Hứa Thâm Thâm cười hì hì, cười đến vô cùng đáng giận.
Lúc này, dì Tiếu xách một rổ đồ từ bếp đi ra, Hứa Thâm Thâm nhanh mắt phát hiện thứ bên trong.
“Dì Tiếu, dì định cầm cà rốt đi đâu đấy?” Hứa Thâm Thâm đứng dậy, đi về phía dì Tiếu.
Dì Tiếu xấu hổ cười: “Tôi đem mấy thứ này vào hầm, trong nhà ấm áp quá, không để được.”
Hứa Thâm Thâm kinh ngạc: “Trong nhà có hầm à?” Sau đó cô duỗi tay cầm một củ cà rốt trong rổ ra, nhìn rồi nhanh chóng thả xuống.
Cô nhìn trộm Lệ Quân Trầm, nói với dì Tiếu: “Dì Tiếu, mau cầm đi.”
Bị Lệ Quân Trầm nhìn thấy sẽ không tốt đâu.
Dì Tiếu gật đầu, xoay người đi, lại nghe thấy Lệ Quân Trầm nói: “Cầm cả củ cải trắng đi nữa.”
Hì!
Hứa Thâm Thâm không nhịn được cười, thì ra anh cũng nhìn thấy.
Cô làm động tác đi nhanh đi với dì Tiếu, sau đó tủm tỉm quay lại bàn cơm.
Lệ Quân Trầm lạnh lùng nhìn cô.
“Em cảm thấy dì Tiếu làm rất đúng.” Hứa Thâm Thâm cười lấy lòng.
“Hứa Thâm Thâm.” Đôi mắt Lệ Quân Trầm thâm trầm nhìn cô.
Hứa Thâm Thâm cúi đầu, nén cười: “Em không nói nữa.”
Đôi mắt Lệ Quân Trầm lạnh lùng: “Đêm nay em chờ đấy cho anh!”
Hứa Thâm Thâm không cười nổi nữa, mình lại gây họa rồi.
…
Mấy tiếng sau.
Phong ba về độ an toàn của sản phẩm tập đoàn Hứa thị qua đi, trời trong xanh sau cơn mưa.
Hơn nữa, Lệ thị tiếp tục hợp tác với Hứa thị, khiến rất nhiều nhà đầu tư thấy được hi vọng, đồng ý hợp tác với cô.
Quan trọng nhất là, Trạm Hoàng Vũ cũng muốn hợp tác với Hứa Thâm Thâm, rất có lợi để cô phát triển công ty ra thị trường nước ngoài, vì vậy, Hứa Thâm Thâm chờ mong chuyện hợp tác với anh ta.
Lúc này, Tô Bạch đến công ty quay quảng cáo.
Tô Bạch là bạch mã hoàng tử trong lòng rất nhiều cô gái, cho nên lúc Hứa Thâm Thâm đến studio, nhìn thấy rất nhiều nhân viên nữ đến xem náo nhiệt.
Lâm Tư Kỳ muốn cho các cô ấy về, lại bị Hứa Thâm Thâm ngăn cản.
“Soái ca chất lượng như vậy rất hiếm thấy, cứ để bọn họ ngắm cho đã mắt.”Hứa Thâm Thâm cười nói.
Nhân viên nữ bên cạnh nghe vậy cảm động rơi nước mắt, tổng giám đốc thật hiểu các cô.
Tô Bạch đứng trước camera, trên người mặc tây trang màu đen, thắt cà vạt tinh xảo, rất tuấn tú.
Anh ta giơ tay nhấc chân, đám nhân viên nữ đều hít một ngụm khí lạnh, hoặc hoan hô không thôi.
Hứa Thâm Thâm khẽ vuốt tóc, lộ ra ý cười nhàn nhạt.
Thật ra có rất ít nam minh tinh nhận làm phát ngôn cho sản phẩm trang điểm, còn là cả bộ trang điểm nữa.
Trong quảng cáo, Tô Bạch phải trang điểm cho một cô gái thành dáng vẻ mà mình thích nhất, nhưng sau đó, cô gái muốn sống đúng với bản thân mình, vứt bỏ Tô Bạch, theo đuổi cách trang điểm mà mình thích, sau đó lại được Tô Bạch yêu thích lần nữa.
Một nhân viên nữ đứng bên cạnh xem bất mãn: “Oa, nếu là tôi, chỉ cần ở bên Tô Bạch, trang điểm tôi như hoa, tôi cũng cam tâm tình nguyện.”
“Đầu tiên, nhất định Tô Bạch sẽ không trang điểm cho cô như hoa đâu, phẩm vị của Tô Bạch rất tốt đấy.”Một nhân viên nữ khác không phục phản đối.
Các nhân viên nữ bên cạnh cũng đồng ý lời này.
Lúc này, đạo diễn quay quảng cáo bỗng nhiên dừng lại, ông ta cau mày, không biết đang nghĩ cái gì, sau đó nhìn một vòng qua đám nhân viên nữ, rồi chỉ vào Hứa Thâm Thâm: “Cô đến đây một chút.”
Hứa Thâm Thâm hơi kinh ngạc, cô đã làm gì khiến đạo diễn không vui à?
Tô Bạch cũng nghi ngờ nhìn cô.
Hứa Thâm Thâm đi đến, tuy trong lòng nghi hoặc, nhưng vẫn hào phóng hỏi: “Đạo diễn, có yêu cầu gì sao?”
“Cô đến đứng bên cạnh Tô Bạch đi.” Đạo diễn thâm trầm nói.
Hứa Thâm Thâm đi đến, gật đầu với Tô Bạch rồi đứng bên cạnh anh ta.
Đạo diễn nhìn trái nhìn phải, ấn đường nhíu chặt: “Cô đứng lên, đi ra ngoài.” Anh ta nói với nữ diễn viên ngồi bên cạnh Tô Bạch.
Nữ diễn viên kia cũng là người mới, không có danh tiếng gì, luôn dựa vào quay quảng cáo mà sống.
Bị đạo diễn yêu cầu như vậy, đương nhiên cô ta không dám ý kiến gì, đứng dậy ra ngoài khung hình.
Đạo diễn lại yêu cầu Hứa Thâm Thâm: “Cô ngồi vào đi.”
Hứa Thâm Thâm sửng sốt một chút, đã hiểu ý đạo diễn: “Đạo diễn, ngại quá, tôi không muốn quay quảng cáo.”
“Cô cứ ngồi xuống trước đi.” Đạo diễn làm lơ cô.
Hứa Thâm Thâm rất bất đắc dĩ, chỉ có thể ngồi xuống.
Trên người Tô Bạch có mùi thơm tao nhã nhàn nhạt, anh ta vừa ngồi xuống, Hứa Thâm Thâm đã ngửi thấy rồi.
Nhưng cô thích hương gỗ trầm trên người Lệ Quân Trầm hơn, khiến cô rất thoải mái.
“Tô Bạch, anh nhích đến gần một chút.”Đạo diễn giơ loa nói.
“Đạo diễn, Hứa tiểu thư là bà chủ công ty đấy.”Tô Bạch có ý tốt nhắc nhở, ý là, đây là người phụ nữa của Lệ Quân Trầm.
Đạo diễn giống như không để ý: “Vậy không phải càng tốt sao? Sản phẩm của công ty mình, tự mình quay quảng cáo sẽ tiết kiệm được một số tiền.”
Hứa Thâm Thâm cười, suy nghĩ của vị đạo diễn này đơn giản mà thô bạo.
Tô Bạch nhìn Hứa Thâm Thâm: “Cô thấy sao?”
“Thử xem.”Hứa Thâm Thâm có chút bất đắc dĩ, không thể dứt khoát cự tuyệt được, sẽ khiến Tô Bạch và đạo diễn mất mặt.
Ánh mắt Tô Bạch thâm trầm, nhích lại gần Hứa Thâm Thâm.
Anh ta cách Hứa Thâm Thâm rất gần, gần đến mức có thể nhìn thấy dung mạo tinh tế của cô, da thịt cô vô cùng mịn màng, trắng nõn tinh tế, đẹp không nói lên được.
Hơn nữa, lúc nhìn gần, lại không tìm thấy bất kỳ tì vết nào trên mặt cô.
Ngũ quan tinh xảo, đôi mắt long lanh, vô cùng xinh đẹp, vừa đơn thuần, lại vừa quyến rũ.
Lỗ tai Tô Bạch không khỏi đỏ lên, lần đầu xấu hổ với một cô gái.
Hứa Thâm Thâm quay đầu mỉm cười với anh ta: “Đừng gần quá, nếu không Lệ tiên sinh nhà tôi sẽ tức giận.”
Chưa biết chừng còn phong sát anh ta đấy.
Cô không muốn gây phiền phức cho Tô Bạch.
Tô Bạch cười nhã nhặn: “Tôi hiểu.”
Hai người ngồi đối diện nhau, nhưng chỉ vài giây, Tô Bạch đã không nhịn được.
Hứa Thâm Thâm thì tốt, ánh mắt cô bình tĩnh, không hề có cảm tình, chỉ là cười yếu ớt, xinh đẹp, lễ phép và xa cách.
“Tốt, sau đó Tô Bạch cầm son tô cho cô ấy.” Đạo diễn lại ra lệnh, khóe miệng tươi cười như mẹ già.
Hai người này ngồi cùng nhau quá xứng đôi.
Tô Bạch nhận thỏi son đã mở nắp từ trong tay trợ lý, anh ta nhìn về phía Hứa Thâm Thâm, có chút luống cuống.
Hứa Thâm Thâm nhíu mày.
“Vậy tôi tô nhé.” Tô Bạch dịu dàng nói.
“Được.”Hứa Thâm Thâm cũng không có biện pháp khác, chỉ có thể ngẩng đầu để anh ta tô son cho mình.
Lúc Tô Bạch khẽ cầm cằm Hứa Thâm Thâm, người bên ngoài ống kính đều hít vào một hơi, gương mặt vô cùng hâm mộ.
Phụ nữ xinh đẹp thật tốt, có nhiều phúc lợi tự tìm đến cửa.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK