Mục lục
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách - Bản dịch chuẩn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Sách nghe điện thoại với vẻ mặt ngơ ngác, anh còn chưa kịp hỏi thêm câu nữa thì bên kia đã cúp máy.

Từ nay về sau, hợp đồng với Châu báu Mạc Bắc coi như đã kết thúc.

Anh đặt điện thoại xuống và cười khổ.

Đinh Mộng Nghiên bưng một đĩa hoa quả đến, ngồi bên cạnh Giang Sách và hỏi: "Chồng, có chuyện gì vậy?"

Giang Sách nói thật: "Mất một hợp đồng rồi."

"Tại sao?"

"Ôi, anh cũng muốn biết tại sao."

Quả thực, Giang Sách không biết có chuyện gì xảy ra, mặc dù buổi sáng có chút không vui, nhưng anh vẫn hoàn thành công việc rất tốt.

Theo lý mà nói thì sẽ không có vấn đề gì.

Đặc biệt là câu "Nam Quách Tiên Sinh" của Tô Tín Lượng lại càng không thể giải thích được.

Đinh Mộng Nghiên đoán: "Có thể là nguyên thạch anh chọn có vấn đề?"

"Sẽ không đâu."

Giang Sách rất chắc chắn về điều này, anh thông qua “khí” sẽ kết hợp ăn ý với nguyên thạch, tuyệt đối sẽ không sai.

Anh không thể mắc sai lầm, vậy người khác có thể mắc sai lầm không?

Nghĩ đến điều này, Giang Sách đại khái có thể nghĩ ra một số khả năng.

Nhưng không còn quan trọng nữa, dù sao anh cũng đã ký nhiều hợp đồng, thiếu một cái cũng không quan trọng, anh cũng không chịu thiệt gì.

Ngoài ra, tốt hơn là nên ngừng hợp tác với một công ty lòng dạ hẹp hòi như vậy.

Đinh Mộng Nghiên mỉa mai: "Công việc của người ta giành giật mới có được, anh thì hay rồi, mới nửa ngày đã làm tổn thất một hợp đồng một trăm vạn.”

Giang Sách nhún vai và không trả lời.

Ngay khi anh đang muốn ăn một miếng trái cây, thì chuông điện thoại lại vang lên.

Lần này, là một công ty châu báu khác, Giang Sách cũng được yêu cầu chọn những khối nguyên thạch.

Không còn cách nào, anh đã ký nhiều hợp đồng như vậy, không thể nằm ở nhà lấy tiền không công được, vẫn phải ra ngoài làm việc thôi.

“Anh đi ra ngoài trước đây.” Giang Sách nói.

“Ừa, lần này cẩn thận đấy, đừng để mất hợp đồng nữa.” Đinh Mộng Nghiên nhắc nhở.

"Được, anh sẽ chú ý."

Lần này, công việc của Giang Sách diễn ra rất suôn sẻ, đích thân chủ tịch đã tiếp anh, anh đi cùng toàn thể công ty chọn những khối nguyên thạch.

Một mặt, tất cả mọi người muốn mở rộng tầm mắt và xem Giang Sách đã lựa chọn những khối nguyên thạch tốt nhất một cách khéo léo như thế nào.

Mặt khác, cũng là để giám sát Giang Sách, không cho anh gian lận.

Cuối cùng, Giang Sách đã hoàn thành việc lựa chọn dưới sự giám sát của toàn thể lãnh đạo và nhân viên của công ty, và tiến hành cắt đá tại chỗ, quả thật đều là nguyên thạch cực phẩm.

Mọi người trong công ty vui mừng khôn xiết, họ đều khen ngợi Giang Sách sở hữu 'Thiên nhãn'.

Không chỉ vậy, họ còn đăng Weibo, WeChat để bày tỏ cảm xúc về những gì đã xảy ra ngày hôm nay.

Chứng kiến thành công của Giang Sách, các công ty khác cũng không nhàn rỗi.

Để không tiêu tiền một cách vô ích, các công ty có hợp đồng với Giang Sách đã bắt đầu tìm việc cho Giang Sách, chỉ trong ba ngày, Giang Sách đã nhận được hàng chục đơn hàng.

Hết nhà này đến nhà khác, anh đã phải chạy đến mức muốn đứt cả chân luôn rồi.

Trong một thời gian ngắn, Giang Sách đã trở thành một nhân vật nổi tiếng trong toàn bộ ngành công nghiệp trang sức, và sự lựa chọn của anh lần nào cũng hoàn hảo.

Vì sự tồn tại của Giang Sách, hầu hết mọi công ty hợp tác đều có lãi.

Ngoại trừ Châu báu Mạc Bắc.

Đột nhiên, mỗi công ty đều mở ra một khoảng cách với Châu báu Mạc Bắc, và những công ty nhỏ không bằng Châu báu Mạc Bắc cũng từng chút một bắt kịp.

Tô Tín Lượng, chủ tịch Châu báu Mạc Bắc, ngồi vào bàn làm việc, đọc từng trang tin tức, xem các báo cáo gần đây về ngành trang sức.

Càng nhìn càng thấy bàng hoàng.

Càng xem càng thấy khó chịu.

"Mẹ kiếp, công ty nhỏ này mới thành lập chưa đầy một năm mà giá trị thị trường đã vượt qua chúng ta rồi ư?"

"Cửa hàng này sao lại mở ra được nguyên thạch cực phẩm chứ?"

"Những khối nguyên thạch cực phẩm trở thành hàng hóa đầy đường từ bao giờ thế, ai cũng mở được hết."

Tô Tín Lượng nhìn vào đó và kinh ngạc phát hiện ra một điều, sở dĩ những công ty này có thể trở nên hùng mạnh chính là có một người đồng thời đứng sau lưng - Giang Sách!

Tất cả những khối nguyên thạch mà Giang Sách lựa chọn đã được chứng minh là những khối nguyên thạch có chất lượng hàng đầu.

Đồng thời, giá trị bản thân của Giang Sách cũng tăng lên.

Trước đây, một trăm vạn là có thể ký hợp đồng với Giang Sách trong một tháng, nhưng bây giờ, không có năm trăm vạn thì đừng có mở miệng, thậm chí cao nhất là một ngàn vạn.

Mặc dù vậy, vẫn có nhiều công ty trang sức chặn ở cửa nhà Giang Sách để năn nỉ anh ký hợp đồng.

Nhưng Giang Sách dường như đã quá mệt mỏi với nên đã ngừng ký hợp đồng mới.

Nhìn thấy điều này, trái tim của Tô Tín Lượng như đông cứng lại.

"Không thể nào?"

"Giang Sách được hoan nghênh như vậy sao?"

Tim ông ta như bị đá chặn lại, cảm thấy vô cùng khó chịu, những người khác đang đổ xô ký hợp đồng với Giang Sách, đó đều là những hợp đồng đắt giá cao ngất ngưởng.

Còn ông ta thì sao?

Ông ta thì ngược lại, chủ động lựa chọn hủy bỏ hợp đồng với Giang Sách, là hợp đồng giá rẻ chất lượng tốt.

"Làm sao có thể? Không thể nào."

Tô Tín Lượng hơi không hiểu.

Theo ý kiến của ông ta, Giang Sách rõ ràng là một tên dốt nát, là một Nam Quách Tiên Sinh không có thực lực gì cả, và sẽ dựa vào sự cường điệu để phóng đại giá trị của mình.

Tại sao một người như vậy lại được yêu thích chứ?

Có phải mọi người đều bị bùa mê thuốc lú, chỉ có mình ông ta tỉnh táo?

Tất cả những người từ các công ty khác đều đã bị lừa, chỉ có Tô Tín Lượng là người tỉnh táo ư?

Hay đây là chương trình do Giang Sách thực hiện? Một buổi biểu diễn được tổ chức bởi hàng chục công ty trang sức trong toàn bộ khi Giang Nam, chỉ để lừa Châu báu Mạc Bắc?

Haha, ai mà tin được kiểu này? Ngay cả bản thân Tô Tín Lượng cũng không tin.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK