“Yên tâm, chỉ cần thành công loại bỏ Nguyên Thần, thì đệ tam trọng thiên rộng lớn này chính là thiên hạ của tôi và cậu. Đến lúc đó, tôi sẽ giúp cậu đạt được những gì mà cậu muốn!”
Nói xong, ánh mắt ông qua đảo qua người Diệp Thiên, hai mắt khẽ nheo lại.
“Cậu sở hữu chân lực hỗn độn thuần khiết nhất. Nhưng cậu bây giờ so với cảnh giới của tôi mà nói, thực sự còn kém rất xa!”
“Tôi đã từng nói sẽ tặng cho cậu một món “quà lớn”. Nếu bây giờ chúng ta đã cùng trên một chiến tuyến, vậy thì tôi cũng không cần giấu giếm thêm nữa!”
Ông ta đưa lòng bàn tay ra, trong lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện một quả cầu ánh sáng bốn màu, tỏa sáng rực rỡ.
“Hôm nay, tôi sẽ giúp cậu tiến vào cảnh giới Chủ Tế!”
Giọng nói của thần tử Hoàng Tuyền vang vọng trong không gian mơ hồ, khiến mặt Diệp Thiên cứng đờ.
“Chủ Tế?”
Diệp Thiên khẽ nỉ non.
Anh đã từng nghe Diệp Nam Tiên nhắc đến, cảnh giới này, đây là cảnh giới siêu nhiên có sức mạnh khác một trời một vực với cảnh giới chưởng khống, thuộc về thứ nguyên khác.
Diệp Nam Tiên đã đạt đến cảnh giới chưởng khống, thực lực mà Diệp Nam Tiên lúc đó, đã đủ đáng sợ, nếu không phải núi Kỳ Liên gãy lìa bộc phát ra khí linh năng, để luyện hoá hoàn toàn Vạn Cổ Hỗn Độn Thể của Diệp Thiên, anh sẽ không có khả năng đánh bại Diệp Nam Tiên.
Phải biết, Vạn Cổ Hỗn Độn Thể không hoàn chỉnh, đến ngay cả chưởng khống thập phương, Diệp Thiên cũng có thể áp chế, nhưng đối mặt với Diệp Nam Tiên, anh gần như bị đánh mà không có bất kỳ khả năng nào có thể đánh trả, qua đó có thể thấy cảnh giới Chủ Tế mạnh đến mức nào.
Về phần Diệp Thiên, hiện tại chỉ nắm trong tay một nguyên chưởng khống, thần tử Hoàng Tuyền nói, muốn giúp anh đạt đến Chủ Tế, điều này khiến anh bất ngờ.
Ngay cả Cổ Cận Hồn, đứng ở một bên cũng phải trợn mắt nhìn, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Thần tử Hoàng Tuyền cùng cấp bậc với ông ta, nên đương nhiên ông ta biết đạt đến cảnh giới Chủ Tế khó khăn đến mức nào, cho dù bọn họ có bản lĩnh, cũng không thể nâng một người nắm trong tay một nguyên chưởng khống tăng lên cảnh giới Chủ Tế.
Nhưng, thần tử Hoàng Tuyền nói chuyện nghiêm túc như vậy, khiến ông ta âm thầm sợ hãi.
Chẳng lẽ thần tử Hoàng Tuyền thật sự có con át chủ bài mà ông ta không biết?
Vừa nghĩ đến đây, Cổ Cận Hồn lập tức quay đầu nhìn quả cầu bốn màu trong lòng bàn tay thần tử Hoàng Tuyền, khi sức mạnh thần niệm bộc phát, sau khi kiểm tra, vẻ mặt ông ta lập tức thay đổi.
“Đây là...”
Ánh mắt ông ta đột nhiên cứng đờ, sau đó nhìn về phía thần tử Hoàng Tuyền, trên mặt lộ ra vẻ khó tin.
“Hoàng Tuyền, rốt cuộc ông đang làm gì vậy? Sao ông có những sức mạnh này?”
Diệp Thiên nghe vậy, mới lấy lại bình tĩnh, nhìn quả cầu bốn màu, một lát sau, đồng tử đột nhiên co rút.
“Hàn khí Hoàng Tuyền, chân lực Hạo Nhiên, Cửu U Ma Khí, Nguyên Dương Tử Khí?”
Diệp Thiên khẽ lẩm bẩm, vẻ mặt càng ngày càng thay đổi, trên quả cầu bốn màu này, anh phát hiện ra bốn sức mạnh có trình độ cao nhất vũ trụ.
Bốn sức mạnh này, mỗi người không giống nhau, thuộc tính tương khắc, nhưng ở chung một chỗ lại cực kỳ hoà hợp, hỗ trợ lẫn nhau.
Thứ này và ngũ khí triều nguyên của Diệp Thiên, có hiệu quả tương đương nhau.
Chẳng qua là, điều này sao có thể xảy ra chứ?
Thần tử Hoàng Tuyền, chỉ sở hữu Hàn khí Hoàng Tuyền trong năm sức mạnh mà thôi, tại sao lại sở hữu cùng lúc ba sức mạnh còn lại?
Phải biết, bốn màu trong quả cầu nay, trừ chân lực hỗn độn ra, còn lại bốn sức mạnh đã gom đủ, hơn nữa, còn tản ra khí tức nguyên thuỷ nhất, cổ xưa nhất, so với sức mạnh của người thừa kế tứ đại thần cách mà nói, chắc chắn là cao hơn.
Diệp Thiên có thể khẳng định, những sức mạnh này, đều đến từ ba vị thần tử vũ trụ.
Nhưng điều khiến Diệp Thiên không hiểu là, những sức mạnh này, sao lại ở trong tay thần tử Hoàng Tuyền, còn ngưng luyện thành 1 mạch?