Mục lục
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách - Bản dịch chuẩn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Vừa nghe đến bốn chữ "đội xe Tật Tốc", sắc mặt Đinh Phong Thành lập tức thay đổi, có vẻ anh ta đã ý thức được vấn đề rồi. 

Mấy ngày này, Đinh Trọng cũng nghe nói phong phanh đầu đó rằng đứa cháu không nên thân của mình không biết vì cái gì mà tự nhiên trở thành thần xe trong dân gian được mọi người khen ngợi không ngớt, danh tiếng vang dội. 

Trong nhận thức của Đinh Trọng, kỹ thuật lái xe của Đinh Phong Thành cực kỳ tệ, căn bản là không phù hợp với hai chữ thân xe chút nào cả. 

Thật không hiểu nổi tại sao lại thổi phồng lên tới mức đó. 

Ông ta nói: "Đội xe Tất Tốc là một đội xe chuyên nghiệp đứng đầu cả nước, nếu người ta đã chủ động tới trước cửa yêu cầu gặp mặt thì chúng ta cũng không nên từ chối. Phong Thành, cháu đi gặp đi." 

“A? Dạ..” 

Đinh Phong Thành rổi như tơ vò, miễn cưỡng đứng dậy đi ra ngoài. 

Mà Đinh Phong Thành đi, những người khác cũng chẳng còn tâm tư nào họp tiếp, tất cả họ đều tò mò không biết mọi chuyện sẽ tiến triển thể nào, đặc biệt là Đinh Mộng Nghiên, cô cực kỳ muốn biết Đinh Phong Thành sẽ xử lý thế nào. 

Đến cả Đinh Trọng cũng tò mò không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. 

Vì thế, hội nghị đến đây là kết thúc, mọi người đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi của mình, tất cả đều đi về phía đại sảnh, nhìn thấy đám người Rắn Hổ Mang kia. 

Rắn Hổ Mang là một người có diện mạo trông khá gầy yếu, nhưng cơ thể lại vạm vỡ, cơ bắp đầu ra đấy. Chưa hết, xung quanh anh ta tản ra mùi nguy hiểm nồng nặc, đặc biệt là đôi mắt kia, những người bị đôi mắt anh ta nhìn trúng đều sẽ có cảm giác không rét mà run. 

Đinh Phong Thành liếc nhìn anh ta một phát đã sợ tới mức xoay đầu đi, không dám nhìn lại. 

Rắn Hổ Mang nheo mắt. 

Người đàn ông trước mắt anh ta đây chính là người đã đánh bại đàn em tài giỏi, cánh tay đắc lực của anh ta - Liệt Diễm Hổ sao? 

Có điều, khí chất của người đàn ông này vừa nhìn đã thấy không đạt tiêu chuẩn rồi. 

Rắn Hổ Mang chủ động duỗi tay ra bắt chuyện trước: "Anh chính là thần xe - Anh Đinh đúng không?" 

Đinh Phong Thành cũng chia tay ra bắt tay anh ta. 

“Là tôi đây.” 

“Chào anh Đinh, mấy ngày trước, em ba của tôi là Liệt Diễm Hổ đã may mắn có cơ hội tỷ thí Với anh, kết quả là thua, thất bại thảm hại." 

Chuyện này mọi người ai cũng biết hết rồi. 

Nên Đinh Phong Thành cũng không phủ nhận. 

Anh ta sờ sờ đầu, kiên trì nói: "A, đúng là có chuyện như vậy thật." 

Rắn Hổ Mang tiếp tục nói: “Em ba của tôi vốn dĩ là học nghệ thông tinh, vậy mà lại dám đứng trước mặt anh đây há miệng khoe khoang, thật đáng xấu hổ, anh cho nó bài học như vậy thật tốt quá." 

Chuyện vừa chuyển, anh ta đột nhiên nói tiếp: “Nghe em ba tôi nói, kỹ thuật lái xe của anh vô cùng điệu nghệ, có thể vào cua mà không cần giảm tốc độ, kẻ khác xem thể là đủ rồi. Còn kẻ hèn này vẫn chưa được tận mắt chứng kiến, thật sự tiếc nuối vô cùng. Vậy nên, không biết anh đây có thể cho kẻ hèn này chút mặt mũi, cùng kẻ hèn này tỷ thí một trận, để kẻ hèn này có cơ hội được mở mang tầm mắt không?" 

“Thời gian, sân đấu, tất cả đều do anh lựa chọn, tôi tuyệt đối sẽ không nói hai lời." 

Rắn Hổ Mang khách sáo nói. 

Trên thực tế, đây làm gì phải lời đề nghị nào chứ, rõ ràng là đã viết sẵn lời tuyên chiến! 

Là một đội xe chuyên nghiệp, lớn nhất cả nước, vậy mà một người nòng cốt trong số đó lại bị người vô danh đánh bại, dẫn đến việc cả một đội xe đều trở thành trò cười cho thiên hạ. 

Suốt nhiều ngày nay, đội xe Tật Tốc đã bị không biết bao nhiêu người cùng ngành chế cười. 

Vậy nên hôm nay, Rắn Hổ Mang muốn đích thân khiêu chiến người được mệnh danh thân xe 

trong truyền thuyết này. 

Tôn nghiêm của bọn họ đã bị mất đi ở đâu, thì phải nhặt lên ở đó! 

Đinh Phong Thành biết rõ sức lực bản thân anh ta đến đâu, anh ta làm gì có bản lĩnh mà tỷ thí với những tay đua chuyên nghiệp như vậy chứ? Anh ta nuốt nước miệng, xấu hổ gãi gãi đâu. 

“Cái đó, tôi nghĩ là không cần đâu..." 

Rắn Hổ Mang lập tức trừng mắt liếc nhìn Đinh Phong Thành một cái, ánh mắt giống như loài rắn độc đang săn lùng con mồi, khiến Đinh Phong Thành sợ tới mức nuốt ngược mấy lời định nói vào trong. 

Rắn Hổ Mang ngoài cười nhưng trong không cười, anh ta nói: "Đương nhiên, tôi sẽ không để anh Đinh đây tỷ thí không, bất kể thắng thua thế nào, kẻ hèn này đều sẽ dâng lên cho anh phí mời là một ngàn vạn!" 

Một ngàn vạn sao? 

Lại còn bất kể thắng thua nữa chứ? 

Đinh Phong Thành bị dao động, gần đây anh ta nghèo đến sắp điên rồi, anh ta đang rất cần tiền.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK