Lâm Hiểu Hiểu sợ hãi vội dừng nói, trầm lặng không dám nói tiếp.
An Lâm đưa tay lên bóp mi tâm giữa trán, buồn bực lúc này mới mở miệng: “Lúc tôi đến nhà của Ngọc Thao thì nhìn thấy Ngọc Thao đã ở cùng với người phụ nữ khác!”
Lâm Hiểu Hiểu đã ở bên cạnh An Lâm được năm sáu năm rồi, là thân cận của An Lâm, kín miệng, rất biết chừng mực, lúc này An Lâm mới nói ra, cô ta sợ nếu cứ tiếp tục ủ trong lòng mà không nói ra sớm muộn gì cũng bị ngột ngạt mà phát bệnh.
Lâm Hiểu Hiểu giật mình khi nghe An Lâm nói vậy, cô ta biết này lần An Lâm cố ý từ bỏ tương lai rực rỡ ở Mỹ của mình, quay lại là bởi vì quay lại với Thời Ngọc Thao.
Lâm Hiểu Hiểu không dám nhắc đến Thời Ngọc Thao nữa, sợ rằng lại khiến cho An Lâm phẫn nộ, chỉ có thể dè dặt hỏi: “Cô An Lâm, vậy bây giờ cô tính thế nào?”
Ánh mắt An Lâm trùng xuống, bộ dạng khát vọng chiếm hữu hung hăng cắn môi nói: “Đương nhiên là cướp lại Ngọc Thao rồi!
“Bây giờ bên cạnh Ngọc Thao có phụ nữ khác thì đã sao!”
“Tôi đã lớn lên từ bé cùng với Ngọc Thao, tình cảm hơn hai mươi năm, tình cảm của Ngọc Thao và người phụ nữ kia mới được mấy ngày! Muốn cướp Ngọc Thao với tôi còn non lắm!”
“Bây giờ tôi đã quay về, Ngọc Thao chỉ có thể là của tôi!”
An Lâm mím chặt môi, lập tức cầm điện thoại lên chuyển chủ đề: “Đúng rồi! Lâm Hiểu Hiểu, Cô giúp tôi điều tra một chút về người phụ nữ tên Đường Du Nhiên này! Tôi muốn toàn bộ dữ liệu về cô ta!”
Lâm Hiểu Hiểu nghe xong lập tức đồng ý, kết thúc cuộc gọi vội vàng gọi điện cho người quen đi điều tra nguồn gốc của Đường Du Nhiên.”
An Lâm cho rằng cần một chút thời gian mới có thể điều tra rõ ràng Đường Du Nhiên này, nhưng không ngờ vừa tắt điện thoại còn chưa tới mười phút, thì Lâm Hiểu Hiểu đã gọi điện lại rồi.
An Lâm nghe điện thoại, giọng nói của Lâm Hiểu Hiểu truyền tới: “Cô An Lâm, điều tra người phụ nữ Đường Du Nhiên này rất đơn giản, bởi vì khoảng thời gian này Đường Du Nhiên đã lên bản tin địa phương của Diệu Thành! Trong tin tức đã bại lộ gần hết bối cảnh của cô ta rồi.”
“Nói đến mới thấy Đường Du Nhiên này thật không đơn giản! Cô ta là con gái duy nhất của công ty Đường Thị, cũng có thể coi là một thiên kim tiểu thư nhà hào phú chính hiệu.”
“Cô ta vừa tốt nghiệp đại học đã thì đã tìm một người đàn ông tên là Phượng Hoàng Nam có bối cảnh gia thế không tốt để kết hôn, Đường Du Nhiên này còn vì Phượng Hoàng Nam mà cãi nhau một lần với cha, còn bỏ nhà ra đi, ép cha cô ta phải thỏa hiệp, đồng ý cho hai người bọn họ kết hôn.”
“Đường Du Nhiên kết hôn với Phượng Hoàng Nam được gần một năm thì đột nhiên cha cô ta bệnh nặng mà chết, sau đó công ty của cha cô ta rơi vào tay của Phượng Hoàng Nam kia, anh ta quản lý được một thời gian trước đây, Đường Du Nhiên vẫn luôn làm cô nội trợ trước đây đột nhiên cướp lại công ty từ tay của Phượng Hoàng Nam!”
“Hơn nữa báo còn nói, Đường Du Nhiên này có thể thuận lời cướp lại công ty là vì còn có sự giúp đỡ của cậu Thời…”
“Ngoài ra… vẫn còn tin vịt nói rằng Đường Du Nhiên có thể cướp lại công ty là bởi vì chồng cũ của cô ta ngoại tình trong hôn nhân, đã quan hệ với người phụ nữ khác, vì thế cô ta phẫn nộ cướp lại công ty, còn ly hôn với Phượng Hoàng Nam kia.”
Chuyện Đường Du Nhiên bị bắt cóc và Thời Ngọc Thao bị trúng đạn vừa xảy ra thì lập tức đã bị người của Thời Ngọc Thao phong tỏa tin tức, vì thế Lâm Hiểu Hiểu không điều tra được chuyện Thời Ngọc Thao vì cứu Đường Du Nhiên mà bị thương.
An lâm cau mày khi nghe Lâm Hiểu Hiểu nói một lượt, sắc mặt càng âm u đến dọa người, An Lâm không thể ngờ rằng Đường Du Nhiên này lại đã từng kết hôn rồi ly hôn!
Thời Ngọc Thao bị điên rồi sao? Dựa vào thân phận và tướng mạo của Thời Ngọc Thao, chỉ cần ngoắc ngón tay thì e rằng đã có vô số phụ nữ tranh nhau tìm cách trèo lên giường của Thời Ngọc Thao.
Vậy mà Thời Ngọc Thao lại đi tìm giày rách đã từng kết hôn lại bị vứt bỏ để đi! Hơn nữa còn giúp Đường Du Nhiên kia cướp lại công ty!
Quả thật cô ta chưa từng nghĩ tới, Đường Du Nhiên kia bộ dạng đơn thần vô tội bên ngoài kia, nhưng bên trong lại có thủ đoạn như vậy, đến cả Ngọc Thao cũng bị cô ta lừa cho xoay vòng vòng! Bị cô ta lợi dụng!
An Lâm cảm thấy bản thân đã bị chọc tức rồi!
Không được! Cô nhất định phải để cho Ngọc Thao nhìn thấy bộ mặt thật của cô ta mới được!
An Lâm kìm chế cơn tức giận trong lòng, để bản thân mau chóng lấy lại bình tĩnh, hai tay buông thõng bên người nắm lại thành quyền.
Không sao! Bây giờ cô ta đã trở về rồi, nhất định sẽ khiến cho Ngọc Thao dứt khoát vứt bỏ đôi giày hỏng kia đi!
Nghĩ đến đây An Lâm lạnh lùng đáp lại Lâm Hiểu Hiểu: “Được, tôi biết rồi.”
Nói xong An Lâm trực tiếp cúp điện thoại, cầm điện thoại liền gọi cho số của Thời Ngọc Thao, nhưng ngoài ý muốn là điện thoại không gọi được.
An Lâm sớm đã biết Thời Ngọc Thao cho số điện thoại của cô ta vào danh sách đen, nhưng không ngờ hiện tại cô ta đã quay về rồi mà Thời Ngọc Thao vẫn chưa bỏ số điện thoại của cô ra khỏi danh sách đen, sắc mặt của An Lâm bỗng đen thêm vài phần.
Lần này An Lâm đã định chuẩn bị tư thế sẵn sàng để xoay chuyện Thời Ngọc Thao, dù sao trước kia là cô ta nói chia tay trước, huống hồ gì hiện tại bên cạnh còn có Đường Du Nhiên xảo quyệt kia.
An Lâm hung hăng cắn môi, chỉ còn cách lấy điện thoại của khách sạn để gọi cho số của Thời Ngọc Thao.
Sơn Trang Đế Đình, hôm nay là chủ nhật, Thời Ngọc Thao và Đường Du Nhiên đều không phải đi làm, bởi vì buổi sáng hôm nay bị An Lâm xen vào giữa, nên lúc lần Thời Ngọc Thao và Đường Du Nhiên đang cùng nhau dùng bữa trong phòng khách trong bầu không khí ngại ngùng.
Đang ăn trong bầu không khí im lặng thì đột nhiên bị tiếng chuông điện thoại phá vỡ.
Thời Ngọc Thao cầm điện thoại lên xem, là một số lạ gọi tới.
Số điện thoại này của Thời Ngọc Thao là một số điện thoại rất cá nhân, người biết không nhiều, rồi lại nghĩ tới sáng nay đột nhiên xuất hiện An Lâm, trong lòng Thời Ngọc Thao liền đoán được là ai.
Thời Ngọc Thao do dự một chút, không kiêng nể gì trước mặt Đường Du Nhiên mà trực tiếp nghe điện thoại.
Không nằm ngoài dữ liệu, điện thoại vừa đặt ở bên tai thì giọng nói ủy khuất của An Lâm đã truyền tới: “Ngọc Thao, anh cho số điện thoại của em vào danh sách đen rồi sao? Mãi không gọi được số của anh…”
An Lâm đang nói thì giọng điệu đã mang theo tiếng khóc nức nở: “Ngọc Thao, em biết là lúc trước em không tốt… là em quá bướng bỉnh… em không nên nói lời chia tay với anh… anh biết không, thật ra sau khi vừa nói chia tay với anh xong em đã hối hận rồi… Ngọc Thao, ba năm nay không một giây một phút nào mà em không nhớ…”
An Lâm còn chưa nói xong thì đã bị âm thanh dứt khoát của Thời Ngọc Thao cắt ngang: “An Lâm, chuyện của trước kia đều đã qua rồi, ai cũng đều phải tiếp tục sống, chuyện đã qua thì không cần phải nhắc lại.”
An Lâm nghe xong lời Thời Ngọc Thao nói, trong lòng tan vỡ, ngón tay cầm điện thoại bóp chặt.
Bên tại lại vang lên tiếng nói giữ khoảng cách của Thời Ngọc Thao: “An Lâm, em tìm anh còn có chuyện gì khác không?”