• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hứa Thâm Thâm bỗng nhiên hiểu ra gì đó, quay đầu nhìn Trạm Hoàng Vũ: “Đây là người anh mời đến ư?” Trạm Hoàng Vũ huýt sáo: “Không tồi, nháy mắt đã hạ gục mẹ tôi.”

Tô Bạch bất đắc dĩ cười, đi đến chào hỏi Hứa Thâm Thâm: “Hứa tiểu thư, xin chào, tôi là Tô Bạch.”

“Tô tiên sinh, xin chào.” Hứa Thâm Thâm lẽ phép bắt tay anh ta, hai người đều có chút xấu hổ.

“Anh ấy là bạn tốt nhất của anh, thân phận địa vị còn trên mẹ anh, làm đại ngôn cho sản phẩm của công ty em, tuyệt đối không thành vấn đề.” Trạm Hoàng Vũ cười tủm tỉm.

Hứa Thâm Thâm nhíu mày, cười với Tô Bạch: “Tô tiên sinh, thật vất vả cho anh quá, trước mắt, công ty chúng tôi và sản phẩm của công ty đang bị hạn chế, có thể sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của anh, anh cứ suy nghĩ cẩn thận.”

Tô Bạch nhìn cô, một gương mặt trắng nõn tinh xảo, mặt mày phong tình, ánh mắt trong veo sáng ngời, khi cười khiến người ta có cảm giác thế giới bừng sáng.

Anh ta cho rằng “Hứa tiểu thư” trong lời đồn, nhất định là một người đẹp rắn rết, phong tình vạn chủng.

“Suy nghĩ cái gì, em là bị người khác hãm hại.” Trạm Hoàng Vũ thở phì phì nói: “Chờ anh nắm được điểm yếu của những người đó, anh sẽ thu thập bọn họ.”

Tô Bạch bất đắc dĩ lắc đầu, giọng nói ấm áp: “Hoàng Vũ, cậu quá bạo lực.”

“Cậu phải làm phát ngôn lần này đấy, nếu không, công ty của Thâm Thâm sẽ xong đời.” Vẻ mặt Trạm Hoàng Vũ rất nghiêm túc, anh ta đứng dậy, đi ra phía sau Tô Bạch, đưa tay vỗ vai anh ta, khẽ nói: “Tớ không thể lại khiến em ấy đau lòng được.”

Tô Bạch ngẩn ra, sau đó mỉm cười hiểu rõ: “Được.”

“Anh đi trước đây.”Trạm Hoàng Vũ quay đầu nhìn thoáng qua Hứa Tham Thâm, mỉm cười rồi xoay người rời đi.

Vẻ mặt Hứa Thâm Thâm vẫn hoang mang, nhưng nhìnTô Bạch, cô chỉ có thể cười, mời anh ta ngồi xuống, nói chuyện chi tiết.

…. Tập đoàn Lệ thị.

Lệ Quân Trầm ngồi trên sô pha, nghe Bùi Triết báo cáo.

“Đã điều tra rõ rồi, là Bạch Viên Viện tìm người làm giả đồ trang điểm, sau đó đến nhà máy đánh tráo. Cũng đã điều tra tất cả đồ trang điểm của Tư Đồ Uyển Uyển, phát hiện chỉ có phấn má hồng không phù hợp, nhưng nghe chuyên viên trang điểm nói, lúc đó Tư Đồ Uyển Uyển dùng phấn má hồng tự mang theo.” Bùi Triết nhíu mày nói.

“Như vậy, chuyện này là do Bạch Viện Viện và Tư Đồ Uyển Uyển tự biên tự diễn?” Lệ Quân Trầm lạnh lùng hỏi.

“Đúng như vậy.” Bùi Triết nghiêm túc đáp: “Nhưng vẫn may, sản phẩm không phù hợp kia còn chưa tiêu thụ ra ngoài, tôi nghĩ bọn họ muốn phát ra tin tức lớn, nhưng không ngờ những sản phẩm kia lại chưa được bán ra.”

“Đưa mấy thứ này đến cục cảnh sát, Lăng Khoa sẽ biết làm thế nào.” Vẻ mặt Lệ Quân Trầm toát ra vẻ uy nghiêm: “Lần này, tôi muốn Bạch gia phải táng gia bại sản.”

Trong lòng Bùi Triết trầm xuống, xem ra lần này boss sẽ thật sự xuống tay.

Bạch gia tràn ngập nguy cơ.

Đúng lúc này, cửa văn phòng bị người ta đẩy ra, Trạm Hoàng Vũ không coi ai ra gì đi vào.

Lệ Quân Trầm liếc mắt nhìn anh ta một cái, đáy mắt nhanh chóng hiện lên tia lạnh thấu xương.

“Lệ Quân Trầm, anh còn là đàn ông hay không, nhìn Thâm Thâm bị khi dễ như vậy, tại sao anh lại không giúp em ấy?” Trạm Hoàng Vũ lạnh lùng nói, hôm nay anh ta đến gây chuyện.

“Khi dễ cô ấy là mẹ anh.”Lệ Quân Trầm lạnh lùng phản bác.

Trạm Hoàng Vũ hừ lạnh nói: “Thì tính sao.”

“Anh dám đại nghĩa diệt thân, thì có chuyện gì tôi không dám làm. Chỉ sợ tôi làm, anh lại ra tay bảo vệ thôi.” Lệ Quân Trầm châm chọc.

Trạm Hoàng Vũ không nói, nhìn chằm chằm gương mặt tuấn mỹ, lạnh băng của Lệ Quân Trầm một lúc lâu: “Lệ Quân Trầm, anh thật khí phách, thảo nào em gái tôi lại thích anh.”

Trạm Hoàng Vũ thừa nhận Hứa Thâm Thâm thích mình, không biết tại sao trong lòng Lệ Quân Trầm lại vui vẻ, nhưng bên ngoài vẫn là dáng vẻ thâm trầm: “Cô ấy không phải em gái anh.”

“Sớm muộn gì cũng phải, trong người em ấy chảy dòng máu giống tôi.” Ánh mắt Trạm Hoàng Vũ kiên định: “Tôi có nhiều anh chị em, nhưng bọn họ đều là kẻ địch của tôi, chỉ có Thâm Thâm sẽ không đối xử với tôi như vậy.”

“Cô ấy còn chưa thừa nhận, anh đã chắc chắn như vậy, anh nên biết, Thâm Thâm ghét cay ghét đắng mẹ anh, người phụ nữ đã vất bỏ cô ấy.” Lệ Quân Trầm lạnh lùng nhìn anh ta.

Trạm Hoàng Vũ nhíu mày, anh ta đã thử thái độ của Hứa Thâm Thâm rồi, phát hiện, quả thật cô hận mẹ đẻ của mình.

“Hơn nữa, nếu ba anh biết sự tồn tại của Thâm Thâm, anh biết điều này có nghĩa gì không?” Ánh mắt Lệ Quân Trầm trầm xuống: “Nếu ông ta dám động đến Thâm Thâm, tôi sẽ khiến Trạm gia các người phải chôn cùng.”

“Điều này không cần anh làm, có người làm anh như tôi che chở rồi.” Trạm Hoàng Vũ thật khó chịu: “Hôm nay tôi đến để thương lượng với anh về chuyện của Thâm Thâm.”

“Anh không cần nhúng tay vào, chưa đến chiều tối nay, chuyện này sẽ được giải quyết.” Gương mặt anh tuấn của Lệ Quân Trầm rất bình tĩnh: “Người phụ nữ của tôi không cần người khác bảo vệ.”

Ý của lời này là, anh là anh trai cũng đừng nghĩ.

Trạm Hoàng Vũ nheo mắt, nếu không phải trong nhà còn ông già, anh ta đã hủy diệt Tư Đồ Uyển Uyển, báo thù cho Hứa Thâm Thâm rồi.



Chạng vạng.

Hứa Thâm Thâm ở công ty chờ Lệ Quân Trầm.

Nhìn thấy xe anh vừa xuất hiện, trên mặt cô nở nụ cười, run run đứng trong gió lạnh, nhưng nụ cười lại ấm áp như gió xuân.

Lệ Quân Trầm xuống xe, dùng áo khoác bọc cô lại: “Lạnh như vậy, sao không chờ trong văn phòng?”

Lệ Quân Trầm nhón mũi chân, chạm cái mũi lạnh như băng của mình lên chóp mũi anh, cười nói: “Em thích nhìn lúc anh xuất hiện.”

Gương mặt lạnh lùng của Lệ Quân Trầm trở nên dịu dàng: “Về nhà.”

Hứa Thâm Thâm gật đầu, theo anh lên xe.

Vào trong xe, Hứa Thâm Thâm muốn nói với anh chuyện Tô Bạch sẽ làm phát ngôn cho sản phẩm lần này, lại nhận được điện thoại của Lâm Tư Kỳ.

“Hứa tổng, chân tướng đã rõ ràng, truyền thông đã công bố chuyện này là do Bạch Viện Viện và Tư Đồ Uyển Uyển tự biên tự diễn, chứng cứ cũng công bố rồi.” Giọng nói của Lâm Tư Kỳ rất vui vẻ.

Hứa Thâm Thâm kích động, nhưng tâm tình nhanh chóng bình phục, vành mắt đỏ lên nhìn Lệ Quân Trầm.

Lệ Quân Trầm trầm mặc ít nói, nhưng đã làm rất nhiều chuyện vì cô.

“Được, chuyện này cô theo dõi giúp tôi.” Hứa Thâm Thâm nói xong liền cúp điện thoại, đôi mắt ngập nước nhìn Lệ Quân Trầm: “Cảm ơn.”

“Em là người của anh, đương nhiên anh sẽ che chở em.” Lệ Quân Trầm dịu dàng nói.

Hứa Thâm Thâm lại sùng bái nhìn anh: “Sao anh tra được vậy?”

Cô cũng phái người điều tra rồi, nhưng không có một tin tức hữu dụng nào.

Lệ Quân Trầm cong môi: “Không phải điều tra, mà là vận dụng một số thủ đoạn cực đoan, Thâm Thâm, anh không thích người khác bắt nạt em, bởi vì, chỉ anh mới có tư cách này.”

Hứa Thâm Thâm cười, hờn dỗi nói: “Bắt nạt em thú vị như vậy sao?”

Lệ Quân Trầm ôm cô, cắn vành tai cô, thấp giọng nói: “Anh lại thích bắt nạt em trên giường hơn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK