Mục lục
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách - Bản dịch chuẩn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Tô Nhàn quay đầu lại nhìn thấy một người đàn ông tóc vàng mắt xanh đang đứng sau lưng mình. 

Mắt anh ta có màu xanh lục, dáng người cao chừng một mét tảm cùng với nụ cười nhẹ mê người, đây là kiểu mà con gái thích nhất. 

Nhưng Tô Nhàn không hề rung động trước vẻ ngoài này của người đó. 

Vì có ngoại hình xinh đẹp nên từ nhỏ Tô Nhàn đã hay được người ta bắt chuyện làm quen, cô ấy đã quen từ lâu. 

Tô Nhàn còn chưa kịp đáp lời, đổi phương đã nói tiếp: “Quý cô xinh đẹp này, cô giống như vầng trăng sáng trong đêm vậy, rực rỡ soi sáng lòng người, sưởi ấm trái tim mềm mại của tôi.” 

“Tên tôi là Cage, tôi tự hỏi không biết mình có vinh hạnh được biết quý danh của cô không, thưa cô?” 

Tô Nhàn nhún vai, đáp: “Không cần khách sảo, anh cứ gọi tôi là Tô Nhàn đi.” 

“Tô Nhàn à, một cái tên thật đẹp” Cage mỉm cười nói: “Quý cô Tô Nhàn, tôi thấy cô đang chọn đồ trang sức, hình như cô rất thích đá quý ở đây nhỉ? Nếu có thể, hãy cho phép tôi tặng cô một món làm quà gặp mặt.” 

Tô Nhàn cười khẩy. 

Tặng quà để lấy lòng con gái ư? Haha, trò trẻ con. 

Tô Nhàn đã quen với chiêu trò này từ lâu, cô ấy lập tức vươn tay ra khoác tay Giang Sách, dựa đầu vào vai anh, nói: “Cảm ơn ý tốt của anh, nhưng không cần đâu, nếu tôi thích món trang sức nào thì người yêu tôi sẽ mua nó cho tôi.” 

Giang Sách bất lực cúi đầu xuống, rõ ràng anh biết Tô Nhàn đang lấy anh ra làm lá chắn, nhưng anh cũng không thể nói gì. 

Cage biển sắc, hơi tức giận. 

Anh ta đánh giá Giang Sách, cười khẩy chế nhạo: “Cô Tô Nhàn, xin cho tôi mạo muội hỏi một câu, sợ là vị “người yêu” này của cô không thể đáp ứng được mọi yêu cầu của cô đâu.” 

“O? Sao anh lại nói vậy?” 

“Vì anh ta không có đủ tiền đâu.” Cage chỉ vào Giang Sách, nói: “Quần áo trên người anh ta nhìn là biết rõ ràng anh ta chỉ vừa mới mua để ứng phó với lần hẹn hò này với cô. Khí chất của anh ta hoàn toàn không hợp với bộ đồ, mặc dù mặc đồ đẹp đẽ sang trọng, nhưng trên người anh ta vẫn toát ra một loại khí chất nghèo hèn từ trong cốt tủy.” 

Giang Sách ngượng ngùng xoa mũi. 

Người ta nói như vậy hình như cũng chẳng có gì sai, anh quả thực đã nghèo quen” rồi, mặc bộ đồ này trên người đúng là thấy không quen. 

Cage nói tiếp: “Hơn nữa cô Tô Nhàn à, tôi đã nhìn thấy được một điểm ở anh ta. Đó là trang sức ở tầng một chỉ hàng bình thường, người yêu” cô cũng chỉ có thể dẫn cô xem ở đây thôi.” 

Còn tôi thì khác.” 

“Tôi có thể dẫn cô lên tầng hai, xem những món trang sức đá quý đắt tiền chân chính.” 

“Không chỉ xem thôi đâu, tiền mà tôi có còn có thể mua học ô một món bất kỳ mà cô thích” 

“Cô Tô Nhàn, một quý cô xinh đẹp như cô sao lại có thể bị một kẻ nghèo hèn bên cạnh vấy bẩn được? Xin cô hãy rời bỏ anh ta, để tôi được nắm tay cô, học ô thấy một thế giới mới.” 

Nói rồi, Cage đưa tay về phía Tô Nhàn. 

Khóe miệng anh ta cong lên, để lộ nụ cười nhẹ nhàng như thể anh ta có thể chắc nịch rằng, không có người phụ nữ nào có thể cưỡng lại được vẻ ngoài và sự giàu có của mình. 

Cage khá hài lòng với chiêu trò này. Con gái bên ngoài luôn không thể cưỡng lại được những người đàn ông đẹp trai và giàu có. 

Nhưng lần này tính toán của anh ta nhầm rồi. 

Tô Nhàn ôm chặt cánh tay của Giang Sách hơn: "Lầu hai phải không? Anh yêu sẽ đưa tôi lên, cảm ơn lòng tốt của anh." 

Hả? 

Bàn tay vươn ra của Cage có chút khó xử. 

Anh ta chậm rãi thu tay lại, sờ sờ mũi nói: "Cô Tô Nhàn, chỉ sợ cô vẫn không đủ hiểu biết về tầng hai của trang sức Hằng Tinh nên mới nói ra lời này. Chờ cô thật sự đi lên rồi thì sẽ biết những lời vừa rồi của tôi có nghĩa là gì."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK