Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Luồng sức mạnh màu đỏ từ khắp nơi lao tới tạo thành tia sáng tập trung trên đỉnh đầu của Thủy Tổ Vạn Thú. Cảnh tượng đó tạo thành một bức tranh vô cùng đặc biệt. Giống như nhân vật chính đang hút mọi năng lượng trong vũ trụ vậy.

Diệp Thiên khẽ đanh mặt. Lạc Tông Diễm, Duẫn Tu Tuyệt đều tái mặt. Cơ thể của Thủy Tổ Vạn Thú dưới sức mạnh màu đó gia trì dần thu nhỏ lại giống như cơ thể một con người.

Thế nhưng khí tức của ông ta thì lại trở nên mạnh hơn rất nhiều. Cơ Xương Hạo vốn có tu vi thần phẩm độ kiếp, bởi vì bản tân là thú nên tu vi càng mạnh hơn Thiên Dưỡng Sinh và Tần Tử Dương.

Lúc này, dưới sức mạnh tập trung của năng lượng máu, khí tức của ông ta tăng đột biến, có khi sắp đột phá vượt qua cả tu vi thần phẩm độ kiếp rồi.

“Ha ha”.

Cơ thể của ông ta dần hóa thành một người đàn ông trung niên với cơ bắp cuồn cuộn, săn chắc như tượng tạc và ẩn chứa sức mạnh vô cùng đáng sợ.

“Cảm giác này thật thoải mái”, ông ta thở hắt ra sau đó vung tay.

“Bùm”.

Ông ta tung chưởng với tinh cầu cách xa đó khiến nó vỡ vụn. Mà đó mới là sức mạnh thể xác thôi

“Sao có thể”, Duẫn Tu Tuyệt với tu vi gần bằng Dộc Cô Cảm Viêm và Cơ Xương Hạo cũng phải co đồng tử.

“Cơ Xương Hạo, ông thật sự đã đạt tới cảnh giới đó rồi sao?”, Cơ Xương hạo chắp tay, khuôn mặt chữ điền để lộ nụ cười quỷ dị.

“Chưa đạt tới hoàn toàn tôi cũng chỉ mới thi triển Thú Huyết Phí Đằng thôi, dưới sức mạnh gia trì của toàn bộ các loại thú trong vũ trụ thì mới có thể miễn cưỡng đạt tới cảnh giới đó”.

“Có điều, trạng thái này cũng đủ để đối phó với các người rồi”.

Dứt lời, ông ta giơ tay lên, năm ngón tay siết chặt, đấm về phía Diệp Thiên. Cú đấm tung ra, tiếng hổ gầm cũng vang lên. Ấn quyền tạo thành một hư ảnh hổ vàng chí tôn.

Đòn tấn công đã vượt qua tu vi của thần phẩm độ kiếp. Duẫn Tu Tuyệt, Lạc Tông Diễm cùng với thái thượng trưởng lão đều tái mặt.

Dưới cú đấm này, bọn họ có thể cảm nhận được sự bất lực của bản thân, giống như cú đấm có thể hạ gục được tất cả bọn họ vậy.

“Dì Lạc, tiền bối Duẫn Tu Tuyệt, mọi người liên thủ đối phó với những kẻ thần phẩm độ kiếp khác cùng Thương Thế Thần.

“Thủy Tổ Vạn Thú giao cho tôi”.

Đúng lúc này, Diệp Thiên gầm lên khiến cho những người còn lại cũng phải bừng tỉnh. Cậu bước tới, cơ thể hóa thành luồng sáng đen trắng.

Vạn Cổ Hỗn Độn Thân, toàn khai.

“Thương Minh Quyền”.

Cùng với việc kích hoạt Vạn Cổ Hỗn Độn Thân thì cậu cũng tung ra cú đấm.

“Vụt”.

Sức mạnh đen trắng cực lớn va chạm trực diện với quyền đấm kia. Dưới cú đấm của Thương Minh Quyền mọi thứ đều có thể tan thành khói bụi. Hai bên va chạm mãnh liệt.

Cú va chạm kéo dài tầm chục giây, sau đó tiếng hổ gầm lại vang lên, đánh tan luồng sức mạnh đen trắng và dội trực tiếp lên ngực của Diệp Thiên.

“Bùm”.

Âm thanh nặng nề vang lên. Thông qua cơ thể của Diệp Thiên đánh tán những tinh cầu bảo vệ câu. Bản thân Diệp Thiên thì cũng bay bật ra hàng trăm mét, kéo lê thành một đường dài.

“Diệp Thiên”

Lạc Tông Diễm kinh hãi kêu lên, sau khi Diệp Thiên tu thành Vạn Cổ Hỗn Độn Thân thì đây là lần đầu tiên mà cậu bị tấn công. Bà đang định bay lại thì một bóng hình nhanh như chớp đã chặn ngay trước mặt bà.

“Độc Cô Cảnh Viêm”.

Lạc Tông Diễm liếc nhìn và đanh mặt. Độc Cô Cảnh Viêm đứng đó nhưng không hề ra tay mà chỉ nhìn Cơ Xương Hạo. Cơ Xương Hạo nhìn và cười: “Độc Cô, ba người đó giao cho mọi người xử lý, tôi xử lý tên họ Diệp kia”.

Độc Cô Cảnh Viêm điềm đạm nói: “Không thành vấn đề chứ?”

Cơ Xương Hạo nói bằng vẻ khinh miệt: “Hỗn độn chân lực cấp bốn thôi mà. Với cảnh giới hiện tại của tôi thì cậu ta có thể động vào được sao?”

“Nếu như có thể tu thành Vạn Cổ Hỗn Độn Thân thì may ra còn đỡ được vài đường. Chỉ đáng tiếc, vẫn còn thiếu một bước mới làm được”

“Vụt”

Nói xong, ông ta lại hóa thành một đườn sáng và lao về phía Diệp Thiên. Phía bên này Độc Cô Cảnh Viêm thấy Cơ Xương Hạo hành động thì cũng quay qua nhìn ba người Duẫn Tu Tuyệt.

“Duẫn Tu Tuyệt ,Lạc Tông Diễm”, ông ta gật đầu, đôi mắt ánh lên vẻ lạnh lùng.

“Cảnh tượng này giống như một trăm nghìn năm trước vậy. Chỉ là lúc đó, chúng tôi vây giết Diệp Kình Thương, còn bây giờ là ông”.

Ông ta vung tay, bảy vị thần phẩm độ kiếp lập tức bừng tỉnh, phóng ra khí tức bao trùm lấy đám người Duẫn Tu Tuyệt.

Ở phía bên ngày Cơ Xương Hạo hóa thành đường sáng đứng ngay trước mặt Diệp Thiên và đạp chân về phía cậu.

Kim hổ đạp mạnh. Diệp Thiên miệng nôn ra máu, cậu đã bị thương khi bị Cơ Xương Hạo tấn công vào lúc nãy.

Nhưng dù là như vậy thì cậu cũng không bận tâm nhiều. Vế thương này cậu có thể hồi phục ngay với Vạn Cổ Hỗn Độn Thân.

Đối diện với cụ đạp của Cơ Xương Hạo, đôi mắt cậu đanh lại. Một cái vuốt tu la màu đen kịt bổ tới.

Tu La Minh Thủ. Diệp Thiên khi đã tu thành cảnh giới hợp địa đỉnh phong cộng thêm tam hoa tụ đỉnh và sức mạnh gia trì của Càn Khồn Luyện Thần Ấn thì sức mạnh của cậu cũng mạnh hơn nhiều.

Thế nhưng sau đó Diệp Thiên đã phải tái mặt, chỉ thấy vuôt Tu La khi tiếp xúc với chưởng đạp của Cơ Xương Hạo thì bị đánh tan. Thần niệm của Diệp Thiên giống như đâu phụ bị dao băm nát.

“Phụt”

Cậu lại nôn ra máu tươi, thần phủ bị thương nẳng, cậu run lên mãnh liệt. Sau hai đòn tấn công một chưởng và một quyền Diệp Thiên đã bị đánh lui.

Cậu rơi xuống một đống đổ nát, ngước nhìn đối phương và đanh mặt lại.

“Sao có thể?”

Cơ Xương Hạo nhìn thấy biểu cảm của Diệp Thiên thì cười lạnh.

“Cậu tưởng rằng tu thành Vạn Cổ Hỗn Độn Thân thì có thể tung hoành sao? Giữa các người kế thừa thần các cũng có người mạnh người yếu. Thiên Dưỡng Sinh và Tần Tử Dương là hai kẻ ngốc, quá chú ý tới chân lực nên không mạnh được và bị cậu giết”.

“Còn tôi, không phải là kẻ mà hai người đó có thể so sánh được. Tôi đã tu luyện tới mức nào cơ chứ”

Ông ta thè cái lưỡi đỏ như máu ra liếm khuôn mặt đầy tự tin.

“Tiện thể nói cho cậu biết nhé”.

“Tôi bây giờ không còn là thần phẩm độ kiếp nữa rồi...mà là...”

“Vấn Đỉnh Chưởng Khống”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK