Mục lục
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách - Bản dịch chuẩn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chiếc xe thể thao mui trần bay nhanh trên đường cái, hướng đến khách sạn. 

Trên xe. 

Tâm trạng Tân Tử Dân rất tốt, ông hít sâu một hơi không khí tươi mới, nói với Giang Sách: "Lần này bác còn tưởng mình không sống nổi nữa, rơi vào trên tay bọn họ, cơ bản là không có đường sống. Bác sợ nhất chính là Tân Uẩn sẽ thật sự tới cứu bác, sau đó góp luôn cả mạng nó vào, thế thì bác thật sự sẽ chết không nhắm mắt." 

"May mà còn có cháu, Giang Sách, nếu không nhờ cháu, bác thật sự không sống được nữa, cháu là ân nhân cứu mạng của bác, lần này bác thật sự không biết nên báo đáp cháu như thế nào mới tốt." 

"Nếu thật sự không được, bác thậm chí có thể gả Tân Uẩn chó cháu làm vợ 

bé!" 

Phụt... 

Giang Sách thiếu chút nữa không cầm chắc tay lái, nếu như lời này bị Định Mộng Nghiên nghe được, cô nhất định sẽ giết anh. 

"Không, không cần." 

Anh cười nói: "Bác à, bác là ba của người anh em Tân Kỳ của cháu. Lúc ở Tây Cảnh, cậu ấy đã cứu cháu vô số lần, không có Tân Kỳ, có lẽ cháu đã chết từ lâu, là bị thương mà chết. Giờ cậu ấy đã đi rồi, ân tình của cậu ấy, cháu sẽ trả lại cho bác." 

"Cho nên, xin bác đừng nói cảm ơn gì đó với cháu, tất cả đều là chuyện cháu nên làm." 

Hai người đều rất khách khí. 

Tân Tử Dân nhìn Giang Sách, càng nhìn lại càng thích, đồng thời trong lòng không khỏi dâng lên nỗi bị thương. 

Người đàn ông tốt như vậy, sao lại kết hôn rồi hả? 

Thật đúng là ông trời không có mắt mà! 

Nếu Giang Sách vẫn còn độc thân thì tốt biết mấy? Cho dù đã ly hôn cũng được, thế chẳng phải Tân Uẩn sẽ có cơ hội rồi sao? 

Aizzz, đàn ông tốt đều là của người khác mất rồi. 

Lúc ông đang cảm thán, Giang Sách lại tò mò hỏi: "Bác Tân, cháu còn không biết rốt cuộc làm sao bác lại rơi vào trong tay đám người Sơn Tiêu thế? Không phải bác tới Nam Thành mua vật tự sao? Sao lại dây dưa với bọn họ?" 

"Ài, đừng nói nữa." Tân Tử Dân nói: "Vốn dĩ bác đã mua xong đồ chuẩn bị trở về rồi, nhưng vào mấy ngày hôm trước đột nhiên nhận được một tin tức, Thủy Vân Thiên của Nam Thành muốn tiến hành một buổi bán đấu giá ngầm, trong đó có một bộ ngân châm mà thần y Biển Thước đã từng sử dụng! Người đời gọi là 'Biển Thước Thần Châm!" 

Biển Thước Thần Châm? 

Giang Sách nhanh chóng bị khơi gợi hứng thú. 

Phải biết rằng, trình độ châm cứu của Biển Thước ở cấp bậc xuất thần nhập hóa, vô số thần y đều chỉ có thể đứng từ xa nhìn bóng lưng người này. 

Ngân châm Biển Thước sử dụng, lại càng là ngân châm cấp bậc cao nhất trong truyền thuyết, cho nên mới đã được xưng danh là "Thần Châm. 

Có thể lấy được bộ Thần Châm này đối với bác sĩ không khác gì như hổ thêm cánh. 

Giống như cao thủ đỉnh cao còn có được thần kinh tuyệt thế, có thể đạt tới trình độ tuyệt đại mà người đời hiếm thấy. 

Tân Tử Dân nói: "Biển Thước Thần Châm sẽ xuất hiện tại buổi đấu giá của Thủy Vân Thiên, cháu nói xem bác có thể không động lòng được sao? Bác đây là học trung y, một lòng luôn hướng tới Thần Châm kia, có nằm mơ cũng muốn có được." 

"Cho nên bác quyết định ở lại, tham gia buổi đấu giá." 

"Vấn đề là, buổi đấu giá Thủy Vân Thiên có sự kiểm soát nghiêm ngặt, tổng cộng chỉ bán ra 100 tấm thẻ VIP, mỗi tấm thẻ VIP tối đa chỉ có thể cho ba người vào hội trường." 

"Không có thẻ VIP, đến tư cách tiến vào tham gia bán đấu giá cũng không có." 

"Cho nên không còn cách nào, bác đi tìm kiếm mua thẻ VIP khắp nơi, sau cùng thì liên lạc với Sơn Tiêu, cậu ta có thẻ VIP. Nhưng chờ sau khi bác gặp mặt cậu ta, cậu ta lại lật lọng, chẳng những không đưa bác thẻ VIP mà còn thu không hàng hóa của bác." 

"Sau đó còn dùng bác để uy hiếp, bắt Tân Uẩn đưa năm trăm vạn tới." 

"Nói thật, mấy ngày qua, mỗi ngày bác đều muốn chết, không muốn tăng thêm phiền phức cho Tân Uẩn." 

Nghe thế, Giang Sách đại khái đã hiểu chuyện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK