• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Chương 105. Thâm Thâm nhà tôi không hề thua kém cô ta

“Sao lại nhiều như vậy?” Hứa Thâm Thâm hơi kinh ngạc.

“Đương nhiên, Uyển Uyển nhà chúng tôi rất bận, tiếp theo đây sẽ phải quay một bộ phim điện ảnh, chỉ vì sản phẩm trang điểm của các người đã làm ảnh hưởng tới tiến độ, các người đương nhiên phải bồi thường rồi.” Người phụ nữ đó nói giọng phách lối: “Các người đợi mà phá sản đi.”

Hứa Thâm Thâm mím chặt môi, cô cũng không nghĩ nhiều nữa tất cả đều chờ kết quả kiểm tra.

Ánh mắt Lệ Quân Trầm nhìn người phụ nữ ấy một cách sắc lẹm: “Trạm Phẩm Như, đừng có lắm mồm.”

“Lệ tiên sinh, anh biết cô ta sao?” Hứa Thâm Thâm khẽ hỏi.

“Là người con gái của vợ lẽ Trạm gia.” Lệ Quân Trầm trả lời.

Trạm Phẩm Nhu khẽ cười: “Lệ tổng vẫn còn nhớ tôi.”

“Lúc đầu không nhớ lắm, nhưng vừa rồi nhìn cách ăn nói của cô thì đã nhớ ra.” Lệ Quân Trầm lạnh lùng chế diễu.

Trạm Phẩm Nhu khẽ giật mình, cười lúng túng: “Khuôn mặt của Uyển Uyển chính là sinh mạng của cô ấy, tôi là người đại diện đương nhiên phải bảo vệ cho cô ấy không phải sao.”

Đôi mắt Lệ Quân Trầm sâu sắc: “Đừng quên, Hứa Thâm Thâm là người phụ nữ của tôi.”

Trạm Phẩm Nhu không phải kẻ ngốc nghe xong thì biết chuyện này Lệ Quân Trầm sắp nhúng tay vào.

Cô ta cười nhạt: “Lệ tổng, Uyển Uyển luôn một lòng một dạ với anh.”

Cho tới bây giờ cô ta muốn cho Hứa Thâm Thâm biết rằng, Tư Đồ Uyển Uyển Uyển là một tình địch rất mạnh, cô đừng quá kiêu ngạo.

“Thì sao nào?” Lệ Quân Trầm không lộ cảm xúc gì: “Cô ta thích tôi thì tôi phải thích cô ta sao?”

Trạm Phẩm Nhu lúng túng cười: “Dĩ nhiên là không phải, nhưng Lệ tổng cũng là người hiểu biết, thân phận và gia thế của Uyển Uyển…” Vừa nói cô ta vừa liếc nhìn Hứa Thâm Thâm, định nói rồi lại thôi.

“Thâm Thâm nhà tôi cũng đâu có thua kém gì.” Lệ Quân Trầm lạnh lùng nhìn cô ta: “Không thể so sánh được.”

Trạm Phẩm Nhu không thể cười được nữa.

Còn Tư Đồ Uyển Uyển cũng sững người vì không ngờ Lệ Quân Trầm lại bảo vệ Hứa Thâm Thâm như vậy.

Trong lòng Hứa Thâm Thâm rất vui vẻ nhưng trước mặt hai người đó cô không biểu lộ ra ngoài.

Trậm Phẩm Nhu cười không hờn không giận: “Lệ tổng, anh sẽ không vì một người phụ nữ mà trở mặt với chúng tôi đấy chứ?”

Thái độ Lệ Quân Trầm lạnh lùng: “Tôi và cô hình như không hề có quan hệ gì trước đây cả.”

Trạm Phẩm Nhu đỏ mặt, thẹn quá hóa giận nhưng lại không dám nói gì.

“Chúng ta đi thôi.” Lệ Quân Trầm nắm chặt bàn tay lạnh buốt của Hứa Thâm Thâm kéo cô đi.

“Quân Trầm…” Tư Đồ Uyển Uyển ấm ức, sao anh lại có thể cứ thế mà đi chứ.

Đi ra khỏi phòng bệnh, Hứa Thâm Thâm thở dài đúng là đã nghèo lại còn gặp cái eo.

Công ty vừa mới tốt lên một chút lại bị Tư Đồ Uyển Uyển giở trò, e rằng sẽ lại bước tới bờ vực sụp đổ mất thôi.

“Hứa tổng!” Lâm Tư Kỳ vội vàng chạy tới, cô ta đưa cho Hứa Thâm Thâm một tờ kết quả xét nghiệm: “Việc không hay rồi, sản phẩm của chúng ta thực sự có vấn đề.”

Hứa Thâm Thâm bước tới phát hiện có một số hương liệu đã vượt quá hàm lượng cho phép.

“Chuyện này là sao?” Hứa Thâm Thâm nhíu mày.

“Đây là sản phẩm mà Bạch Viện Viện đã mang đi, sau đó khi cô ta bị đuổi thì đã rơi vào tay Diệp thiếu, sau dó Diệp thiếu bỏ đi thì lại đến lượt chị.” Lâm Tư Kỳ thở dài: “Sản phẩm của họ trước đây đều không có vấn đề gì, chỉ có mình sản phẩm Tư Đồ Uyển Uyển dùng là có vấn đề, tôi nghi ngờ là đã có người đánh tráo để hãm hại chúng ta.”

Hứa Thâm Thâm nhíu mày, đây là chuyện rõ rành rành.

Chỉ là hết sức trùng hợp, lại sảy ra đúng với Tư Đồ Uyển Uyển.

“Kỷ Tương Quân không sao chứ?” Hứa Thâm Thâm nhíu mày hỏi.

Lâm Tư Kỳ lắc đầu: “Tôi gọi đều không liên lạc được.”

Hứa Thâm Thâm nhìn Lệ Quân Trầm: “Xem ra phải xem xét từ Bạch Viện Viện và Diệp Mạc Phàm.”

Lệ Quân Trầm gật đầu: “Để anh bảo Bùi Triết đi điều tra, sẽ nhanh hơn đó.”

Đúng lúc này hai cảnh sát bước tới.

Hứa Thâm Thâm biết họ tới tìm mình.

“Hứa Thâm Thâm tiểu thư, Chúng tôi là người của công an thành phố, chúng tôi nhận được đơn trình báo của Tư Đồ tiểu thư, hiện giờ mời cô về công an thành phố để hỗ trợ điểu tra.” Một cảnh sát lạnh lùng nói.

“Được.” Hứa Thâm Thâm biết là giờ trốn tránh cũng không được bao lâu.

Lệ Quân Trầm giữ chặt tay cô: “Anh đi cùng với em.”

Anh sợ cô đi một mình sẽ không chịu đựng nổi.

Hứa Thâm Thâm cảm động nhìn anh, khẽ nói: “Không sao, một mình em cũng không sao đâu, mọi người ở ngoài giúp em điều tra rõ sự việc là được rồi.”

Nói xong cô đi theo hai cảnh sát.

Ánh mắt Lệ Quân Trầm lạnh lùng, toàn thân tỏa ra sự tức giận vô cùng.

Lâm Tư Kỳ nhìn thấy vô cùng kinh ngạc, lo lắng: “Hứa tổng sẽ không sao chứ?”

Lệ Quân Trầm nắm chặt tay trái lại, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên, anh sẽ không để cho cô xảy ra chuyện gì hết.

-----

Đồn cảnh sát.

Hứa Thâm Thâm bình tĩnh ngồi trong phòng thẩm vấn, nét mặt lạnh lùng.

Ngồi phía đối diện cô là một nam cảnh sát và một nữ cảnh sát, gương mặt hà khắc.

“Hứa Thâm Thâm cô có biết chuyện sản phẩm của công ty cô đã vượt qua chất lượng cho phép.” Nam cảnh sát nhìn cô với vẻ mặt không thiện chí.

Hứa Thâm Thâm lắc đầu, đương nhiên là cô không biết.

“Nói đi chứ!” Nam cảnh sát thấy cô không nói gì vô cùng tức giận.

Hứa Thâm Thâm ngẩng đầu lạnh lùng nhìn anh ta: “Trước khi luật sư của tôi tới tôi sẽ không nói gì hết.”

“Hứa Thâm Thâm, giờ sản phẩm của công ty cô đã hủy hoại gương mặt của ngôi sao điện ảnh, trách nhiệm này cô không thể thoát tội được đâu.” Gương mặt của nữ cảnh sát cũng vô cùng sắc sảo và giận dữ, tức giận như thể Hứa Thâm Thâm đã hủy hoại mặt của cô ta vậy.

“Tôi đang đợi luật sư của tôi, chứ không phải là không hợp tác với cảnh sát.” Hứa Thâm Thâm lạnh lùng nhìn họ, không hề tỏ ra sợ hãi.

Hai cảnh sát nhìn nhau, cảm thấy không hề thoải mái.

Bộp!

Nam cảnh sát quăng tài liệu thẩm vấn xuống bàn: “Hứa Thâm Thâm, cô có thái độ gì thế?”

Hứa Thâm Thâm nhìn chằm chằm vào camera, cười lạnh: “Muốn đánh tôi thì hãy tắt máy đi đã.”

“Cô!” Nam cảnh sát giận tới mức trợn trừng mắt lên.

Hứa Thâm Thâm cười lạnh, cúi đầu không nói gì.

“Hứa Thâm Thâm tại sao cô lại hủy hoại gương mặt của Tư Đồ Uyển Uyển?” Cảnh sát nữ bắt đầu hỏi.

Hứa Thâm Thâm không đáp.

“Bởi vì ghen tị sao?” Cảnh sát nữ cười chế diễu: “Hay là vì xuất thân của cô ấy hơn cô.”

“Tùy cô nghĩ.” Hứa Thâm Thâm vẫn kiên cường.

“Tôi nghe Tư Đồ Uyển Uyển sẽ đính hôn với Lệ Quân Trầm, cô và Lệ Quân Trầm lại có quan hệ nam nữ bất chính cho nên cô ghen ghét mà hủy hoại mặt của cô ấy sao?” Cảnh sát nữ lạnh lùng nói.

Hứa Thâm Thâm nheo mắt lại không nói gì cả.

Đúng lúc này cửa phòng mở ra.

Hai người bước vào.

Hứa Thâm Thâm ngẩng đầu lên nhìn, gương mặt toát lên sự vui mừng.

Lệ Quân Trầm đến rồi.

“Đội trưởng!” Hai cảnh sát đứng dậy chào.

“Thả người ra.” Người đàn ông mặc quân phục chỉn chu nói.

“Nhưng còn chưa hỏi được…” Cảnh sát nữ không cam lòng.

“Tôi nói là thả người ngay.” Thái độ của đội trưởng vô cùng cứng rắn: “Sao đến cả lời tôi nói mà các người cũng không nghe ư?”

Họ cúi đầu không nói gì.

Lệ Quân Trâm bước tới nhìn Hứa Thâm Thâm: “Em không sao chứ?”

Hứa Thâm Thâm lắc đầu đứng dậy rồi bước tới chỗ cô cảnh sát và nói: “Vừa nãy cô nói tôi và Lệ tiên sinh có quan hệ nam nữ bất chính, tôi giữ nguyên quyền khởi kiện cô.”
 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK