“Hứa tổng, làm sao vậy?”Lâm Tư Kỳ thấy cô xem hợp đồng rất cẩn thận, vì hợp đồng là cô ta chuẩn bị, cô ta có thể khẳng định nó không có vấn đề gì cả.
Hứa Thâm Thâm khẽ than: “Không có gì, chỉ cảm thấy có chút khó chịu.”
Kỷ Tương Quân cường thế dẫn theo nhiều người đến làm phát ngôn như thế, thật hiếm thấy.
Nếu bà ta dẫn một người mới đến, Hứa Thâm Thâm cũng không thấy có gì không ổn.
Nhưng dựa vào lý lịch của Tư Đồ Uyển Uyển, muốn làm phát ngôn cho một sản phẩm trang điểm tốt hơn, cũng không phải chuyện khó.
Cô càng nghĩ càng đau đầu, cảm thấy có cái gì đó không đúng.
“Hứa tổng, Trạm phu nhân gọi cô.”Thanh Vân đột nhiên xuất hiện sau lưng Hứa Thâm Thâm, trầm thấp nói.
Hứa Thâm Thâm bị dọa, nhìn Thanh Vân xuất quỷ nhập thần như thế: “Được, tôi sẽ đến ngay.”
Cô đi đến phòng trang điểm của Kỷ Tương Quân, gõ cửa, sau đó đi vào.
“Trạm phu nhân, có gì phân phó sao?” Trên gương mặt trắng nõn của Hứa Thâm Thâm nở nụ cười khéo léo.
“Thời tiết hơi lạnh, tôi muốn mua đồ uống cho mọi người.” Kỷ Tương Quân cười: “Tôi không quen thuộc nơi này, phiền cô đi giúp tôi một chuyến.”
Hứa Thâm Thâm gật đầu: “Mọi người muốn mua cái gì, tôi bảo trợ lý đi mua.”
“A, hình như tôi đã nói với cô rồi, hi vọng cô có thể tự mình đi mua.” Kỷ Tương Quân bỗng nhiên làm khó Hứa Thâm Thâm.
Hứa Thâm Thâm sửng sốt, cảm giác không thoải mái trong lòng đã thông hiểu rồi.
Thì ra, người cô phải để ý không phải là Tư Đồ Uyển Uyển, mà là Kỷ Tương Quân này.
“Được.”Hứa Thâm Thâm mỉm cười.
Kỷ Tương Quân tưởng rằng Hứa Thâm Thâm sẽ tức giận, không ngờ cô lại bình tĩnh như vậy.
“Đây là danh sách.” Kỷ Tương Quân liếc mắt với Thanh Vân, Thanh Vân lập tức đưa danh sách đến.
Hứa Thâm Thâm nhận danh sách mua đồ trong tay Thanh Vân, xoay người đi ra khỏi phòng trang điểm.
Kỷ Tương Quân nhìn bóng lưng cô, buồn bực nói: “Khí thế này…”
Thanh Vân thấy bà ta muốn nói lại thôi, trầm giọng nói: “Rất giống người kia.”
Kỷ Tương Quân nhìn thoáng qua Thanh Vân: “Bà biết nhiều quá, đi theo nhìn chằm chằm cô ta cho tôi, đừng để cô ta đưa cho người khác.”
“Vâng.” Thanh Vân gật đầu, xoay người đi ra ngoài.
Kỷ Tương Quân nhắm mắt lại, tiếp tục để chuyên viên trang điểm trang điểm cho mình.
Hứa Thâm Thâm đi ra ngoài, vốn định bảo trợ lý đi mua, nhưng nhìn thấy Thanh Vân đứng phía xa nhìn mình, liền thay đổi chủ ý.
Thanh Vân âm u nhìn cô, có chút âm trầm.
Hứa Thâm Thâm khẽ cười, xoay người đi về phía bà ta: “Dì Thanh Vân, định theo dõi tôi à?”
Thanh Vân sửng sốt, không ngờ cô lại thông minh như thế.
“Không bằng đi cùng đi.” Hứa Thâm Thâm cười như không cười, đôi mắt đào hoa sáng ngời đầy vẻ tính kế.
“Phu nhân bảo cô đi mua, không phải bảo tôi.”Thanh Vân lạnh lùng nói.
“Vậy bà không sợ tôi sẽ vụng trộm thả cái gì vào trong à?” Hứa Thâm Thâm cười hỏi.
“Cô không dám.”Thanh Vân chắc chắn.
“Bà sai rồi, không có gì Hứa Thâm Thâm tôi không dám làm.” Hứa Thâm Thâm cười bỡn cợt: “Con người tôi thích làm người ta ghê tởm, ví dụ như bỏ sợi tóc vào trong salad chẳng hạn.”
Cô cúi đầu, nhìn danh sách trong tay, cười sâu xa.
Thanh Vân cảm thấy trước mắt mình chính là một ma nữ, một ma nữ rất xấu bụng!
“Cùng đi nhá?” Hứa Thâm Thâm cười hỏi.
Thanh Vân tức giận thở hổn hển, nhưng vẫn thỏa hiệp.
Hứa Thâm Thâm tìm Lâm Tư Kỳ mượn chìa khóa xe, sau đó lôi kéo Thanh Vân cùng ra ngoài.
Lúc đến trước xe, Hứa Thâm Thâm nhanh chóng ngồi vào ghế phụ.
Thanh Vân chớp mắt: “Cô…”
“Tôi không biết lái xe, phiền dì Thanh Vân nhé.” Hứa Thâm Thâm cười, làm động tác xin mời.
Thanh Vân không ngờ sẽ như thế, không tình nguyện lên xe.
Hứa Thâm Thâm lại cúi đầu xác nhận đồăn trên danh sách, sau đó chỉ huy Thanh Vân đến chỗ nào mua.
Khiến Thanh Vân bực bội chính là, Hứa Thâm Thâm chọn toàn đường khó đi, đi trong ngõ hẻm, có rất nhiều lần suýt kẹt bên trong không ra được.
Một chuyến này khiến bà ta rất phí sức, chờ đến khi trở lại studio, bà ta có chút mệt mỏi.
Hứa Thâm Thâm để đồ ăn lên bàn, để mọi người đến ăn.
Sau đó cầm một phần hồng trà và đồ ngọt của Kỷ Tương Quân đến phòng trang điểm.
Kỷ Tương Quân đã hóa trang xong, quần áo cũng mặc xong rồi, nhìn thấy Hứa Thâm Thâm cầm đồ đến, nhíu mày: “Tôi không muốn ăn.”
“Không sao, tôi cầm cho người bên ngoài ăn.” Hứa Thâm Thâm không giận không bực, rộng lượng nói.
Đây là điều Kỷ Tương Quân không ngờ.
Bà ta đã tìm người điều tra, Hứa Thâm Thâm không phải như thế.
Chẳng lẽ tình báo nhầm sao?
Hứa Thâm Thâm nhếch miệng, nở nụ cười thực hiện được, rồi xoay người rời đi.
Kỷ Tương Quân gọi Thanh Vân vào: “Lúc trước, tôi bảo bà tìm người đi điều tra, bà tìm ai?”
“Là người bên cạnh đại thiếu gia.” Thanh Vân trả lời đúng sự thật.
“Lại bị thằng nhóc thối kia tính kế rồi!” Kỷ Tương Quân buồn bực: “Tôi không tin lại không chỉnh được con nhóc này!”
Thanh Vân nhíu mày: “Phu nhân, thật ra cô ta cũng chỉ là cô gái hai mấy tuổi thôi.”
“Cô ta sẽ hủy hoại Hoàng Vũ.”Kỷ Tương Quân lạnh lùng nói.
Thanh Vân biết mình nói sai, yên lặng cúi đầu.
Kỷ Tương Quân hít sâu một hơi, để mình bình tĩnh lại, sau đó ra khỏi phòng trang điểm.
Lúc quay quảng cáo, Hứa Thâm Thâm vẫn đứng bên ngoài nhìn.
Kỷ Tương Quân và Tư Đồ Uyển Uyển phối hợp rất tốt, lần quay quảng cáo tuyên truyền này khá tốt so với mục tiêu đề ra.
“Cô biết không, vừa rồi tôi nghe thấy Tư Đồ Uyển Uyển gọi Kỷ Tương Quân là mẹ nuôi.” Phía sau, có hai nhân viên nữ đang thì thầm với nhau.
“Thật không?” Một cô gái kinh ngạc.
“Thật mà, bọn họ rất thân mật, thảo nào Tư đồ Uyển Uyển nổi tiếng nhanh như vậy, hóa ra là có chỗ dựa lớn, không muốn nổi tiếng cũng khó.” Cô gái kia cười nói.
“Đúng vậy, cô đã xem tin tức giải trí hôm nay chưa?” Một cô gái khác khẽ hỏi.
Cô gái kia nhìn thoáng qua Hứa Thâm Thâm: “Cô nói tới tin tức, Tư Đồ Uyển Uyển thừa nhận mình yêu thích người kia à?”
“Đúng vậy, người kia của cô ta giống với Lệ tổng, thân thế hay bối cảnh đều giống, còn nói cái gì mà chờ đối phương chú ý đến mình.” Một cô gái khác hừ lạnh: “Nếu là thật thì Tư Đồ Uyển Uyển cũng đúng là kỹ nữ, Hứa tổng của chúng ta mới là vợ cả.”
“Được rồi, đừng nói nữa.” Cô gái kia sợ người khác nghe thấy, không cho nói nữa.
Hứa Thâm Thâm chớp mắt, sau đó nhìn hai người phụ nữ đứng dưới bóng đèn kia, không biết vì sao lại cười chua xót.
Chẳng lẽ Lệ Quân Trầm lại thay đổi, coi trọng Tư Đồ Uyển Uyển thanh thuần, dịu dàng sao?
Cô có chút nhớ anh.
“Hứa tiểu thư, cùng ăn cơm trưa nhé.” Kỷ Tương Quân đi đển trước mặt Hứa Thâm Thâm đang ngẩn người hỏi.
Hứa Thâm Thâm phục hồi tinh thần: “Không cần, tôi không đói.”
Kỷ Tương Quân nhướng mày: “Uyển Uyển, đi ăn cơm thôi, mẹ đã hẹn Hoàng Vũ và Quân Trầm rồi.”
“Vâng, mẹ nuôi.” Tư Đồ Uyển Uyển thẹn thùng cười, theo Kỷ Tương Quân rời đi.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK