Chương 492
Vũ Thế Phong và Kiều Nhã Linh đang ở bãi biển Eagle tận hưởng một kỳ nghỉ ngắn. Hai người đã đến đây được hai ngày, khoảng thời gian này đối với Kiều Nhã Linh vô cùng vui vẻ.
Biển xanh, cát trắng, không khí thoáng đãng, tâm trạng cũng vì thế mà thư thái hơn rất nhiều. Kiều Nhã Linh và Vũ Thế Phong cùng nhau bơi lội, ăn uống, đi chơi. Nhìn bề ngoài, hai người không khác gì một cặp tình nhân.
“Nhã Linh, xuống đây”
Vũ Thế Phong ngoi lên khỏi mặt nước, phấn khởi vẫy tay với Kiều Nhã Linh đang ở trên bờ. Kiều Nhã Linh cười, cũng xuống bơi một vòng.
Làn nước mát lạnh khiến cô cảm thấy rất dễ chịu, Kiều Nhã Linh năm trên phao, thoải mái ngắm nhìn cảnh vật xung quanh. Vũ Thế Phong bơi về phía cô, gương mặt anh ta lấm tấm nước, anh ta cười nói: “Thế nào, thích chứ?”
Kiều Nhã Linh vươn tay lên, quay đầu nói: “Lâu lắm rồi tôi chưa có một kỳ nghỉ, mấy năm nay tôi chỉ cắm đầu làm việc kiếm tiền, vậy nên lúc nào cũng cảm thấy bức bối mệt mỏi.
Chuyến đi này quả thực rất vui, tôi thấy khoan khoái hơn rất nhiều.”
Vũ Thế Phong nghe cô nói vậy thì rất vui, anh ta nói: “Thật tốt vì có thể khiến em quên hết ưu tư trong lòng”
Kiều Nhã Linh mỉm cười nói: “Cảm ơn anh, tôi thực sự cảm thấy rất tuyệt.”
Vũ Thế Phong bơi thêm một lúc rồi thôi, sau đó anh ta đột nhiên gọi cô lên bờ. Kiều Nhã Linh không hiểu chuyện gì nhưng cũng nghe theo lời anh ta.
Kiều Nhã Linh thấy sắc mặt Vũ Thế Phong khá nghiêm trọng, cô cơ hồ cảm nhận được có chuyện không hay đã xảy ra. Vũ Thế Phong đưa điện thoại cho Kiều Nhã Linh xem, thấp giọng nói: “Ảnh chúng ta đi biển cùng nhau đã lên báo ở trong nước rồi”
Kiều Nhã Linh cau mày, lướt những dòng tin tức trên điện thoại. Có rất nhiều bài báo đưa tin cô và Vũ Thế Phong đang đi chơi riêng cùng nhau, nói hai người có mối quan hệ mờ ám, thậm chí còn có cả ảnh cô đang mặc đồ bơi mỉm cười đưa khăn cho Vũ Thế Phong và vô số những tấm ảnh thân mật khác của cả hai. Nếu không phải người trong cuộc, nhìn thấy như vậy chắc chắn sẽ cho rằng cô và Vũ Thế Phong có gian tình.
Kiều Nhã Linh càng xem, lông mày càng nhíu chặt. Vũ Thế Phong âm thầm quan sát vẻ mặt của cô, anh ta nói: “Lũ nhà báo đúng là nhanh thật, đã đến tận đây rồi mà vẫn bám theo được”
Kiều Nhã Linh rời mắt khỏi màn hình điện thoại, trả lại cho Vũ Thế Phong. Anh ta nhận lấy, đồng thời liếc mắt nhìn cô, anh ta thoáng sửng sốt.
Kiều Nhã Linh vô cùng bình tĩnh, tựa như vừa đọc được một bài báo nào đó chẳng liên quan đến mình. Vũ Thế Phong không hiểu được những suy nghĩ trong đầu Kiều Nhã Linh, anh ta hơi cau mày: “Nếu em thấy phiền, anh sẽ cho người gỡ hết tất cả các bài báo đó xuống”
Kiều Nhã Linh thờ ơ nói: “Không cần đâu, tôi không để tâm, người khác muốn nghĩ thế nào thì tùy họ. Không phải chỉ là vài tấm ảnh thôi sao, cũng đâu ảnh hưởng gì”
Vũ Thế Phong ngạc nhiên nhìn Kiều Nhã Linh, cảm thấy cô có chút khác lạ. Nếu là trước đây, Kiều Nhã Linh sẽ rất ghét khi bị người khác dòm ngó đến cuộc sống riêng tư. Lần này cô còn bị hiểu lầm là có quan hệ mờ ám với anh ta, thế nhưng cô lại không hề tỏ ra tức giận hay khó chịu.
Vũ Thế Phong cho rằng mình nên vui vì phản ứng này của cô, cô không nổi nóng có lẽ bởi vì cô đã phần nào chấp nhận tình cảm của anh ta nên dễ dàng bỏ qua mọi chuyện. Có điều, Vũ Thế Phong lại chỉ thấy rối bời.
Kiều Nhã Linh dường như, không còn để tâm đến điều gì nữa.
Kết thúc chuyến du lịch, Vũ Thế Phong và Kiều Nhã Linh quay trở lại Singapore. Vũ Thế Phong lái xe đưa Kiều Nhã Linh về nhà, sau đó rời đi.
Kiều Nhã Linh vừa cầm chìa khóa để mở cửa thì nghe thấy tiếng bước chân sau lưng. Kiều Nhã Linh quay đầu lại, đôi mắt mở lớn đầy kinh ngạc.
Tuyết Phi mỉm cười nhìn Kiều Nhã Linh, lên tiếng: “Đã lâu không gặp.”
Bàn tay cầm chìa khóa của Kiều Nhã Linh cứng đờ, cơ thể bất động.
Tuyết Phi tiến lại gần Kiều Nhã Linh, yêu kiều xinh đẹp giống như một đóa hoa hồng. Nụ cười của cô ta nở trên môi, cô ta nhìn Kiều Nhã Linh như thể gặp lại một người bạn cũ, đầy vui vẻ và hân hoan. Kiều Nhã Linh dần dần khôi phục lại sự bình tĩnh, cô lạnh lùng đối mặt với cô ta: “Sao cô lại ở đâ Tuyết Phi chớp mắt nói: “À, tôi đang đi công tác, nhận tiện ghé thăm cô luôn”
Kiều Nhã Linh không quan tâm vì sao Tuyết Phi lại biết địa chỉ nhà của mình, cô lãnh đạm nói: “Xin lỗi, tôi và cô không thân thiết đến mức ấy”