Trên người Hứa Thâm Thâm mặc một chiếc áo len tay phồng màu đen và một chiếc áo khoác dạ màu đen, nửa người dưới là một chiếc váy dạ đen dài, cộng thêm một đôi giày vải đen, trông rất ngây thơ đáng yêu.
Hai người đứng chung một chỗ, nhìn thế nào cũng thấy cảnh đẹp ý vui.
Dì Tiếu nhìn thấy hai người, lộ ra nụ cười giống như người mẹ.
"Tiên sinh tiểu thư, thoắt cái đã sắp sang năm mới rồi, hôm nay tôi muốn về nhà, con dâu tôi mang thai rồi." Dì Tiếu cười nói.
Lệ Quân Trầm gật đầu, "Ừm."
"Hy vọng năm mới quay lại, tiên sinh tiểu thư cũng có thể có tin tốt." Dì Tiếu chúc phúc tự đáy lòng.
Hai má Hứa Thâm Thâm ửng đỏ, lộ ra nụ cười ngượng ngùng.
Đi ra khỏi biệt thự Danh Sơn, Lệ Quân Trầm vừa nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ xe với ánh mắt thâm trầm, vừa lái xe.
Hứa Thâm Thâm chớp chớp mắt, "Không ngờ nhanh như vậy đã sang năm mới rồi."
"Con dâu dì Tiếu đã mang thai lần hai rồi." Ánh mắt Lệ Quân Trầm trĩu nặng.
"Lệ tiên sinh, anh không phải là muốn bảo em sinh con cho anh đấy chứ?" Hứa Thâm Thâm kinh ngạc nhìn anh.
Lệ Quân Trầm liếc mắt nhìn cô, "Không được sao?"
Hứa Thâm Thâm mím môi, cô không muốn có con.
"Đương nhiên, trước khi có con, chúng ta phải kết hôn trước đã." Lệ Quân Trầm dường như đã có tính toán.
Hàng lông mi dày của Hứa Thâm Thâm run rẩy, anh nói thật sao?
"Em có yêu cầu gì với hôn lễ không?" Lệ Quân Trầm tiếp tục hỏi.
"Không..." Hứa Thâm Thâm có chút đờ đẫn, như này có phải là tới quá nhanh không?
"Đón tết xong chúng ta đi đến Đức một chuyến, thương lượng với mẹ em một chút." Lệ Quân Trầm thản nhiên nói.
Hứa Thâm Thâm khẽ gật đầu, "Nghe anh hết."
Cô không có chủ ý gì.
Đôi mắt Lệ Quân Trầm trở nên sâu lắng, "Có muốn cho em chút thời gian suy nghĩ không?"
"Cái này cần thiết không?" Ánh mắt Hứa Thâm Thâm ngưng lại, "Ngộ nhỡ em không muốn gả cho anh thì sao?"
"Hứa Thâm Thâm, em không được phép lựa chọn, ngoài anh ra thì em không được lấy ai hết." Lệ Quân Trầm nói với giọng lạnh lùng nghiêm nghị.
Hứa Thâm Thâm nở nụ cười bất đắc dĩ, "Đúng là Lệ bá đạo."
Lệ Quân Trầm hừ lạnh, nếu cô dám lấy người khác, anh sẽ loại bỏ người đàn ông đấy, sau đó nhốt cô lại, ra sức giày vò cô.
Hứa Thâm Thâm trở lại công ty.
Diệp Tiêu Nhiên sớm đã đến đợi cô, xem ra, anh ta còn sốt ruột hơn cả mình.
Hứa Thâm Thâm vừa cười vừa đến nghênh đón, "Diệp tổng, chào buổi sáng."
Diệp Tiêu Nhiên cười nhạt, "Không còn sớm nữa, anh đã chờ em lâu lắm rồi."
Hai người ngồi lên ghế sô pha, trên bàn trà đặt một bản hợp đồng chuyển nhượng quyền nắm cổ phần.
Diệp Tiêu Nhiên đã ký tên lên trên.
"Diệp tổng là một người thẳng thắn." Hứa Thâm Thâm cầm bút máy rồi ký tên lên trên.
"Anh cũng không thích làm khó em." Diệp Tiêu Nhiên nói với giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng.
Hứa Thâm Thâm biết anh ta không hề nói dối.
Diệp Tiêu Nhiên quả thật chưa từng làm chuyện già có lỗi với cô, người có lỗi với cô là Diệp gia.
Nhưng cô không thể suy nghĩ rõ ràng như vậy, như thế bản thân rất dễ bị chi phối.
Đối xử với Diệp gia, cô phải đối xử như nhau.
"Thâm Thâm..." Diệp Tiêu Nhiên nhìn cô với ý tứ sâu sắc, "Ở bên Lệ Quân Trầm, em thật sự hạnh phúc sao?"
Hứa Thâm Thâm cúi đầu, cười nhẹ: "Tất nhiên rồi, mấy người thật kỳ quái, cứ luôn hỏi tôi như vậy, hỏi tôi ở bên cạnh Lệ Quân Trầm có hạnh phúc hay không, lẽ nào mấy người thích xem chuyện cười của tôi?"
Diệp Tiêu Nhiên khẽ thở dài: "Anh không có ý này."
Hứa Thâm Thâm khẽ cười: "Nếu không phải thì đừng hỏi nữa, tôi ở bên anh ấy có hạnh phúc hay không, bản thân tôi rõ nhất."
Diệp Tiêu Nhiên không nói thêm gì nữa, anh ta biết thái độ của Hứa Thâm Thâm kiên quyết, thì tình cảm đối với Lệ Quân Trầm càng vững chắc.
Ký xong hợp đồng, anh ta liền cáo từ.
"Đúng rồi, em chuẩn bị giải quyết chuyện này với Tư Đồ Uyển Uyển thế nào rồi, anh nghe nói cô ta chỉ rút lại đơn kiện, mối nguy của công ty vẫn chưa giải quyết." Diệp Tiêu Nhiên có chút lo cho cô.
Cho dù có Lệ Quân Trầm cho cô chỗ dựa, nhưng mà địa vị của Tư Đồ Uyển Uyển cũng không nhỏ.
Hứa Thâm Thâm cười nói: "Không cần lo, tôi đã nghĩ ra đối sách tốt rồi."
Diệp Tiêu Nhiên biết cô không muốn để lộ quá nhiều với mình, anh ta mỉm cười, "Anh đi trước, có cơ hội sẽ gặp lại."
"Được." Hứa Thâm Thâm tiền anh ta ra khỏi phòng làm việc.
Chờ anh ta đi vào thang máy, Hứa Thâm Thâm mới trở lại phòng làm việc của mình, cô thở dài một hơi, chuẩn bị đi gặp Tư Đồ Uyển Uyển.
"Hứa tiểu thư." Ngoài cửa đột nhiên truyền đến giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng cao ngạo của Kỷ Tương Quân.
Hứa Thâm Thâm ngẩng đầu lên nhìn, thấy dáng vẻ đến với ý không tốt của bà ta, thì không khỏi nhíu mày.
"Sao thế, không hoan nghênh người phát ngôn như tôi sao?" Kỷ Tương Quân đi vào, phía sau không có Thanh Vân hay những người khác đi theo, xem ra là đến một mình.
Hứa Thâm Thâm khẽ cười: "Tất nhiên không phải, tôi còn phải cảm ơn Kỷ phu nhân, công ty chúng tôi gặp phải sóng gió lớn thế này, bà vẫn không nghĩ đến việc hủy bỏ hợp đồng."
Mặc dù không biết xuất phát từ mục đích gì, nhưng cũng giúp Hứa Thâm Thâm ổn định lại tinh thần nhân viên của công ty.
Kỷ Tương Quân cười với ý sâu xa: "Nếu Hứa tiểu thư cảm ơn tôi, không bằng cho tôi một ân tình."
"Bà nói đi." Hứa Thâm Thâm muốn nghe tường tận.
Kỷ Tương Quân nhếch môi, "Rời xa Lệ Quân Trầm, nhường cậu ta cho Uyển Uyển, tôi có thể chia tất cả hạng mục của Trạm gia cho cô một nửa, cam đoan trong vòng nửa năm sẽ khiến cho tập đoàn Hứa thị trở nên tốt hơn trước kia."
Không thể ngờ hôm nay Kỷ Tương Quân đến lại là vì chuyện của Tư Đồ Uyển Uyển.
Hứa Thâm Thâm cười một cách lạnh lùng, "Nếu như tôi không đồng ý, có phải bà sẽ hủy bỏ hợp đồng với tôi, cho tôi một đòn chí mạng?"
Kỷ Tương Quân cười lạnh, "Cô nói đúng một nửa, cô không đồng ý, tôi sẽ làm cho tập đoàn Hứa thị biến mất hoàn toàn."
Hứa Thâm Thâm nheo mày.
"Đúng lúc chúng ta có thể xem xem rốt cuộc là Lệ gia lợi hại hay là Trạm gia." Kỷ Tương Quân nói với vẻ uy hiếp.
Không thể ngờ, lại là chim sẻ ở phía sau.
"Tôi có thể từ bỏ rất nhiều thứ, nhưng Lệ Quân Trầm thì tôi không thể buông tay." Đôi mắt đen nhánh của Hứa Thâm Thâm trở nên nặng nề, "Trạm phu nhân muốn hủy bỏ hợp đồng, không cần phiền toái như vậy, bây giờ tôi sẽ tìm người đến."
Nói xong, cô đứng dậy gọi Lâm Tư Kỳ vào.
Nghe nói Kỷ Tương Quân muốn hủy bỏ hợp đồng, Lâm Tư Kỳ rất kinh ngạc, cô ta cũng biết bây giờ hủy bỏ hợp đồng đối công ty có nghĩa cái gì.
"Hứa tổng?" Lâm Tư Kỳ hy vọng Hứa Thâm Thâm suy nghĩ lại một chút.
"Đi chuẩn bị hủy hợp đồng." Hứa Thâm Thâm nói một cách khí phách, "Hứa Thâm Thâm tôi tuyệt đối sẽ không bị người khác khống chế!"
Kỷ Tương Quân mang ánh mắt lạnh lùng sắc bén, "Vậy chúng ta thử xem, đến lúc đó tôi sẽ khiến cho cô chạy đến tìm tôi."
"Tư Kỳ, nơi này giao cho chị, ở cạnh người nào đó thêm một phút nữa thôi tôi cũng cảm thấy ghê tởm." Hứa Thâm Thâm nhìn Kỷ Tương Quân một cách chán ghét, xoay người ra khỏi phòng làm việc.
Đôi mắt Kỷ Tương Quân trầm xuống, Hứa Thâm Thâm lại nói cô ghê tởm!
Thật sự là khó ưa!
Hứa Thâm Thâm đứng ở bên ngoài, thân thể không thể kiềm chế được mà run rẩy .
Không biết vì sao, cô đã từng cãi nhau với rất nhiều người, nhưng đối mặt với Kỷ Tương Quân, một luồng nóng giận không tên lại không thể nào trút hết ra.
Không biết sao lại thế này!
Hứa Thâm Thâm đi đến thang máy, đúng lúc Trạm Hoàng Vũ từ trong đi ra, hai người đụng vào nhau.
"Thâm Thâm, em không sao chứ?" Trạm Hoàng Vũ thấy Hứa Thâm Thâm ôm trán, lo lắng hỏi.
"Tôi không sao, anh đến tìm Trạm phu nhân nhỉ, tôi với bà ấy đã hủy hợp đồng rồi, anh yên tâm là sẽ không ảnh hưởng đến Trạm gia các anh nữa." Hứa Thâm Thâm thở dài nói.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK