Mục lục
Truyện: Tổng tài bá đạo Yêu em đến thiên trường địa cửu (full)- Hoàng Tuấn Khải - Kiều Nhã Linh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 209

 

Kiến Quốc ngẩng đầu nhìn cô, thấp giọng nói: “Tiểu Kiệt ốm rồi”

 

Giống như có một nhát búa bổ thẳng vào đầu, Kiều Nhã Linh kinh ngạc mở to mắt. Cô không tin nổi vào tai mình, đây quả là tin sét đánh khiến Kiều Nhã Linh choáng váng, thế nào sau một đêm mà thẳng bé lại ốm rồi? Đầu óc Kiều Nhã Linh trống rỗng, cô lắp bắp hỏi: “Tiểu Kiệt ốm ư? Sao lại ốm?”

 

Kiến Quốc nghiêm túc gật đầu, vẻ mặt không giấu được lo lắng nói: “Nửa đêm trở bệnh, bây giờ vẫn còn mê man”

thì Hoàng Tuấn Khải đã đi xuống, sắc mặt cực xấu, giọng nói khô khốc: “Đón Kiều Kiều đến đây”

 

Hoàng Tuấn Khải không giải thích gì cả, chỉ nói đúng một câu như: vậy. Kiến Quốc vẫn chưa biết tình hình Tiểu Kiệt thế nào đã vội vàng đi tìm Kiều Nhã Linh.

 

Hết chạy từ nhà cô rồi lại đến Tôn Hoàng, cuối cùng anh ta cũng gặp được Kiều Nhã Linh ở đây. Kiến Quốc lắc đầu nói: “Tôi cũng không rõ nữa”

 

Không rõ? Không phải anh ta là người của nhà họ Hoàng sao?

 

Thằng bé đang ở đó, làm sao anh ta lại nói một câu hời hợt như vậy được. Một người dịu dàng như Kiều Nhã Linh cuối cùng cũng nổi giận: “Thằng bé ốm thế nào mà anh lại không rõ, anh đúng thật là không còn gì để nói!”

 

Kiến Quốc bị mắng cũng không phản bác, anh ta biết bây giờ Kiều Nhã Linh vì quá lo lắng cho Tiểu Kiệt nên mới như vậy. Điều này càng chứng tỏ đối với cô, Tiểu Kiệt là một người rất quan trọng. Kiều Nhã Linh đứng ngồi không yên, chuyện này vừa qua chuyện khác đã ập tới.

 

Kiều Nhã Linh nhớ lại hình ảnh Tiểu Kiệt ngất lịm trong vòng tay Hoàng Tuấn Khải, bây giờ lại ốm như vậy, cô vô cùng đau lòng.

 

“Đã đưa thằng bé đi bệnh viện chưa? Nó có ăn được gì không?

 

Hoàng Tuấn Khải đâu rồi?”

 

Kiều Nhã Linh liên tục hỏi Kiến Quốc khiến anh ta không kịp trả lời.

 

 

Cô nhớ trước đó Hoàng Tuấn Khải đã cấm cô không được qua lại với Tiểu Kiệt nữa, chẳng nhẽ bây giờ anh không để tâm chuyện đó nữa sao? Kiến Quốc dường như hiểu được mối nghỉ hoặc của cô, anh ta nói: “Chính chủ tịch đã bảo tôi đến đón cô, tôi nghĩ bây giờ Tiểu Kiệt đang rất cần cô”

 

Kiều Nhã Linh cắn môi, cô gật đầu nói: “Được, đi thôi.”

 

Đầu óc Kiều Nhã Linh rối loạn, vội vàng đi theo Kiến Quốc xuống dưới. Điều quan trọng nhất bây giờ là sức khỏe của Tiểu Kiệt. Thằng bé đối với cô không khác gì một đứa con bé bỏng, vì vậy khi nghe thằng bé ốm khiến cô nóng hết cả gan ruột, trong đầu toàn nỗi lo lắng về thăng bé. Chỉ nghĩ đến việc Tiểu Kiệt yếu ớt nằm trên giường, cơ thể không có chút sức lực là Kiều Nhã Linh đã quặn thắt tim lại.

 

Kiều Nhã Linh không quan tâm đến lý do Hoàng Tuấn Khải thay đổi quyết định, cứ thế đi theo Kiến Quốc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK