Mục lục
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách - Bản dịch chuẩn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Sách cười nói: "Dù sao đứa trẻ cũng phải lớn lên, ông cũng không thể bảo vệ cô bé cả đời được đúng không? Học cách buông tay, để cô bé tự bay đi." 

"Aiz ... tôi cũng biết vậy, nhưng lại khó mà làm được." 

Mấy ngày tiếp theo, Nhiếp Tiểu Vân vẫn đến nhà trẻ học một cách suôn sẻ, nhờ có sự xuất hiện của Ngải Hà mà tiệm cơm Uyên Ương đã trật tự ngăn nắp hơn hẳn, mọi chuyện đều phát triển theo chiều hướng tốt. 

Nhưng ông trời lại không chiều theo lòng người. 

Hôm nay Giang Sách và Cốt Lang cùng đến thăm tiệm cơm của Nhiếp Tranh, gọi một vài món ăn và mấy chai rượu để vừa ăn vừa uống, đang ăn uống thì đột nhiên có một bác gái vội chạy đến với vẻ mặt đầy hoảng hốt. 

"Cốt Lang, cậu vẫn còn ngồi đây ăn uống được à? Cố Vĩnh Lượng nhà cậu xảy ra chuyện rồi." 

Cốt Lang sợ tới mức mất hồn mất vía, sốt ruột hỏi: "Bác gái, bác nói rõ một chút đi, con trai tôi bị làm sao?" 

"Con trai cậu đánh bạn trong trường, bây giờ hiệu trưởng và giáo viên đang phạt con trai nhà cậu đấy, còn nói sẽ đuổi học thằng bé nữa. Ai da, cậu mau chạy đi xem thử đi." 

"Hừ, cái thằng nhóc chết tiệt này, ông đây vất vả lắm mới gửi nó đi học được, bây giờ nó lại tìm thêm rắc rối cho ông đây nữa, dù thế nào tôi cũng phải đánh chết nó mới thôi." 

Cốt Lang đứng dậy chạy đi, Giang Sách hơi híp mắt nhìn thoáng qua Nhiếp Tranh, cũng đồng thời chạy theo. 

Lúc ba người đến nhà trẻ đã thấy Cố Vĩnh Lượng đang chịu phạt ở trước cửa lớp học, chủ nhiệm lớp và hiệu trưởng Cam Đức Dương đang đứng một bên lớn tiếng trách mắng. 

Thấy Cốt Lang đến, Cam Đức Dương tức giận nói: "Cốt Lang, anh dạy con trai mình kiểu gì vậy? Cậu xem thằng bé đã đánh con nhà người ta ra nông nổi thế nào rồi?" 

Cốt Lang nhìn theo hướng ngón tay của Cam Đức Dương, trông thấy một cậu bé mặt mày xanh tím, tóc bị cắt ngắn hơn phân nửa, trên cánh tay vẫn còn in hằn một dấu răng nhỏ đang đứng cách đó không xa, dáng vẻ bị đánh thê thảm đến mức phải khóc thét lên. 

"Thằng nhóc chết tiệt này." 

"Mày làm tao tức muốn chết rồi." 

Cốt Lang chưa kịp ra tay dạy dỗ con trai mình thì một chiếc ô tô màu đen đã dừng ở trước cổng trường, cửa vừa mở ra, một người đàn ông mặc tây trang vội bước tới. 

Anh ta chính là ba của đứa trẻ bị đánh kia, cũng là phó tổng giám đốc của tập đoàn Ngưỡng Vấn - Hồng Triết có giá trị lên đến hàng trăm triệu và là người giàu nhất trong số các bậc phụ huynh. 

Vừa mới bước đến, Hồng Triết đã lớn tiếng chất vấn: "Là đứa chết tiệt nào đã đánh con tôi? Mau lăn ra đây cho ông." 

Mọi người đều hướng mắt nhìn về phía Cố Vĩnh Lượng, chỉ trong nháy mắt Hồng Triết đã biết ai là người đã ra tay, anh ta bước tới vừa chỉ vào mũi của Cố Vĩnh Lượng vừa hỏi: "Thằng ranh con, là mày đánh đúng không?" 

Không ngờ Cố Vĩnh Lượng lại không hề sợ hãi mà ngược lại còn ngẩng đầu lên. 

"Là tôi đánh đó." 

"Hừ, đã đánh người không biết nhận sai mà còn ở đó ngông cuồng" 

Hồng Triết giơ tay tát vào mặt Cố Vĩnh Lượng một cái thật mạnh, không ai có thể ngờ một người lớn như anh ta lại ra tay đánh một đứa nhỏ cả, ngay cả Cốt Lang cũng hoảng sợ vội chạy đến đỡ con trai mình lên. 

Nhìn thấy đứa nhỏ nhà mình bị đánh làm lòng Cốt Lang cũng thấy luống cuống, nhưng dù sao mình cũng là bên có lỗi nên cũng không nói được gì. 

Hồng Triết tát xong một cái vẫn chưa trút hết lửa giận, chỉ tiếp vào Cốt Lang nói: "Anh chính là cái tên xã hội đen đã khiến các bậc phụ huynh trong nhóm phải thảo luận sôi nổi đấy à? Đúng là có người ba loại gì thì sẽ sinh ra đứa con loại đó mà, đời trước không ngay thẳng thì đời sau cũng lệch lạc thôi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK