Đối với phần lớn các tu sĩ của hệ Ngân Hàn thì thần phẩm nguyên anh đại diện cho sức mạnh đỉnh phong của cả hệ. Bất kỳ một vị thần phẩm nguyên anh nào mà đứng đây thì cũng đều có khả năng khai tông lập phái, trở thành chủ nhân của cả một tông môn.
Vậy mà giờ đây, ở sao Tử Khúc bé nhỏ này, trong cung điện này lại có tới bốn vị thần phẩm nguyên anh.
Mỗi vị đều sở hữu quyền lực tối cao của tông phái siêu cấp, làm chủ một phương trong hệ Ngân Hà. Hơn nữa bốn vị này đều không phải sở hữu thần phẩm nguyên anh thông thường mà là thần anh bát biến, đều là những kẻ xuất chúng trong lớp thần phẩm nguyên anh.
Bốn vị này liên thủ thì sẽ gây ra một cuộc chấn động lớn, làm rúng động cả hệ Ngân Hà. Vậy mà dưới sự chứng kiếm của nhiều người thì cả bố người lai bị thua. Thua nhanh và thua triệt để.
Mà người đánh bại họ chỉ tung ra có một chiêu.
“Phụt”.
Bốn vị thần anh bát biến, bốn chủ nhân của bốn tông phái siêu cấp đều nôn ra máu, bay bật ra sau giống như một viên đạn. Họ kéo lên hàng nghìn mét tạo ra những vệt khí dài.
Trước mặt họ, khôn gian nổ tung tạo ra một nguồn sức mạnh khủng khiếp, dao động trong không gian. Cả cung điện hiền giả đều bị rung lắc theo. Mặt đất nứt toác chia làm hai phần.
Diệp Thiện đứng ở điểm khởi đầu của không gian nứt vỡ, giữ nguyên tư thế, nhìn xuống đám đông bằng vẻ khinh miệt.
Lúc này tất cả những người có mặt đều bừng tỉnh, họ thay đổi thái độ trước đó dành cho cậu.
Đòn tấn công của Diệp Thiên có thể đánh bại được bốn vị thần anh bát biến, vậy thì nói cậu giết được một vị hóa thần cũng là điều đương nhiên.
Đây là người được bàn tán nhiều nhất ở khu vực trung tâm hệ Ngân Hà. Dựa vào nắm đấm này thôi thì ai mà không phục, không tin cho được?
“Bốn vị thần anh bát biến, dựa vào bốn vị liên thủ thì có làm được trò trống gì không?”
Diệp Thiên nhìn bốn người bị đánh bay ra xa, đôi mắt ánh lên vẻ khinh thường.
“Hệ Ngân Hà không còn như trước đây nữa rồi. Trước đây đến cả Dương Diệt Sinh các người cũng không giải quyết được, giờ còn dám cấu kết đối phó với Hiên Viên Điện, đúng là không biết lượng sức mình”
Bốn tông chủ của bốn tông phái siêu cấp, mặt xám ngoét, cú đấm của Diệp Thiên giống như một gáo nước lạnh dội thẳng xuống đầu họ, khiến cho dã tâm muốn tiến công vào khu vực trung tâm hệ Ngân Hà của họ bị phá vỡ.
Lục Tông Đình – người có tính cách thận trọng nhất trong bốn tông chủ mặc kệ ba người kia, cứ thế chắp tay hành lễ trước Diệp Thiên.
“Diệp đạo hữu, chuyện liên minh lần này là do tôi mê muội, tôi đại điện cho Hợp Nhất Môn tạ tội với Hiên Viên Điện của cậu”.
“Tôi sẽ rút lui, quay về khu phía Bắc của hệ Ngân Hà, mong Diệp đạo hữu dừng tay”.
Ông ta nói xong bèn cúi người trước Diệp Thiên. Ông ta là tông chủ vậy mà hạ mình trước cậu trước mặt toàn bộ đấng anh hùng trong thiên hạ khiến đám đông há mồm trợn mắt.
Thế nhưng hơn cả thế là họ cảm thấy kinh hãi trước sức mạnh của Diệp Thiên. Với sự chênh lệch về sức mạnh thế này thì dù là thần anh bát biến cũng phải cúi đầu mà thôi.
Ba người còn lại cũng giống như Lục Tông Đình, cũng bị thương, lục phũ ngũ tạng cũng bị ảnh hưởng, sức lực cũng mất đi cả nửa. Giờ Lục Tông Đình thể hiện thái độ như vậy thì bọn họ càng khó xử hơn.
Thẩm Thương Sinh của Tu La Điện và Liễu Trường Thanh cũng bước tới chắp tay trước Diệp Thiên.
“Diệp đạo hữu quả không hổ danh là đệ nhất hệ Ngân Hà. Chúng tôi tâm phục khẩu phục, trước đó chúng tôi đều quá hồ đồ, mong cậu độ lượng. Chúng tôi sẽ lập tức về khu vực của mình, không bước chân vào khu vực trung tâm nữa”.
Lúc này bốn người mà có ba người đã cúi mình thì đúng là thương vụ liên minh này trở thành trò cười. Tất cả đã bị Diệp Thiên xử lý.
“Các người?”
Chỉ duy có Lệ Tà là vẫn đứng đó với sắc mặt vô cùng khó coi.
Ông ta thật sự không ngờ, ba người kia lại chịu khuất phục nhanh như vậy. Ông ta càng không ngờ Diệp Thiên lại sở hữu sức mạnh kinh khủng như thế.
“Ồ?”, nhìn thấy thái độ của ba người kia, Diệp Thiên ngước nhìn: “Nhanh chóng từ bỏ vậy cơ à, không giãy thêm xíu nữa sao?”
Câu nói của Diệp Thiên thể hiện sự nhạo báng, mặc dù ba người kia tức lắm nhưng không dám thể hiện ra ngoài,chỉ cười trừ.
Diệp Thiên khiến cho họ đần mặt ra.
“Thực ra các ông không cần phải nhận sai với tôi”.
“Tài nguyên và môi trường của khu vực trung tâm đều phong phú hơn ở chỗ các ông, các người muốn dẫn dắt tông môn của mình có chỗ đứng trong khu vực trung tâm này chẳng có gì là sai cả”.
“Cái sai duy nhất của các ông là vẫn không đủ mạnh mà đã đòi đối kháng với đối tượng có thực lực mạnh hơn mình”
Cậu đưa tay chỉ về phía ba người, nói bằng vẻ vô cảm: “Các người đã liên minh, thậm chí là có cả giao ước Hồn Minh Thư thì cũng thể hiện dã tâm muốn chiếm hữu khu vực trung tâm của các người. Hiên Viên Điện là thế lực đệ nhất khu vực này thì sao có thể tha cho các người được?”
“Lập khế ước thần hồn với chúng tôi, thề sẽ quản lý các đệ tử ,vĩnh viễn trung thành với Hiên Viên Điện, không được có ý đồ khác thì tôi sẽ để các người rời đi”.
“Nếu không, hôm nay đừng ai rời khỏi sao Tử Khúc này”.
Diệp Thiên nói ra từng từ. Giọng nói vô cùng điềm đạm giống như đang kể chuyện thế nhưng đi tới tai đám đông thì không khác gì sét đánh.
Lục Tông Đình, Liễu Trường Thanh, Thẩm Thương Sinh đều khựng người, sắc mặt vô cùng khó coi.
Không ngờ Diệp Thiên lại muốn giết họ. Hơn nữa thái độ còn vô cùng kiên quyết. Điều này khiến họ khó xử.
Âu Nhã Nhược đứng ở phía sau Diệp Thiên hóa đá. Cô ta vốn tưởng rằng Diệp Thiên vì mình nên mới rơi vào tình huống nguy hiểm, giờ xem ra tất cả những lo lắng của cô ta đã được giải quyết rồi.
Nhìn Lệ Tà run rẩy trước Diệp Thiên, không dán tiếp lời thì đến cô ta cũng phải cảm thán.
“Hóa ra, anh ta đã mạnh tới như vậy rồi sao?”
Chỉ mới vài tháng mà anh ta đã đứng ở vị trí cao vời vợi, khiến người khác phải ớn lạnh.
“Mười giây”, ba vị tông chủ ở đây ra bị rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan.
“Trong mười giây cho tôi đáp án, không đồng ý thì chết”.
Giờ đây cậu đã không còn coi bốn người này ra gì. Giết họ đối với cậu chẳng khác gì giết con gà.
Cậu sở hữu sức mạnh bá đạo của hệ Ngân Hà, sở hữu quyết tâm lớn như vậy mà không mở đường cho Hiên Viên Điện thì địa vị của Hiên Viên Điện cũng sẽ bị thay thế bởi các tông môn có dã tâm khác mà thôi.
Vì vậy hôm nay cậu quyết không nương tay.