Chương 327
Kiều Nhã Linh bối rối, cách đánh bài của cô đúng là bị ảnh hưởng bởi Hoàng Tuấn Khải, bởi chính anh là người dạy cô chơi. Thế nhưng Kiều Nhã Linh không muốn thừa nhận, cô xua tay, lúng túng nói: “Không phải, là tôi tự học trên mạng thôi.”
Mọi người nhìn Kiều Nhã Linh bằng ánh mắt không tin tưởng, bọn họ đều là bạn lâu năm của Hoàng Tuấn Khải, chiêu thức đánh bài của anh như nào bọn họ biết rõ. Cách đánh bài của Hoàng Tuấn Khải là độc nhất vô nhị, làm sao có thể học trên mạng được. Bọn họ cảm thấy cách hai người đánh giống như như đúc, vì vậy bọn họ chắc chắn rằng Kiều Nhã Linh và Hoàng Tuấn Khải có quen biết, và chính anh đã dạy chúng cho cô.
“Em gái, không phải ngại đâu”
“Đúng đấy, rõ ràng là Hoàng Tuấn Khải dạy cho em mà, anh không thể nào nhầm được”
“Lần trước tôi bảo cậu ta truyền bí kíp cho tôi thì không chịu, hóa ra là vì có người đẹp ri Mọi người nhốn nháo cười đùa chọc ghẹo Kiều Nhã Linh, bọn họ cho rằng cô ngại nên không chịu thừa nhận. Trái ngược với không khí náo nhiệt vui vẻ xung quanh, Kiều Nhã Linh lại cảm thấy vô cùng khó chịu. Có những thứ liên quan đến Hoàng Tuấn Khải đã ăn sâu vào trong máu thịt cô, rất khó để thay đổi. Hai người đã sống bên nhau hơn mười năm dài đằng đẳng, sự ảnh hưởng của đối phương là không hề nhỏ.
Một người đàn ông ngả ngớn nói: “Từ trước đến giờ Hoàng Tuấn Khải đề có lẽ đã bị người đẹp nắm được trái tim rồi”
Mọi người hưởng ứng: “Phải đó, không ngờ nha, em gái, em là gì của Hoàng Tuấn Khải thế?”
“Hai người quen nhau như thế nào vậy? Tụi anh rất tò mò, Tuấn Khải tránh phụ nữ như tránh tà ấy, em chắc hẳn vô cùng đặc biệt với cậu ta nhỉ?”
Bọn họ dồn dập hỏi Kiều Nhã Linh, ai cũng hiếu kỳ không biết Kiều Nhã Linh làm cách nào có thể thu hút được một người đàn ông cực phẩm như Hoàng Tuấn Khải. Kiều Nhã Linh quả thực xinh đẹp, nhưng vẻ đẹp của cô quá đỗi bình thường.
Hoàng Tuấn Khải suốt bao năm nay đều lạnh nhạt vô tình với phụ nữ, xung quanh có bao nhiêu hoa thơm cỏ lạ cũng không lọt được vào mắt anh. Kiểu người lãnh đạm cao ngạo như vậy, rốt cuộc một người phụ nữ như nào có thể khiến anh để mắt tới.
không gần nữ sắc, lần này Trong khi đám người xung quanh liên tục bàn tán xôn xao, chỉ có mình Vũ Thế Phong từ đầu đến cuối vẫn im lặng. Anh ta rút một điếu thuốc, chậm rãi rít từng hơi một, gương mặt lạnh lùng hơn thường ngày.
Mặc cho những người đàn ông vẫn đang đùa giỡn bên cạnh, Kiều Nhã Linh ngẩng đầu nhìn họ bằng ánh mắt lãnh đạm, cô thờ ơ nói: không quen Hoàng Tuấn Khải, mấy người hình như hiểu lầm gì đó rồ Trong những người bạn của Hoàng Tuấn Khải, Kiều Nhã Linh mới chỉ gặp qua vài người, trong đó có Vũ Thế Phong. Còn những người ở đây thì cô đều không quen, bọn họ cũng không biết cô từng sống ở nhà họ Hoàng. Mấy người đàn ông nghe cô thẳng thừng phủ nhận như vậy, nhao nhao nói: “Không thể nào, rõ ràng cách đánh bài của em rất giống cậu ta.”
Vậy thì em nói xem, sao cách đánh bài của em hai người lại y hệt nhau như vậy?”
Kiều Nhã Linh bắt đầu cảm thấy khó chịu, mấy người này thật quá nhiều lời. Có một chuyện mà cứ hỏi đi hỏi lại, cô đã phủ nhận rồi nhưng vân không chịu buông tha cho cô.
Kiều Nhã Linh cau mày nhìn bọn họ, giọng nói cũng cao hơn: “Tôi không biết cách đánh bài của anh ta là như thế nào, bởi vì tôi vốn dĩ không quen anh ta. Tôi chỉ đơn giản là học qua video trên mạng mà thôi. Mấy người đừng đoán già đoán non nữa, tôi thật sự không vui khi bị gán ghép với người khác đâu.”
Nhìn sắc mặt Kiều Nhã Linh không tốt cho lắm, bọn họ cũng biết điều không cố gặng hỏi cô nữa. Vũ Thế Phong rít một hơi thuốc cuối cùng, dập tàn thuốc. Anh ta ngả người trên ghế, khói thuốc màu trắng vẫn quanh quẩn chưa tan, Vũ Thế Phong mỉm cười nói: “Được rồi, đừng nhắc đến chuyện này nữa, chơi tiếp thôi.”
Đám người kia cuối cùng cũng buông tha cho Kiều Nhã Linh, tiếp tục cuộc chơi của họ. Kiều Nhã Linh thở phào nhẹ nhõm, cô thật sự rất ghét khi người khác nhìn thấy bóng dáng của Hoàng Tuấn Khải ẩn hiện trong cô, giống như hai người họ là một, không thể tách rời.
Đó là điều Kiều Nhã Linh luôn cố gắng phủ nhận. Những chuyện liên quan đến Hoàng Tuấn Khải, cô đều ghét cay ghét đắng.
Kiều Nhã Linh vẫn tiếp tục nhập cuộc với họ, một lúc sau, không khí trong căn phòng càng trở nên náo nhiệt ồn ào hơn.
Dường như có một người mới đến, Kiều Nhã Linh ở tít bên trong nên không để ý. Đám người bên ngoài vô cùng nhốn nháo, họ đang rầm rộ bàn tán cái gì đó. Cuộc nói chuyện của bọn họ sôi nổi đến nỗi Kiều Nhã Linh cũng nghe được.