Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong đầu cô ta hiện lên hình ảnh cơ thể Dương Diệt Sinh dần dần tan rã, cô ta không khỏi đăm chiêu.

Cô ta ngưng tụ tinh thần, đẩy sức mạnh thần niệm của mình lên cao nhất, định xem quá khứ xa hơn. Cuối cùng cô ta cũng thấy cảnh Dương Diệt Sinh nuốt Ngũ Linh Huyết Châu, tu vi tăng vọt, đằng sau lưng hiện ra dị tượng.

Cô ta biết Dương Diệt Sinh đang chiến đấu với ai đó, cô ta muốn nhìn rõ người đối chiến với Dương Diệt Sinh rốt cuộc là ai, nhưng hình ảnh đến đó lại dừng.

Sức mạnh thần niệm của cô ta đã kích hoạt đến cực hạn, nhưng chỉ có thể nhìn được đến đó.

Một lúc sau, cô ta thoát ra khỏi hình ảnh quá khứ, giọng nói trầm thấp.

“Dương Diệt Sinh thật sự đã đột phá lên hóa thần!”.

Mọi người nghe vậy đều nghiêm mặt, thêm vẻ thâm trầm.

Nếu Dương Diệt Sinh đột phá đến hóa thần thì kế hoạch của tông môn bọn họ chắc chắn sẽ gặp trở ngại lớn. Bọn họ ẩn nhẫn mấy nghìn năm không phải vì thời khắc này sao?

Nếu Dương Diệt Sinh thật sự đã đột phá lên hóa thần, kế hoạch của bọn họ phải kéo dài lâu hơn.

Nhìn vẻ mặt bọn họ, người nữ trầm ngâm trong chốc lát, sau đó mới lên tiếng: “Mặc dù Dương Diệt Sinh đã đột phá đến hóa thần nhưng ông ta chỉ là hóa thần giả mà thôi!”.

“Sư tôn từng nói, phương pháp Ngũ Linh Huyết Châu có thể giúp thần anh cửu biến thăng cấp lên hóa thần chắc chắn trăm phần trăm, nhưng lại có tác dụng phụ rất lớn. Ví dụ làm giảm sức chiến đấu của người đó sau khi thăng cấp lên hóa thần, cũng như không thể vận dụng các thủ đoạn mà người đó vất vả tu luyện trước kia”.

“Cho nên, sư tôn chưa bao giờ nghĩ tới chuyện phải có được phương pháp Ngũ Linh Huyết Châu. Theo ông ấy, đó chỉ là bàng môn tả đạo mà thôi!”.

Nghe vậy, năm người còn lại mới bừng tỉnh, vẻ mặt khá hơn.

Sức uy hiếp của hóa thần giả tất nhiên là thấp hơn hóa thần chân chính gấp mấy lần.

Chuyện này hoàn toàn có thể chấp nhận đối với bọn họ.

Nhưng câu tiếp theo của người nữ lại khiến bọn họ sững sờ.

“Bây giờ điều đáng lo nhất là Dương Diệt Sinh đã chết”.

Cô ta vừa dứt lời, năm người còn lại lập tức đứng ngây ra tại chỗ.

Dương Diệt Sinh là người đứng đầu dải Ngân Hà, trong bọn họ không ai không biết, không ai không phục sức chiến đấu của ông ta. Dù bọn họ kiêu ngạo như vậy, nhưng nếu đơn độc chiến đấu cũng phải tự nhận mình không phải đối thủ của Dương Diệt Sinh, trừ khi năm người cùng chiến đấu mới có sáu phần thắng.

Một người như vậy đã đột phá hóa thần, cho dù là hóa thần giả thì sức chiến đấu của ông ta cũng vượt xa thần anh cửu biến, sao ông ta lại chết?

“Dương Diệt Sinh bị người khác giết chết. Trước đó ở nơi này từng có người chiến đấu kịch liệt với ông ta, nhưng cuối cùng ông ta đã thất bại, bị đánh tan cả thần hồn lẫn thể xác".

Giọng người nữ vô cùng nặng nề.

Năm người còn lại nghe thấy vậy đều chấn động sâu sắc, Dương Diệt Sinh tu vi hóa thần giả lại bị người ta giết chết?

Trên khắp dải Ngân Hà, ngoại trừ tông môn bọn họ, còn ai có năng lực như vậy?

Người có thể giết chết hóa thần giả, chẳng lẽ dải Ngân Hà còn có hóa thần chân chính tồn tại?

Trong lòng cô ta cũng nghi hoặc không thua kém gì năm người kia, cô ta càng thấy tò mò không biết người đối đầu với Dương Diệt Sinh là ai.

Chỉ tiếc sức mạnh thần niệm của cô ta không thể tiến thêm một bước. Nếu không, cô ta đã nhìn rõ được dáng vẻ của người chiến đấu với Dương Diệt Sinh.

Đúng lúc này, người đàn ông nhỏ tuổi nhất trong năm người đột nhiên nhớ ra chuyện gì, lên tiếng: “Người có thù với thần điện Thái Dương thì tôi chỉ có thể nghĩ tới Hiên Viên Điện!”.

“Chẳng phải nghe nói Hiên Viên Điện có một người từ Trái Đất tới tên là Diệp Lăng Thiên từng càn quét ngũ đại thượng tông ở sao Ly sao? Có phải người đó đã giết Dương Diệt Sinh không?”.

Nghe lời này, những người còn lại đều có vẻ mặt cổ quái, vô cùng ngạc nhiên. Người nữ đứng đầu lắc đầu đáp: “Tuyệt đối không thể!”.

“Theo tình báo ở sao Ly đưa về, Diệp Lăng Thiên cùng lắm chỉ có thể đối kháng với nguyên anh thần phẩm mà thôi, hơn nữa còn là nguyên anh thần phẩm ngũ biến trở xuống. Ngũ biến trở lên cậu ta chắc chắn không phải đối thủ!”.

“Muốn giết chết Dương Diệt Sinh đã đạt tới hóa thần giả là chuyện nằm mơ giữa ban ngày!”.

“Người giết Dương Diệt Sinh nhất định là một người khác!”.

Năm người còn lại đều gật đầu tán thành. Sau đó, người đàn ông lớn tuổi thứ nhì lại lên tiếng: “Nếu vậy thì chứng tỏ dải Ngân Hà vẫn còn tu sĩ hóa thần mà chúng ta không biết. Chuyện này e là sẽ ảnh hưởng tới kế hoạch của chúng ta…”.

Người nữ nghe vậy lại nhếch miệng cười, phất tay: “Anh Mộc, anh nghĩ nhiều rồi!”.

“Nhìn tình hình hiện trường có vẻ Dương Diệt Sinh và vị hóa thần chưa rõ là ai kia đã chiến đấu kịch liệt, đánh đến mức không thể tách rời, cuối cùng mới phân được thắng thua”.

“Chứng tỏ tu vi của vị hóa thần bí ẩn đó không mạnh hơn Dương Diệt Sinh bao nhiêu, cùng lắm cũng chỉ là hóa thần nhất phẩm mà thôi”.

“Các anh đừng quên gần mười nghìn năm trước, tông môn chúng ta đã từng giết hóa thần chân chính!”.

Lúc này năm người họ mới sực tỉnh. Phải, gần mười nghìn năm trước, tông môn bọn họ đã từng giết chết hóa thần chân chính, huống hồ là bây giờ.

“Đi thôi, quay về bẩm báo tình hình nơi này cho sư tôn!”.

“Chỉ cần là hóa thần tam phẩm trở xuống thì sẽ không tạo thành uy hiếp đối với chúng ta!”.

Người nữ phất tay, mở ra một con đường không gian, trong mắt lại hiện lên dã tâm mạnh mẽ.

“Thần điện Thái Dương ngồi trên bảo tọa đệ nhất dải Ngân Hà quá lâu rồi!”.

“Bây giờ sẽ là lúc Thiên Thần Tông chúng ta thay thế bọn họ!”.

Dứt lời, sáu người bước vào con đường không gian, biến mất.

Cách sao Dương Thần mấy vạn năm ánh sáng về phía Bắc, có một ngôi sao tỏa ra ánh sáng màu thiên thanh, tên là sao Thiên Thần.

Đây chính là sao tổ của Thiên Thần Tông, một trong năm cường tộc đại giáo tu tiên mạnh nhất dải Ngân Hà.

Khu vực ở chính giữa sao Thiên Thần tên là Thần Tông đại lục. Ở trung tâm của Thần Tông đại lục có một lầu bát giác cao chín tầng.

Ở đỉnh lầu, một vầng trăng sáng treo cao, không bao giờ rơi, tòa lầu này cũng được đặt tên theo đó.

Cửu Thiên Minh Nguyệt Lâu!

Nơi đây chính là tổng bộ của Thiên Thần Tông.

Tầng thứ chín của Cửu Thiên Minh Nguyệt Lâu là một nhà giam khổng lồ cực kỳ trống trải. Trong nhà giam giăng đầy những sợi xích tỏa ánh sáng xanh. Nhìn kỹ thì những sợi xích này không phải thực thể, mà là ngưng tụ từ sức mạnh thần niệm, dệt thành một tấm lưới lớn.

Ở chính giữa tấm lưới do sức mạnh thần niệm dệt thành, một bóng người hư ảo bị vô số sợi tơ thần niệm trói chặt, không thể động đậy.

Đây là một linh hồn, những tia sáng nho nhỏ lan theo những sợi tơ thần niệm quấn quanh ông ta truyền ra ngoài.

Những sợi tơ thần niệm này đang hấp thu bản nguyên linh hồn của ông ta!

Ở đầu kia của sợi tơ thần niệm là một bóng người già nua mặc áo trắng. Ông ta tóc bạc râu trắng, trên mặt đầy nếp nhăn.

Hai mắt ông ta hiện màu trắng xám vô hồn, giống như hai hố đen có thể nuốt chửng linh hồn và tinh thần con người.

Khí tức của ông ta lúc ẩn lúc hiện. Theo dao động thần niệm của ông ta, những sợi tơ thần niệm co rút càng lúc càng chặt, linh hồn bị nhốt trong đó phát ra tiếng gào thét đau đớn xé lòng.

“Tiêu Thiên Thần, lão khốn nạn, có bản lĩnh thì giết tôi đi!”.

Nghe được lời nói đó, trên gương mặt ông lão áo trắng ngồi khoanh chân dưới đất không có dao động gì, chỉ thản nhiên lên tiếng.

“Đông Minh Thuần, ông yên tâm, trước khi rút cạn tia bản nguyên linh hồn cuối cùng của ông, tôi sẽ không giết ông!”.

“Không ai ngờ lão tộc trưởng của tộc Đông Minh, vị hóa thần chân chính đầu tiên được sinh ra ở dải Ngân Hà lại không hề đến thế giới trung tâm Ngân Hà, mà là bị Tiêu Thiên Thần tôi nhốt ở Thiên Thần Tông!”.

Nói đến đó, khóe miệng ông ta lướt qua đường cong lạnh lẽo.

“Đông Minh Thuần, không cần vội, đợi sau khi tôi dùng tia bản nguyên linh hồn cuối cùng của ông củng cố cảnh giới của tôi, tôi sẽ cho ông đi một cách nhẹ nhàng”.

Ông ta chậm rãi đứng dậy khỏi nệm, tóc trắng bỗng nhiên rụng xuống, tóc đen mọc ra. Nếp nhăn trên mặt cũng nhanh chóng biến mất, hóa thành làn da hồng hào tuổi trung niên. Phần lưng gù cũng vang lên tiếng xương cốt răng rắc, dần dần dựng thẳng lên, hàm răng thưa rụng rồi mọc lại.

Chỉ trong nháy mắt, ông ta từ một ông già tóc trắng, mặt đầy nếp nhăn đã hóa thành một người đàn ông trung niên da dẻ phẳng phiu, mặt mày tuấn tú.

Trên mặt ông ta hiện ra thần thái phấn chấn, đôi mất xám đục dần dần chuyển đen.

“Dương Diệt Sinh cứ nghĩ dung luyện Ngũ Linh Huyết Châu là có thể bước vào hóa thần, nhưng ông ta đã sai. Đó chẳng qua chỉ là tiểu đạo mà thôi, làm sao có thể đạt thành đại đạo hóa thần chân chính?”.

“Vị hóa thần chân chính thứ hai của dải Ngân Hà là Tiêu Thiên Thần tôi!”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK