Mục lục
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách - Bản dịch chuẩn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Điều duy nhất cô có thể mong đợi lúc này là Giang Sách.

 

Nhìn thấy bộ dạng vừa sợ hãi vừa hoảng hốt của Tân Uẩn, Thuỷ Quân Tín càng phấn khích, đây là kết quả mà anh ta muốn, rất tuyệt, rất tốt.

 

Nếu Giang Sách không có ở đây, sẽ không thể đạt được hiệu quả như vậy!

 

Anh ta vui mừng và thấy may vì vừa rồi không đuổi Giang Sách đi, để Giang Sách ở lại quả thực là một lựa chọn đúng đắn.

 

Khi phụ nữ sợ hãi, nếu người đàn ông của mình ở bên cạnh, cô ấy sẽ cố gắng hết sức để cầu xin người đàn ông của mình giúp đỡ, và nếu người đàn ông của mình không cứu được, người phụ nữ sẽ càng tuyệt vọng hơn.

 

Sự thất vọng do bị phá vỡ hy vọng của đối phương còn sảng khoái hơn nhiều so với việc khiến đối phương thất vọng ngay từ đầu.

 

"Tốt lắm, tiếp tục kêu gào đi."

 

"Một âm thanh thật mỹ miều, đã lâu rồi tôi chưa hưởng thụ được một âm thanh tuyệt vời như vậy."

 

"Tân Uẩn, cô thực sự là một món quà tuyệt vời; có thể nhìn thấy một món quad hoàn hảo thế này ở Nam Thành, Thuỷ Quân Tín tôi đúng là phước ba đời!"

 

Anh ta cười thành tiếng, tiếng cười mới kinh dị, đê tiện, ghê tởm làm sao.

 

Tuy nhiên, ngay khi anh ta đang cười hạnh phúc thì một bàn tay gõ nhẹ lên vai anh ta.

 

Hửm?

 

Tiếng cười đột ngột dừng lại, Thuỷ Quân Tín quay đầu lại, nhìn thấy Giang Sách đang đứng phía sau mình.

 

Sao lại thế này?

 

Thuỷ Quân Tín nhìn xuống một cái, ôi trời ơi, không biết từ lúc nào, cả bảy tám tên thuộc hạ của anh ta đã nằm lăn ra đất, sùi bọt mép bất tỉnh nhân sự.

 

Trong vòng chưa đầy năm giây, không có một âm thanh đánh nhau dữ dội nào, vậy mà tất cả thuộc hạ của anh ta đều đã bị giết?

 

Thuỷ Quân Tín sửng sốt, thủ đoạn của Giang Sách quá ư ghê gớm rồi đấy?

 

Anh ta nuốt nước bọt, lạnh lùng nói: "Giang Sách, tôi ra lệnh cho anh lùi lại năm mét, không được nhúc nhích!"

 

Giang Sách bày ra vẻ mặt vô cảm.

 

Thuỷ Quân Tín cau mày nói: "Anh có vẻ rất không hài lòng nhỉ? Haha, anh có chút tiền thật đấy, nhưng ít tiền của anh không đáng để nhắc tới trước mặt Thuỷ Vân Thiên chúng tôi!"

 

"Ở Nam Thành, sự tồn tại của Thuỷ Vân Thiên chúng tôi là bất khả chiến bại, bất cứ ai đến đây đều phải nể mặt chúng tôi."

 

"Tôi nói thẳng, hôm nay, tôi để ý người phụ nữ của anh rồi."

 

"Đây là vinh dự của anh!"

 

"Nhưng anh không phải lo lắng, tôi sẽ không cướp của anh làm gì, tôi chỉ mượn chơi một đêm, chỉ cần một đêm, chơi xong đêm nay, sáng mai anh có thể đến đón đi, không giữ lại làm gì."

 

Thuỷ Quân Tín cười nhếch môi nói: "Nếu anh không yên tâm thì tôi có thể để anh đứng cạnh giám sát, tôi đảm bảo sẽ không chơi hư cô ta đâu."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK