhi đều cứng đờ.
Bạch Tiên Nhi hoàn hồn đầu tiên, ánh mắt nhìn về phía Khâu Thiếu Trạch, thấy anh ta nhíu chặt mày, sắc mặt đen thui. Mười ngón tay đặt hai bên người cô ta không kìm được mà nắm chặt góc áo, sắc mặt không khống chế được mà lạnh đi.
Tâm trạng đang tốt lúc nãy đột nhiên bị câu nói này của Đường Du Nhiên phá hết sạch!
Bầu không khí giữa ba người đột nhiên rơi vào sự gượng gạo kỳ lạ!
Cuối cùng vẫn là Khâu Thiếu Trạch nhíu mày, ho một tiếng phá vỡ sự im lặng gượng gạo, nói với Đường Du Nhiên và Bạch Tiên Nhi: “Ra ngoài công tác lâu như vậy đúng là có hơi mệt.”
Nói xong, Khâu Thiếu Trạch chuyển chủ đề nói: “Được rồi, không phải mẹ Phúc vừa nói là bữa tối đã chuẩn bị xong rồi sao? Chúng ta ăn cơm tối thôi.”
Bữa cơm tối này cũng xem như là trôi qua trong bầu không khí hài hoà.
Sau đó mỗi người tự về phòng mình. Đường Du Nhiên có thể cảm nhận được sự bình yên trước cơn bão, bởi vì vở kịch thật sự sắp bắt đầu rồi!
Bây giờ Bạch Tiên Nhi đã mang thai rồi, với tính cách nôn nóng của cô ta, có lẽ sẽ không chờ được mà sẽ tìm cách để ép cô và Khâu Thiếu Trạch nhanh chóng ly hôn!