Mục lục
Cám Dỗ Ngoại Tình - Đường Du Nhiên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ thấy trên màn hình điện thoại hiện lên tin tức quỹ tài sản của tập đoàn Thời thị bị đóng băng để tiến hành điều tra hoặc đối mặt với việc bị tịch thu.

Đường Du Nhiên nhìn thấy tin tức này, chỉ cảm thấy trong lòng dâng lên từng trận ớn lạnh.

Cả người như rơi vào hầm băng, tay chân lạnh ngắt, vô thức cắn môi, không phải lúc trước còn tốt sao? Sao tập đoàn Thời thị đột nhiên lại bị đóng băng tài sản chứ?

Với quyền thế của nhà họ Thời ở Diệu Thành, căn bản sẽ không xuất hiện tình huống như vậy, cho nên rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?

Trong lòng Đường Du Nhiên đang lo lắng không yên, dì Linh đứng bên cạnh thấy dáng vẻ mất hồn mất vía của Đường Du Nhiên thì vội vàng cúi xuống nhặt chiếc điện thoại Đường Du Nhiên làm rơi trên mặt đất lên, đưa đến trước mặt của Đường Du Nhiên, nhìn thấy sắc mặt của Đường Du Nhiên đột nhiên tái nhợt, bà không nhịn được hỏi: “Cô Đường, đã xảy ra chuyện gì sao? Có chuyện gì mà nhìn sắc mặt cô có vẻ không tốt lắm.”

Đường Du Nhiên nhận điện thoại dì Linh đưa tới, lắc đầu với dì Linh: “Tôi không có chuyện gì.”

Vừa nói Đường Du Nhiên vội vàng mở điện thoại ra, tìm kiếm số điện thoại của Thời Ngọc Thao.

“Cô Đường, tài xế đang đợi cô ở bên ngoài, cũng sắp đến giờ hẹn với bác sĩ rồi.”

Đường Du Nhiên nghe thấy dì Linh nói vậy thì trực tiếp lắc đầu với dì Linh: “Dì Linh, bà giúp tôi gọi điện cho bác sĩ nói với người ta, hôm nay tôi không muốn đi bệnh viện kiểm tra đâu.”

Bây giờ tập đoàn Thời thị xảy ra chuyện lớn, Đường Du Nhiên làm gì có tâm trạng đến bệnh viện kiểm tra chứ.

Dì Linh nghe thấy Đường Du Nhiên nói vậy thì khó xử nói: “Cô Đường… nhưng mà lúc trước cậu Thời đã căn dặn…”

“Không sao, chờ anh ấy trở lại tôi tự mình nói với anh ấy.”

Dì Linh thấy thái độ kiên quyết của Đường Du Nhiên, cũng không khuyên thêm nữa, chỉ gật đầu với Đường Du Nhiên rồi lên tiếng đáp ứng: “Vâng.”

Nói xong thì dì Linh đi xuống dưới gọi điện cho bên bệnh viện bên kia.

Dì Linh vừa đi thì Đường Du Nhiên vội vàng gọi điện cho Thời Ngọc Thao.

Điện thoại vừa kết nối không bao lâu thì bên tai đã truyền đến giọng nói trầm thấp của Thời Ngọc Thao: “Du Nhiên, có chuyện gì vậy?”

Mặc dù nói chuyện qua điện thoại, Đường Du Nhiên không thể nhìn được vẻ mặt của Thời Ngọc Thao, nhưng Đường Du Nhiên vẫn có thể nghe thấy vẻ mệt mỏi trong giọng nói của Thời Ngọc Thao.

Trái tim Đường Du Nhiên thắt khi nghe thấy giọng của anh, cô vội vàng nắm chặt lấy điện thoại, ngập ngừng nói: “Thời Ngọc Thao, tin tức viết trên weibo là thật sao? Trên đó nói tài sản của tập đoàn Thời thị bị đóng băng rồi…”

“Ừ, bây giờ tài sản đúng là bị đóng băng, nhưng em đừng lo lắng, sẽ không có chuyện gì đâu.”

Tông khinh ngữ nghe thấy những lời an ủi của Thời Ngọc Thao,, trong lòng vẫn không ngừng lo lắng, không nhịn được lại hỏi: “Thời Ngọc Thao, bây giờ anh đang ở đâu? Em muốn đến tìm anh.”

Thời Ngọc Thao nghe thấy Đường Du Nhiên nói vậy, cuối cùng trong giọng nói cũng lộ ra chút vui vẻ: “Anh đã quay lại Diệu Thành, em đang ở nhà sao? nếu ở nhà thì một lúc nữa anh sẽ đến.”

“Ở nhà.” Đường Du Nhiên vội vàng đáp lại.

“Được.” Thời Ngọc Thao đáp lại, sau đó liếc nhìn đồng hộ rồi nói với Đường Du Nhiên: “Khoảng hơn hai mươi phút nữa anh sẽ đến nơi.”

Đường Du Nhiên trả lời được thì vội vàng tắt điện thoại.

Khoảng hơn hai mươi phút sau, Thời Ngọc Thao đã đến sơn trang Đế Đình.

Đường Du Nhiên vẫn luôn chờ ở cửa, vừa nhìn thấy Thời Ngọc Thao xuống xe, cô không kìm được mà lập tức chạy về phía Thời Ngọc Thao, nhào vào vòng tay của anh, rồi ôm chặt lấy anh.

Ánh mắt Đường Du Nhiên nhìn thật kỹ khuôn mặt tuấn tú của Thời Ngọc Thao, vành mắt đột nhiên hồng lên.

Đường Du Nhiên chỉ cảm thấy mũi có chút chua xót, mới có mấy ngày mà Đường Du Nhiên đã cảm thấy Thời Ngọc Thao đã gầy đi một chút, trên lông mày hiện lên một tầng mệt mỏi.

Đường Du Nhiên không nhịn được vô thức đưa tay lên vuốt ve má của Thời Ngọc Thao nói: “Thời Ngọc Thao, hình như anh đã gầy đi rồi.”

Thời Ngọc Thao nghe thấy giọng mũi của Đường Du Nhiên, khóe môi cong lên, ôm chặt Đường Du Nhiên vào lòng, trong lòng không nhịn được thở dài một hơi, may mắn Đường Du Nhiên vẫn ở bên cạnh anh.

Ôm lấy Đường Du Nhiên, Thời Ngọc Thao chỉ cảm thấy những phiền muộn trong lòng đều tan biến.

Nghĩ đến đây Thời Ngọc Thao nở nụ cười rồi cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đỏ mọng của Đường Du Nhiên một cái, lúc này mới nhìn Đường Du Nhiên rồi nói: “Anh không có chuyện gì, em đừng lo lắng, anh sẽ lo mọi chuyện.”

Đường Du Nhiên tin tưởng Thời Ngọc Thao sẽ xử lý tốt mọi chuyện, cô chỉ là cảm thấy đau lòng cho anh mà thôi, nghĩ đến đây Đường Du Nhiên nhìn Thời Ngọc Thao nói: “Thời Ngọc Thao, bây giờ anh có cần em giúp cái gì không?”

Thời Ngọc Thao nhìn thấy lo lắng trong mắt Đường Du Nhiên, nụ cười trên môi càng sâu: “Ừ, em giúp anh đi chăm sóc thật tốt cho mẹ anh.”

Thời Ngọc Thao biết rõ nếu bây giờ anh không để Đường Du Nhiên giúp chút gì đó, trong lòng cô sẽ càng thêm lo lắng.

Hơn nữa, với tình huống bây giờ, để Đường Du Nhiên đến nói chuyện với mẹ của anh là tốt nhất.

“Được.” Đường Du Nhiên vội vàng gật đầu đáp ứng Thời Ngọc Thao.

Như nghĩ đến cái gì, Đường Du Nhiên lại nhìn Thời Ngọc Thao nói: “Đúng rồi, anh đã ăn cơm chưa?”

“Em bảo dì Linh làm cho anh mấy món nhé.”

Vừa nói Đường Du Nhiên vừa rời khỏi vòng tay của Thời Ngọc Thao muốn đi tìm dì Linh, vừa mới đi được một bước đã bị Thời Ngọc Thao kéo lại vào trong lòng.

“Anh không đói, không cần bảo dì Linh làm đâu.”

Bữa sáng hôm nay Thời Ngọc Thao còn chưa kịp ăn mấy miếng thì nhận được điện thoại của chú Dương quản gia cũ nhà họ Thời, vội vàng chạy về Diệu Thành, mặc dù vừa mới ăn cơm trưa cùng đám cậu Trần, nhưng trong lòng Thời Ngọc Thao có chuyện nên cũng không ăn nhiều.

Nhưng vào lúc này Thời Ngọc Thao cũng không có tâm trạng nào ăn cơm.

Nghĩ vậy Thời Ngọc Thao lại nhìn về phía Đường Du Nhiên nói: “Được rồi, em lên nhà thu dọn một ít đồ dùng, mấy ngày tới sẽ không về bên này, em qua ở với mẹ anh mấy hôm.”

“Vâng.” Đường Du Nhiên vội vàng gật đầu, còn Thời Ngọc Thao thì gọi dì Linh đi theo Đường Du Nhiên lên tầng thu dọn vài bộ quần áo.

Quần áo mùa thu cũng không chiếm nhiều diện tích, Đường Du Nhiên chỉ mang một chiếc vali nhỏ xuống nhà.

Biệt thự Đế Đình cách khu tập thể quân khu khoảng hai giờ đi ô tô, Thời Ngọc Thao cũng đi cùng Đường Du Nhiên đến khu tập thể quân khu để thuận tiện sử lý ít việc bên đó.

Bên biệt thự Đế Đình không có ai ở, Thời Ngọc Thao để cho dì Linh nghỉ phép mấy ngày để dì Linh về nhà nghỉ ngơi.

Thời Ngọc Thao lái xe đưa Đường Du Nhiên đến khu tập thể quân khu.

Đường Du Nhiên tưởng là sẽ đến vùng ngoại ô phía tây nơi mẹ Thời ở, nhưng khi xe đi được nửa đường, cô mới phát hiện phương hướng này không phải là đi đến ngoại ô phía tây.

Đường Du Nhiên không khỏi tò mò nhìn về phía Thời Ngọc Thao nói: “Thời Ngọc Thao, chúng ta đi đâu vậy? bây giờ bác gái không ở ngoại ô phía tây sao?”

Thời Ngọc Thao vừa lái xe vừa trả lời Đường Du Nhiên: “Ừ, mấy ngày này mẹ anh không ở vùng ngoại ô phía tây, hiện tai mẹ tạm thời ở trong khu tập thể quân khu của cha anh bên đó.”

Đường Du Nhiên vừa nghe thấy khu quân sư, lại nghĩ đến một ít quần áo mình vừa mang theo, cô không nhịn được nhìn về phía Thời Ngọc Thao nói: “Vậy bây giờ chúng ta đi đến khu tập thể quân khu sao?”

Thời Ngọc Thao gật đầu, lúc này anh mới rút chút Thời gian nhìn Đường Du Nhiên, vừa nhìn anh đã thấy vẻ lo lắng trong ánh mắt của cô.

Thời Ngọc Thao vội vàng giải thích với cô: “Mấy ngày tới cha và ông nội anh sẽ không có nhà.”

Nói xong, Thời Ngọc Thao dừng lại một lúc, lại tiếp tục giải thích: “Lúc nhà anh vừa xảy ra chuyện, thì cha và ông nội đều bị mang đi điều tra rồi.”

Tống khinh nghe thấy lời này của Thời Ngọc Thao, trong lòng sợ hãi, lại nhớ đến những tin tức đã nhìn thấy trên weibo, chẳng trách sẽ như vậy! Lúc trước cô còn nghĩ với quyền lực của Thời Ngọc Thao ở Diệu Thành làm gì có người nào dám động đến tập đoàn Thời thị, hóa ra là cha Thời và ông nội Thời đều xảy ra chuyện rồi.

Thời Tuấn Đình và ông nội Thời tuy có địa vị cao, nhưng lúc này lại xảy ra chuyện thì cũng có ảnh hưởng không tốt, mặc dù vẫn phong tỏa tin tức với bên ngoài.

“Bác Thời và ông nội Thời sẽ không có chuyện gì chứ?” Đường Du Nhiên không nhịn được lo lắng nhìn về phía Thời Ngọc Thao hỏi.

Trực giác của Đường Du Nhiên gần đây rất chuẩn, bây giờ chuyện của nhà họ Thời xảy ra rất đột ngột, cô vẫn cảm thấy chuyện này cũng sẽ không dễ dàng giải quyết như vậy.

“Em không cần lo lắng, sẽ không có chuyện gì đâu, anh cũng sẽ không để cho hai người đó xảy ra chuyện.” Giọng nói của Thời Ngọc Thao chắc nịch.

Thời Ngọc Thao vừa nói mười đầu ngón tay nắm chặt, đôi mắt nặng nề nhìn về phía trước, nếu Aker nghĩ là dùng loại thủ đoạn này mà muốn đánh gục anh thì cũng quá đơn giản rồi.

Anh cũng sẽ không bao giờ để âm mưu của Aker thành công.

Đường Du Nhiên nghe thấy những lời khẳng định của anh, trong lòng cũng yên tâm hơn một chút, gật đầu với Thời Ngọc Thao.

Hơn hai giờ sau, Thời Ngọc Thao và Đường Du Nhiên đã đến khu tập thể quân khu.

Thời Ngọc Thao một tay cầm vali một tay dắt Đường Du Nhiên đi vào khu tập thể quân khu.

Mới vừa đến căn nhà cũ của nhà họ Thời đã thấy mẹ Thời đang lo lắng ngồi trên ghế sô pha.

Thấy Thời Ngọc Thao và Đường Du Nhiên đến, sắc mặt của mẹ Thời mới tươi tỉnh lên chút, cười nói với Đường Du Nhiên: “Du Nhiên, con cũng tới rồi.”

“Vâng.” Đường Du Nhiên trả lời, thấy sắc mặt của mẹ Thời không tốt, cô lại lo lắng nói: “Bác gái, bác không sao chứ? Sắc mặt của bác không tốt lắm, có chỗ nào không thoải mái sao? Hay con gọi bác sĩ đến khám nhé.”

“Bác không sao.” Mẹ Thời cười với Đường Du Nhiên, sau đó kéo tay cô ngồi lên ghế sô pha.

Thời Ngọc Thao còn có nhiều chuyện cần làm, vừa đưa Đường Du Nhiên đến đây thì nói với mẹ Thời và Đường Du Nhiên: “Mẹ, khinh ngữ, con còn có chuyện cần làm, con đi trước, nếu chỗ hai người có chuyện gì thì gọi điện cho con nhé.”

“Được, con mau đi đi.” Mẹ Thời nghe vậy gật đầu với Thời Ngọc Thao, sau đó lo lắng dặn dò: “Nhớ lái xe cẩn thận.”

“Con biết rồi.” Thời Ngọc Thao trả lời xong thì quay người rời đi.

Thời Ngọc Thao vội vàng liên hệ với người quen biết để tìm hiểu tin tức, nháy mắt ba ngày đã trôi qua.

Trong ba ngày này, Thời Ngọc Thao đều ra cửa từ sáng sớm đến tận nửa đêm mới trở về.

Công việc của tập đoàn Thời thì thì ngập đầu, lại còn phải nghĩ biện pháp để giữ an toàn cho cha Thời và ông nội Thời.

Mấy ngày nay Thời Ngọc Thao bận đến mức sứt đầu mẻ trán rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK