Mục lục
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách - Bản dịch chuẩn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vừa xuống xe, Đinh Mộng Nghiên đã bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ. 

Chỉ thấy công nhân nhà máy đều đang cởi trần, tụm năm tụm bảy ngồi lại, hoặc là đánh bài, hoặc là uống rượu, không một ai có bộ dạng giống như đang làm việc nghiêm chỉnh. 

Sau khi nhìn thấy Đinh Mộng Nghiên, trong mắt đám công nhân đều tỏa ra vẻ thèm thuồng như sói đói. 

Thậm chí còn có tên chảy cả nước miếng. 

Cảnh tượng này dọa Đinh Mộng Nghiên sợ, cô đi vào nhà máy chế tạo thép khói đen mà? Chắc chắn không phải ngục giam đấy chứ? 

“Giang Sách, chúng ta đến đúng nơi không vậy?” 

Giang Sách ngẩng đầu nhìn tên nhà máy, gật đầu: “Chính là chỗ này.” 

“Nhưng... chỗ này sao lại” 

Đinh Mộng Nghiên cũng không biết nói sao mới được, cảnh tượng nơi này thật sự rất đáng sợ, cô như con nai nhỏ lạc trong rừng, đám đàn ông hung tợn này lúc nào cũng có thể nuốt cô xuống vậy. 

Loại cảm giác này rất tồi tệ. 

Chỗ này thật sự vẫn là nhân thế hả? Không phải địa ngục đấy chứ? 

Giang Sách rất bình tĩnh, trước khi đến đây anh đã biết công viên Long Dương có dáng vẻ thế nào rồi, thế nên sau khi chứng kiến tận mắt vẫn còn giữ được bình tĩnh. 

“Đi theo phía sau anh.” 

“Ừm.” 

Đinh Mộng Nghiên đi theo Giang Sách vào nhà máy, cũng may Giang Sách cùng cô đến đây, nếu một mình cô đến, thật sự cô không biết nên làm sao mới tốt. 

Tuy rằng trước đó đã nghe nói công viên Long Dương trị an không được tốt cho lắm, nhưng không đến mức hỏng bét được như thế này chứ? 

Trên đường đi, cô cảm nhận được toàn những ánh mắt đen tối hướng đến. 

Hai người bọn cô cứ đi thẳng vào, có một gã công nhận diện mạo đáng khinh không khống chế được dục vọng, vỗ tay đứng dậy đi theo phía sau. 

Gã ta giả vờ đi qua bên người Đinh Mộng Nghiên, nhưng thật ra là lặng lẽ đưa tay về phía eo của Đinh Mộng Nghiên. 

Ánh mắt của những tên còn lại đều nhìn chằm chằm vào. 

Những tên đó không hề chớp mắt, chỉ chờ mong Đinh Mộng Nghiên thét chói tại lên, cái này đối với những tên đó mà nói là thứ “âm thanh” tuyệt diệu nhất trên thế giới. 

Nhưng kết quả... 

Đám công nhân không nghe được tiếng thét của Đinh Mộng Nghiên mà lại là tiếng của gã đàn ông đáng khinh đó hét lên. 

"Aaa!!!" 

Tiếng hét hệt như tiếng heo kêu lúc bị giết vang lên khắp ngóc ngách nhà máy. 

Từ góc nhìn của đám người, chỉ thấy tay Giang Sách khóa lấy bàn tay ghê tởm của gã đó, gần như trong chớp mắt đã bẻ gãy đầu ngón tay của gã. 

Nhanh, chuẩn, ác! 

Thủ đoạn người đàn ông này không tầm thường. 

Vốn Giang Sách định giết gà dọa khỉ, trước tiên hạ uy xuống để đám người đó có quy củ lại. Nhưng ai mà biết chuyện này không những không ngăn cản được đám người đó mà ngược lại còn chọc giận bọn chúng, như vừa chọc vào tổ ong vậy. 

Đến địa bàn người ta mà còn dám ra tay đả thương người ta? 

Ha ha, bấy giờ đám công nhân đã có lý do để tiến lên tìm chuyện gây hấn rồi. 

Tất cả công nhân có mặt ở hiện trường đều đứng lên, đi đến chỗ Giang Sách, vây quanh anh. 

Tất nhiên, mục đích thật sự của đám người đó cũng không phải vì báo thù cho anh em của mình, chỉ là, đây là cơ hội tốt để giải quyết Giang Sách, sau đó mọi người cùng nhau chia sẻ cô gái trẻ đẹp bên cạnh anh. 

Đám người đó đã thèm thuồng nãy giờ rồi. 

Hôm nay có nai con tự đưa mình đến cửa, nếu bọn họ không ăn thì thật sự sẽ khiến trời không chứa đất không tha đấy. 

Thế nhưng, chiến thần Tu La sẽ cho đám người đó cơ hội này ư? 

Kết cục sau khi chơi trên đầu thái tuế sẽ cực kì thảm đấy. 

Giang Sách đẩy Đinh Mộng Nghiên ra sau mình để che chở, nhỏ tiếng nói: “Lần này anh ra tay có hơi độc ác, em đừng sợ” 

“Ừm.” 

Đinh Mộng Nghiên gật đầu liên tục, hiện tại sao mà cô còn quan tâm Giang Sách có ác hay không ác chứ? 

Cô chỉ quan tâm Giang Sách có thể đuổi đám “sói” đó đi không thôi. 

Chưa đợi cô phản ứng, một gã công nhân đã lao đến, đưa tay đến người Đinh Mộng Nghiên muốn xé rách quần áo cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK